Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1194: Y phục (2)

"Thanh Vượng Lai, trước đây Trần Hồng Du nói không sai, cậu suy nghĩ kỹ một chút, lỡ như đây là một cái bẫy thì sao? Nếu như chúng ta không có chuẩn bị kỹ càng chu đáo, vậy bọn họ một mẻ hốt gọn chúng ta rồi thì thế nào?"
Nghe được lời nói của Lý Hỏa Vượng, những người khác không có nói chuyện, biểu tình rất hoang mang mà nhìn Lý Hỏa Vượng, tên gia hỏa này đang xảy ra chuyện gì vậy? Sao lại hành động như vậy.
"Anh yên tâm." Thanh Vượng Lai kìm nén sự hào hứng, giải thích với Lý Hỏa Vượng: "Nếu như tôi đã chấp nhận đàm phán, vậy thì tôi đương nhiên đã chuẩn bị mọi thứ thỏa đáng rồi, anh không cần lo lắng."
"Không phải đã nói, anh không cần lo lắng sao? Tại sao còn muốn học dùng súng?" Đối với yêu cầu của Lý Hỏa Vượng, Thanh Vượng Lai có vẻ hơi đau đầu.
"Ta không lo lắng đến việc đàm phán, nhưng ta vẫn luôn lo lắng đằng sau đó sẽ gặp phải phiền toái, biết thêm một kỹ thuật sẽ có thêm một con đường, cậu làm gì mà nhỏ mọn không chịu chỉ dạy ta như vậy chứ?”
Lý Hỏa Vượng nghiêm túc nhìn chằm chằm dáng vẻ của Thanh Vượng Lai, ý đồ biết rõ ràng, đối phương tại sao lại không chịu dạy mình dùng súng.
"Thanh Vượng Lai là Tư Mệnh gì? Tại sao anh ta lại kiêng kị ta? Có phải loại đồ vật này như súng này ẩn chứa một thứ gì đó sao?"
"Bởi vì thứ này không có đơn giản như anh nghĩ đâu, thứ này cũng không có dùng tốt như trong tưởng tượng của anh đâu, giơ lên liền bắn trúng như trong phim điện ảnh truyền hình, cũng đều là diễn cả thôi."
"Hơn nữa thứ này vô cùng nhạy cảm, chỉ cần bị người khác nhìn thấy hoặc là bị camera giám sát quay được, thì chính là phiền phức lớn đấy."
"Đừng nói như vậy, cũng không thể để sau này người khác cầm súng bắn, ta cầm đao tiến lên đâm được." Thanh Vượng Lai càng giải thích, sự ngờ vực trong lòng Lý Hỏa Vượng lại càng lớn, tên gia hỏa này rốt cuộc là đang đề phòng cái gì.
"Thật ra thì, Lý Hỏa Vượng, tôi đã chuẩn bị cho anh một món đồ so những thứ này càng thích hợp với anh hơn."
"Là cái gì?" Nghe nói như vậy, Lý Hỏa Vượng nhướng mày.
Rất nhanh, Lý Hỏa Vượng nhìn thấy một bộ trang phục bảo hộ cưỡi ngựa màu xuất hiện ở trước mặt mình, nhưng mà cầm lên cảm giác không giống lắm, bộ trang phục này vô cùng dày và nặng, nâng trong tay trĩu nặng, trong đó dường như còn có một vài cái kẹp chắc chắn.
"Đây là …"
"Anh mặc thử một chút xem." Lý Hỏa Vượng nhìn hắn một cái, lại liếc mắt nhìn những người khác, bắt đầu nhanh chóng thay bộ trang phục nặng nề này.
Sau khi mặc xong, Lý Hỏa Vượng cảm giác hô hấp của mình đều có chút khó khăn, bộ trang phục này chỉ sợ hai mươi cân cũng không chừng.
"Đây là cái gì?" Lý Hỏa Vượng lại hỏi lại, Thanh Vượng Lai lấy súng lục từ trong túi ra, dưới tình huống tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, bắn liên tiếp mấy phát súng đoàng đoàng đoàng vào lồng ngực của hắn.
Lý Hỏa Vượng vô cùng khiếp sợ cảm giác bị va chạm mạnh, trực tiếp ngã nhào xuống đất.
Mà khi hắn nhanh chóng đưa tay sờ lên ngực, lại phát hiện cũng không có chảy máu, hơn nữa cảm giác đau đớn ở ngực cũng không phải là đang gia tăng mà là đang giảm bớt.
"Thế nào? Loại áo chống đạn cấp bậc này, anh chỉ cần mặc bộ trang phục này vào, lại kết hợp với khả năng cận chiến đặc biệt của anh, tuyệt đối chính là Lữ Bố còn tại thế, hơn nữa tôi còn chuẩn bị cho anh một cái mũ bảo hiểm."
Ngay khi Thanh Vượng Lai cầm ra một cái mũ bảo hiểm so mũ bảo hiểm xe máy còn nặng nề hơn, chuẩn bị giải thích, thì "Bốp!" một tiếng, Dương Na bước nhanh về phía trước một bàn tay tát lên mặt của anh ta.
Dương Na tức giận đến toàn thân run rẩy, cứ như vậy đứng trước mặt Thanh Vượng Lai, hai mắt đỏ bừng nhìn anh ta chằm chằm, phảng phất giống như muốn trực tiếp ăn thịt anh ta.
Nhìn thấy Dương Na như sư tử cái bị kích động trước mắt, Thanh Vượng Lai sửng sốt một lát, nhẹ nhàng giải thích với Dương Na:
"Nếu đã để hắn mặc, vậy thì bộ trang phục chắc chắn sẽ chống đạn, đừng lo lắng, tôi sẽ có chừng mực, sẽ không làm tổn thương đến bạn trai nhỏ của cô đâu."
Ngay sau đó hắn giương mũ bảo hiểm trong tay về phía Lý Hỏa Vượng mới bò dậy, "Còn có thứ này nữa, cũng chống đạn giống vậy, cũng có thể bảo vệ đầu anh an toàn."
"Một điều càng quan trọng hơn, không giống như loại vũ khí dễ dàng rước lấy phiền phức như súng, mặc áo chống đạn là hoàn toàn hợp pháp, trên Taobao cũng đều có bán, anh cầm theo những thứ này so với súng sẽ ít gặp phải phiền phức đi rất nhiều."
"Nếu như có người hỏi anh, những thứ này là gì, anh cũng có thể nói là, mũ bảo hiểm xe máy và cùng trang phục bảo hộ lái xe mô tô để trực tiếp ứng phó."
"Vậy sao? Vậy ta muốn thử một chút!" Lý Hỏa Vượng đưa tay kéo Dương Na ra sau lưng mình, tiếp nhận mũ bảo hiểm trong tay Thanh Vượng Lai, trực tiếp đội lên trên đầu của mình.
"Thứ này sao lại còn gắn với bả vai nữa? Ta đội nó lên rồi, ngay cả quay đầu cũng không quay được, chỉ có thể nhìn về phía trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận