Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1572: Ngoại truyện Gia Cát Uyên - Minh Luân (2)

Nếu chỉ là nhiều hơn tay chân hoặc đầu, Gia Cát Uyên sẽ không sợ, nhưng nó rõ ràng không phải loại tay chân mọc ra tự nhiên, chúng nó lay động rất kỳ quái, đồng thời lúc ẩn lúc hiện.
Ánh mắt của Gia Cát Uyên liếc sang bên cạnh, nhìn về phía Lý Cẩm Thư ở một bên, kết quả phát hiện trên mặt đối phương không hề có chút hoảng hốt nào.
Y vươn hai ngón tay đi vài cái trên mu bàn tay mình, ý bảo Gia Cát Uyên nhanh vọt lẹ.
Nhìn thoáng qua những quái nhân dùng sách đắp mặt này, Gia Cát Uyên mang vẻ mặt phức tạp chậm rãi đi về phía trước.
Khi bọn họ rời đi, những lớp rào sách dần che khuất những bóng người mặc trường bào màu đen, từng bước che khuất ánh nến, cuối cùng tiếng đọc sách từ từ nhỏ đi.
Cuối cùng kèm theo một tiếng cạch nhỏ, một cánh cửa phụ bị mở ra, cảnh vật xanh tươi và tiếng côn trùng kêu vang ở ngoài phòng đều bị ngăn cách ở trong phòng.
"Ha ha, chúng ta đã tới rồi." Lý Cẩm Thư đấm một cái lên bả vai của Gia Cát Uyên, biểu cảm rất vui vẻ: "Qua Giới Tử Trai này, tiếp theo thì đơn giản rồi, chúng ta đi nào."
Lý Cẩm Thư mới vừa đi hai bước lại kinh ngạc phát hiện sau lưng không có tiếng động, y quay đầu nhìn lại, thiếu niên họ Gia Cát kia lúc này đang mang biểu cảm nghiêm túc đứng ở trước cửa không nhúc nhích.
"Đi nào, Gia Cát tiểu đệ, lo lắng cái gì?"
Nghe thấy lời nói của Lý Cẩm Thư, Gia Cát Uyên mím môi một cái, mở miệng nói: "Lý tiền bối, ngài có thể giải đáp giúp ta mấy vấn đề không?" Hắn ta vừa nói vừa nghi ngờ liếc nhìn cửa gỗ sau lưng.
"Không sao không sao, ngươi hỏi đi."
"Vừa rồi bọn họ làm cái gì thế? Tại sao quái dị như vậy? Nếu không hỏi rõ, ta thực sự không biết có nên vào Minh Luân Đường này hay không."
Tuy đúng là phu tử đi đến chỗ nào, nhưng có nhiều việc phu tử không ngờ tới, cũng không ngờ rằng bạn bè của ông đã sớm chết hơn một trăm năm.
Trong thời gian dài như vậy, trời biết Minh Luân Đường này rốt cuộc đã xảy ra bao nhiêu biến hóa.
Đối mặt với nghi vấn của Gia Cát Uyên, Lý Cẩm Thư cười nói: "Không phải ta không nói cho ngươi biết, nhưng có một số việc phải vào Minh Luân Đường này mới có thể có tư cách được báo cho, đây là quy củ của Minh Luân Đường."
Đối với lời này, Gia Cát Uyên rõ ràng không đồng ý: "Lý tiền bối, ngươi không thể nói như thế được, vậy chúng ta lén tới nơi này đâu có tuân thủ quy củ của Minh Luân Đường?"
Lý Cẩm Thư sững sờ, ngay sau đó nở nụ cười: "Ha ha ha, cái tên tiểu tử nhà ngươi, nhưng ngươi nói không sai, nếu chúng ta đã ở nơi này thì cũng không cần tuân thủ quy củ của Minh Luân Đường, huống hồ ngươi sắp vào Minh Luân Đường này rồi, biết sớm hay muộn cũng như nhau cả."
Nghe thấy đối phương đổi ý, Gia Cát Uyên vội vàng tiến lên một bước: "Lý tiền bối, rốt cuộc những người kia vừa rồi đang làm gì thế? Tay chân trên người bọn họ là như thế nào?"
"Thật ra cũng không có gì đâu, người bên trong Giới Tử Trai chỉ là đang hỏi dò và ghi chép sách sử mà thôi, về phần tay chân và đầu trên người bọn họ thì không phải của họ, mà là của Nghịch Tiên Thuận Nhân."
"Hả?" Những lời này khiến Gia Cát Uyên nghe thấy càng mơ hồ hơn.
"Ngươi đừng vội, nghe ta từ từ nói với ngươi."
"Gia Cát tiểu đệ, ngươi có biết Phật Môn Ngũ Phương không?"
"Có biết một chút, ta đã từng xem trên thoại bản tạp vụ, Phật Gia cho rằng thế giới có năm phương, Phật Tổ trông coi năm phương thế giới này."
"Đó là trước kia, hiện tại năm phương thế giới không do Phật Tổ chưởng quản nữa."
Gia Cát Uyên nghe được lời này thì con ngươi co rút: "Nói như vậy, những thứ trên thoại bản đều là thật sao?"
"Dĩ nhiên là thật rồi, nếu không thì ngươi cho rằng Nghịch Tiên Thuận Nhân là từ đâu ra? Nói trắng ra, Nghịch Tiên Thuận Nhân chỉ là chúng ta đến từ năm phương thế giới khác mà thôi."
"Hóa ra năm thế giới? Hơn nữa trong năm thế giới còn có chúng ta khác nữa?" Gia Cát Uyên nháy mắt cảm giác được đầu óc lúc này vô cùng hỗn loạn, nhận thức trong quá khứ và nhận thức mới đang xung đột mãnh liệt.
Mà giờ khắc này, Lý Cẩm Thư vẫn tiếp tục nói: "Thật ra thế giới trong quá khứ cũng không phải năm phương, mà hoàn toàn loạn, thiên hạ thế đạo và súc vật trộn lẫn với nhau, chẳng có quy củ gì, không có thứ gì là bất biến, không có chuyện gì theo tuần tự.”
"Vốn tổ tiên cứ sống vô tri vô giác như vậy, nhưng có người lại bắt đầu cảm thấy như thế không đúng, xưa nay đã như thế là đúng sao? Và người như vậy là Vạn Đại Tiên Sư."
Nghe đến đây, nội dung vừa rồi trên những cột đá trong Giới Tử Trai cấp tốc lóe lên trong đầu Gia Cát Uyên, chớp mắt có vài thứ xâu chuỗi lại.
"Vạn Đại Tiên Sư hạ xuống bút thứ nhất, mượn chữ nhập đạo, phá hỗn độn lập quy củ, chia thế giới giới tử này thành năm phần." Lý Cẩm Thư nói rồi vươn tay ra vẽ một vòng tròn từ không khí, dùng tay khoanh vùng trong đông nam tây bắc của vòng tròn. "Năm điểm nối với vòng tròn, đây là Minh Luân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận