Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 346: Ngô Nguyệt (2)

Nghe thấy mẹ của Tôn Bảo Lộc trả lời như vậy, Lý Hỏa Vượng khẽ thở dài trong lòng, tự nhủ: “Những kẻ ngu ngốc trên thế giới này quá nhiều rồi, tin cái gì cũng giống nhau, căn bản chính là niềm tin ngu ngốc mà thôi, bọn họ căn bản không tốt hơn Đan Dương Tử là bao.”
Có điều xét từ một góc độ khác, điều này đối với mẹ của Tôn Bảo Lộc mà nói cũng được coi là chuyện tốt, dù sao trong thế giới vốn đã điên cuồng này, so với việc bái thờ một vị Bồ Tát giả không là gì cả thì bái một vị ‘Bồ Tát’ thật rõ ràng lại càng nguy hiểm hơn.
"Phu nhân ngồi đi, tại hạ chỉ tò mò thuận miệng hỏi một chút, đúng rồi, vừa nãy ta thấy Bảo Lộc ôm một vị nữ tử, đó là người yêu của cậu ấy sao?” Lý Hỏa Vượng bắt đầu chuyển chủ đề, muốn giải tỏa bầu không khí có chút căng thẳng.
"Đúng vậy, đó chính là muội muội của nó, từ nhỏ đã bám lấy nó rồi, vốn đã có hôn ước rồi, kết quả Bảo Nhi biến mất, ngày đó con bé thực sự đã khóc đến muốn chết.”
“Muội muội?” Lý Hỏa Vượng có chút ngạc nhiên với phản ứng của đối phương, con nhà mình làm loại chuyện bất luân như vậy, người làm mẹ như bà tại sao lại có vẻ điềm tĩnh như vậy? Hơn nữa người con gái được Bảo Lộc ôm trước đó rõ ràng là một người Thanh Khâu, không cùng chủng người với Tôn Bảo Lộc.
"Hai người bọn họ không cùng cha, ta đã mang thai Bảo Nhi từ Lương Quốc và gả đến Thanh Khâu, lúc đó Trác Nhi đã được sinh ra rồi. Mặc dù không cùng cha cùng mẹ nhưng hai đứa nó từ nhỏ đã thân nhau vì vậy đã định hôn ước, mong muốn thân càng thêm thân.”
Thấy màu da của người phụ nữ trước mặt rõ ràng khác với màu da của những người Thanh Khâu xung quanh, Lý Hỏa Vượng rõ ràng đoán được điểm này.
Lúc này, bên cạnh có một người đàn ông Thanh Khâu dáng người thấp bé, nước da ngăm đen mang theo nụ cười trên mặt tiến tới, nâng chén sừng bò trong tay lên, đưa ra trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Ông nói rất nhiều câu ngắn tiếng Thanh Khâu với Lý Hỏa Vượng rồi lại giơ chiếc chén sừng bò về phía trước.
Ngô Nguyệt ở một bên vội vàng giải thích: "Cha đứa trẻ nói cảm ơn cậu đã cứu đứa con trai thứ hai của ông ấy, cầu mong Trường Sinh Thiên che chở cho cậu, ban cho cậu trường sinh bất lão.”
“Lời nói kính rượu của Thanh Khâu quả thực rất đặc biệt.” Lý Hỏa Vượng gật gật đầu với ông, đồng thời nâng chén sừng bò trong tay lên, chạm vào chén của ông.
Lợi dụng khoảng trống giữa lúc uống nước mật, Lý Hỏa Vượng quan sát hai vợ chồng trước mặt, thành thật mà nói, cặp cha mẹ này của Tôn Bảo Lộc thực sự không hợp nhau chút nào.
Người đàn ông này thân hình thấp bé, khuôn mặt to tròn, nếu mọc thêm một chút lông thì cũng có thể biến thành khỉ rồi, nhìn hoàn toàn không xứng với người mẹ xinh đẹp như vậy của Tôn Bảo Lộc, cũng không biết làm sao có thể lấy về được.
“Chẳng lẽ mẹ của Tôn Bảo Lộc là bị cha cậu ấy mua về sao?” Nghĩ đến việc buôn bán nô lệ ở Nữ Nhi Sơn trước đó, Lý Hỏa Vượng suy đoán lung tung trong đầu.
“Lý sư huynh!” Tôn Bảo Lộc say khướt không biết đã xông tới từ lúc nào, nhoài người vào trong lòng Lý Hỏa Vượng và khóc lớn. Trong miệng cậu ấy còn lảm nhảm những lời say rượu: “Lý sư huynh! Đệ không nỡ rời xa mọi người. Đệ không đi nữa. Đệ muốn cùng mọi người đến Lương Quốc.”
Thấy con trai thất lễ như vậy, phụ thân của Tôn Bảo Lộc vội vàng đặt chén rượu trong tay xuống, kéo cậu ấy ra ngoài lều cho tỉnh rượu.
Nhìn thấy bóng lưng có chút thảm hại kia của Tôn Bảo Lộc, Lý Hỏa Vương cười cười, cũng không để ý lắm.
Những lời Tôn Bảo Lộc nói là nói nhảm, đã đến nhà rồi, hơn nữa gia đình còn hòa thuận, sao có thể tiếp tục đi theo mình chứ.
Hơn nữa con đường sau này mình phải đi cũng không còn bao xa, qua Thanh Khâu là tới Lương Quốc rồi, từ bản đồ có thể thấy không còn xa lắm.
Nếu Ngưu Tâm Sơn cách đây không xa, nói không chừng sau này có thời gian có thể tới đây thăm nhà.
Lý Hỏa Vượng lại khoanh chân ngồi xuống, đồng thời dùng hai tay cầm lấy một miếng sườn dê nướng tẩm gia vị màu đen và cắn.
Nhất thời mùi thơm tràn ngập, nước thịt đậm đà tràn vào trong miệng Lý Hỏa Vượng, cậu phát hiện ra sườn dê này đặc biệt ngon.
Cũng không biết là cảm tri của mình có được sử dụng vào phương diện đồ ăn hay không, nhưng sống ở hai thế giới, Lý Hỏa Vượng quả thực lần đầu tiên ăn được món sườn dê ngon như vậy.
Thịt dê tươi mềm được nêm nếm gia vị chua mặn, cắn một miếng quả thực vô cùng hưởng thụ.
Thảo nào những người khác không ai lên tiếng, tất cả đều gặm xương dê và xương bò.
Đối mặt với đồ ăn ngon như vậy, Lý Hỏa Vượng không thể lãng phí, lập tức đặt mọi thứ xuống và bắt đầu ăn cho thỏa thích.
Mặc dù những người đàn ông Thanh Khâu vây thành vòng tròn lắc đầu nhảy nhót, quả thực không có gì hay ho, nhưng những động tác cơ thể khoa trương đó đã làm nổi bầu không khí trong cả chiếc lều lớn, khiến trên khuôn mặt mỗi người trong lều đều mang theo nụ cười, thậm chí bao gồm cả Lý Hỏa Vượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận