Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1494: Vô đề

Thấy Lý Hỏa Vượng lộ vẻ mặt khó, Triệu Sương Điểm đứng dậy, đưa tay vỗ nhẹ lên vai hắn: "Tôi cũng hận Thanh Vượng Lai, tôi có thể hiểu được tâm tình của cậu, nhưng hy vọng cậu có thể hiểu được, đại cục mới là quan trọng nhất."
"Không! Ngươi không rõ! Ngươi không có nữ nhi bị hắn hại chết! Ngươi làm sao có thể hiểu cảm thụ của ta!” Lý Hỏa Vượng hét vào mặt cô ta, nổi gân xanh trên trán.
“Dù cậu giết Thanh Vượng Lai thì sao? Con gái của cậu có thể sống lại sao? Thanh Vượng Lai chết rồi, chẳng những con gái của cậu không sống được, không có Thanh Vượng Lai trợ giúp, tất cả chúng ta không chừng sẽ chết hết dưới sự tấn công của Đại Tượng khác.”
"Không, Thanh Vượng Lai không phải trọng điểm, trọng điểm là Thiên Đạo mà cậu ta chưởng quản!” Dương Na đột nhiên xen vào chủ đề, đưa ra một chủ ý khác. "Chúng ta chỉ cần giết chết Thanh Vượng Lai, sau đó nuốt chửng toàn bộ Thiên Đạo trong người cậu ta, giống như cậu ta đã làm với những Tư Mệnh khác."
Cho dù đối mặt với lời giải thích kỳ quái của hai người, vẻ mặt Triệu Sương Điểm vẫn rất nghiêm túc: "Cô không hiểu, cô cho rằng tôi coi trọng thực lực của Thanh Vượng Lai sao? Không, kỳ thực ta coi trọng trí thông minh của Thanh Vượng Lai hơn!"
"Cậu ấy biết rất nhiều điều mà chúng ta không biết, thậm chí còn có thể thông qua biện pháp đặc biệt điều khiển mặt khác của Đại Tượng, tất cả đều là thông số quan trọng, thậm chí có lẽ sẽ cấu trúc lại toàn bộ mô hình. Đây là điều quan trọng nhất!"
"Tôi thậm chí không thể xây dựng một mô hình toán học logic về kẻ thù mà chúng ta đang phải đối mặt. Chúng ta biết quá ít về Đại Tượng khác.”
Nghe xong, trên mặt Dương Na lộ ra vẻ rối rắm, cô không biết nên làm gì tiếp theo trong tình huống này.
Dương Na quay đầu nhìn Lý Hỏa Vượng:
“Hỏa Vượng, anh thấy sao?”
Lý Hỏa Vượng sững sờ tại chỗ, không để ý đến lời hỏi thăm của Dương Na, đợi một lúc, hắn giơ hai tay che mặt, cười thầm một cách cay đắng.
"Lý Hỏa Vượng, điều tôi nói chính là giải pháp tối ưu, chỉ có làm như vậy, chúng ta mới có thể đạt được tỷ lệ thắng lợi cao nhất."
Nghe được Triệu Sương nói, Lý Hỏa Vượng buông tay xuống, nhẹ nhàng nói: "Ta không sao, Trí Kiên, ngươi yên tâm, cho người khác đều lui ra đi."
“Ừm, ta mới vừa xử lý một ít sự tình, long mạch tạm thời chia một con cho Thiên Trần và Đại Tề, long mạch khác tạm giữ lại, e rằng sau này ta sẽ cần đến."
"Ta còn có việc phải làm, ta đi trước." Lý Hỏa Vượng gạt Dương Na đang ôm mình sang một bên, bắt đầu mù quáng đi vòng quanh trong đại sảnh.
Lonah quanh mấy lần, Lý Hỏa Vượng dừng lại trước một chậu cây phát tài, ánh mắt không tiêu cự nói: "Nơi này hiện tại không có người, Triệu Sương Điểm, ta đang nói chuyện với ngươi."
“Chuyện của Thanh Vượng Lai chưa xong, hắn không đơn giản là trộm tên của ta, hắn còn giết con gái của ta, nếu không phải chiếc cúc áo của hắn buộc ta từ vòng bảy rớt xuống vòng sáu thì ta đã sớm làm chết đối phương, con gái của ta căn bản không cần thiết liều mình gọi ra Tương Tương Thủ!”
Lý Hỏa Vượng dừng một chút, sau đó nói với cây phát tài ở trước mặt:
"Không cần thiết sợ hãi Tam Thanh đã chết sẽ như thế nào, hắn chết rồi thì Thiên Đạo trên người của hắn thuộc về đều là chúng ta, thực lực của chúng ta không có yếu đi, trái ngược còn tăng cường, cùng lắm là có một đợt thiên tai.”
Lý Hỏa Vượng nói ra lời tương tự như Dương Na vừa nói.
“Cùng lắm thì ta sẽ làm công việc của hắn. Hơn nữa, Thanh Vượng Lai chẳng làm gì trong mấy chuyện này.”
"Không, điều tôi đang nói đó không phải là trọng điểm. Điều tôi muốn nói là ... " Triệu Sương Điểm đang định lặp lại lời giải thích của mình, nhưng nghĩ đến Lý Hỏa Vượng trong tình trạng hiện tại không thể nghe được mình đang nói gì đó, cô ta không khỏi cảm giác được cực kỳ đau đầu.
Lý Hỏa Vượng vẫn nói tiếp:
“Hiện tại ta không tiện thương lượng với ngươi, chờ lần sau đổi lại, ta sẽ nhận Dịch Đông Lai chữa trị, thoát khỏi tình huống phiền toái này."
"Trong khoảng thời gian này, xin ngươi giúp ta trông chừng Dịch Đông Lai, đừng để anh ta chạy mất, hiện giờ chỉ có anh ta mới chữa được cho ta, cảm ơn.”
Lúc này Ba Nam Húc từ trong tủ lạnh lấy ra một lon bia lạnh, nhìn thấy cảnh tượng này, cô ta ngẩng đầu uống một ngụm, khinh thường nói:
“Khùng”.
Trong Ngưu Tâm Thôn, ngày mùa hôm nay kết thúc, dưới cây bóng râm ở đầu thôn dần tụ tập một số người bưng bát ăn cơm chiều.
Đây là nơi xã giao quan trọng hóng mát tám chuyện của Ngưu Tâm Thôn, những tin giật gân khoác lác đều ra từ đây.
Mỗi người đều bưng bát, trong bát có món mặn thì cố ý giơ cao khoe ra, đồ ăn kém thì ôm trong ngực, che giấu không cho người khác nhìn thấy.
Có người quan hệ tốt thì nếm thử đồ ăn của nhau, bình luận tay nghề của vợ người khác.
"Ta nói!" Cẩu Oa xắn tay áo lên, cầm bát cơm trắng phủ thịt lợn om rồi ngồi xổm giữa cành cây: “Sao không thấy Tiểu Hài đâu?”
“Hắn còn không thèm nấu cơm thì sao tới chỗ này được, vợ của hắn có bầu, xem bụng nhọn thì không chừng là con trai, mấy ngày nay rất bảo bối.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận