Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 694: Thiên tai (2)

Trong thế giới điên cuồng này dù phát sinh thêm chuyện điên cuồng gì thì hắn đều không cảm giác ngoài ý muốn.
Gia Cát Uyên nhìn góc trên bên trái, nhớ lại: "Hẳn là không sai được, ta từng đọc trong một tiểu ký có ghi lại thiên tai không có mặt trời.”
“Gia Cát huynh, cái gọi là thiên cẩu ăn mặc trời này tiểu ký có ghi thêm gì nữa không?”
“Không, nhưng Lý huynh, trọng điểm không phải thiên tai mà là thời gian, ngươi có nhớ lần trước thiên tai là năm nào tháng nào không?"
"Năm ngoái thì phải.” Lý Hỏa Vượng ngửa đầu lại nhìn bầu trời đen như mực, nhớ tới ngày xưa chính mình trải qua thiên tai.
Lần trước là thối rữa biến mất, cho nên mọi thứ trên đời không còn biến chất thối rữa, quá trình tuy rằng không tính nhanh cũng không tính chậm.
Việc này cũng là nguyên nhân tại sao Lý Hỏa Vượng bình tĩnh như vậy, tuy gọi là thiên tai nhưng từ khi trải qua cái chết của sư thái, cái khác hoàn toàn không ảnh hưởng được hắn.
“Đúng rồi, nhưng thiên tai trước đến giờ đều là mấy chục năm một lần, tại sao qua hai năm ngắn ngủi lại có thiên tai? Lý huynh, trong điều chưa biết nhất định có họa, chuyện gì khác thường chắc chắn có việc lạ!"
Gia Cát Uyên nói làm Lý Hỏa Vượng giật thót tim:
"Ý ngươi nói giờ phút này trong Bạch Ngọc Kinh ...”
Không đợi Lý Hỏa Vượng nói xong, Gia Cát Uyên biểu cảm nghiêm túc ngắt lời của hắn:
“Lý huynh, ngươi đã là Tâm Tố, lại bắt đầu tu chân, về sau cố gắng ít nhắc tới vài thứ kia, miễn cho ... ".
Lý Hỏa Vượng lập tức hiểu ý của đối phương, nuốt lại lời muốn nói.
Hắn nghiêm túc đứng yên tại chỗ cân nhắc thật lâu, mãi khi Lữ Cử Nhân cầm đèn lồng lại đây báo cáo, người của Ngưu Tâm Thôn đã tới đông đủ không thiếu một ai, Lý Hỏa Vượng mới dừng suy tư.
Lý Hỏa Vượng chắp tay hướng không trung:
“Gia Cát huynh, mặc kệ bên kia phát sinh cái gì, ta cảm thấy trước tiên an ổn vượt qua lần này thiên tai rồi tính.”
“Ta không cần suy xét mấy thứ kia, bởi vì vô luận ta làm cái gì cũng không thể quyết định được gì.”
“Không được, thiên hạ hưng vong, ngươi để ta suy nghĩ đã.” Gia Cát Uyên cầm quạt gõ trán của mình, không nói thêm nữa.
Nhìn thấy Lữ Cử Nhân hút ngụm khí lạnh, kinh hồn táng đảm nhìn chính mình, Lý Hỏa Vượng không giải thích cái gì, nhấc chân đi hướng đại viện Bạch gia.
Lý Hỏa Vượng lại về đại viện Bạch gia, trông thấy nhiều người giờ phút này đang quỳ trên mặt đất, lạy lung tung với bóng tối ở xung quanh, trong hoàn cảnh này, hoảng sợ khiến người muốn tìm điểm nương tựa.
"Tiểu Hài, đủ lương thực không?”
Trong tình huống này, Lý Hỏa Vượng cũng không định đi ra ngoài, tính mang theo bọn họ ở yên trong đại viện Bạch gia, chờ thiên cẩu ăn mặt trời qua đi.
“Lý sư huynh yên tâm, chắc chắn đủ, kho gạo còn chứa gạo cũ năm ngoái, đủ cho nhóm chúng ta ăn hai, ba năm. Trong sân cũng có giếng, ăn uống không lo."
Lý Hỏa Vượng gật đầu, lấy Đạo Linh giắt bên hông Xuân Tiểu Mãn ra, rung mạnh, tiếng chuông chói tai hấp dẫn mọi người tụ lại.
"Đều đừng hoảng! Đây là thiên tai mà thôi, qua một khoảng thời gian sẽ mất, chúng ta chờ là được ... ."
Lý Hỏa Vượng tuyên bố, người của Ngưu Tâm Thôn tuy rằng trên mặt còn treo kinh khủng nhưng khá hơn bộ dạng lúc nãy nhiều.
Lý Hỏa Vượng sai Dương Tiểu Hài làm thịt con trâu, đám người lập tức bị lựa chọn ăn bò hay trâu hấp dẫn đi chú ý, không rảnh suy nghĩ lunt tung.
"Lão đại Hồng Trung giỏi! Lão đại Hồng Trung cao tay! Lừa những người này như lừa một đám ngốc.”
Lý Hỏa Vượng phớt lờ ảo giác Tọa Vong Đạo trêu chọc, lại hỏi Gia Cát Uyên:
“Gia Cát huynh cảm thấy lần này Giam Thiên Tư phải mất bao nhiêu công sức mới đè xuống trận thiên tai này?”
"Tuy rằng Giam Thiên Tư nói là vì chống cự thiên tai, nhưng bọn họ rốt cuộc có biện pháp gì không thì ta thật sự có chút hoài nghi."
Thiên tai xuất hiện, nếu như là đại biểu cướp đoạt Thiên Đạo giữa Tư Mệnh, vậy thì Lý Hỏa Vượng đã chứng kiến thực lực kinh người của Đấu Mẫu, hắn hàoi nghi tổ chức thế gian tầm thường thật sự có tư cách tham dự vào sao?
Lại hoặc nên nói, những lời mà Giam Thiên Tư nói đều là tự biên tự diễn mạnh miệng?
"Bọn họ làm được, nhưng lúc trước Giam Thiên Tư cùng Tọa Vong Đạo đấu cá chết lưới rách, không biết giờ phút này bọn họ có lo nổi không.
Lý Hỏa Vượng nghe vậy tâm trạng phi thường phức tạp, trước kia hắn bài ích Giam Thiên Tư xem mạng người như cỏ rác, không ngờ có ngày hắn hy vọng Giam Thiên Tư nhanh chóng vận tác bình thường.
Dù sao Giam Thiên Tư làm sai cỡ nào, giết bao nhiêu người nhưng bọn họ là thứ không thể thiếu đối với dân chúng trong thiên hạ này.
“Gia Cát huynh, lúc trước ngươi nói có khác thường, hai lần thiên tai xuất hiện cách nhau quá ngắn, chắc Giam Thiên Tư cũng sẽ ra mặt giải quyết chứ?”
"Tuy rằng xác thực như vậy, nhưng Đại Lương Giam Thiên đi câu kết với hoàng gia, tiểu sinh hơi không tin bọn họ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận