Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 883: Mở màn (1)

"Ta có thể cho ngươi lợi dụng ta, nhưng ta chỉ có một yêu cầu, đó là nhất định phải giết Xúc Xắc!”
Thùng thùng thùng!
Tiếng trống trận trầm thấp bắt đầu vỗ, dùi trống đập xuống như gõ vào lòng mỗi người.
"Giam Thiên Tư đại nghịch bất đạo, thông đồng Bạch Liên Giáo, lại dám mưu hại đương kim thánh thượng! Giết!”
Tùy theo Binh Gia sắp hàng ngay ngắn ở bên dưới nắm chặt binh khí đập xuống đất, sát khí hùng hồn như núi lao về phía đám người Lý Hỏa Vượng.
“Giết! Giết! Giết!”
Giây sau, máy ném đá nâng cao, một số Thiết Phù Đồ trọng giáp đen cao ba thước bị ném lên cao, giống như tảng đá to màu đen bắn về phía tường thành.
Bên ngoài cổng thành phía đông Thượng Kinh, đại chiến giữa long mạch Xúc Xắc và Tư Thiên Giam đã hoàn toàn mở màn.
Lý Hỏa Vượng ngửa đầu nhìn mưa trọng giáp màu đen ập đến, hắn cau mày chậm rãi lui về phía sau mấy bước, đi tới mép tường thành.
Thiết Phù Đồ mặc trọng giáp rơi xuống tường thành, cũng là lúc Lý Hỏa Vượng đạp hai chân rơi xuống tường thành sau lưng.
Trong không trung, Lý Hỏa Vượng cầm chuôi Tích Cốt Kiếm nhanh chóng xoay người chém mạnh xuống, kẽ nứt của Đại Tề nháy mắt xuất hiện.
Ngay sau đó, bóng dáng của Bành Long Đằng bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn, trực tiếp bắt lấy Lý Hỏa Vượng.
Hai tay Bành Long Đằng gồng sức ném Lý Hỏa Vượng xuống, hai chân và bốn xúc tu của hắn cũng đập mạnh về phía nàng, hai loại sức mạnh chồng lên khiến Lý Hỏa Vượng mang theo tàn ảnh nháy mắt chui vào kẽ nứt.
Vài giây qua đi, khi Lý Hỏa Vượng đứng vững trên mặt đất thì hắn đã từ Đại Lương đến Đại Tề.
Đại Lương đang phát sinh trận chiến lớn sống còn, ở Đại Tề thì mảng lớn đổ nát thê lương, không một người sống, trông vô cùng tiêu điều.
Nhưng hơi khác với lúc trước ở chỗ thiên cẩu ăn mặt trời tối đen đã biến mất, tuy mặt trời còn màu đen nhưng không có biến hóa tồi tệ hơn.
Tuy Đại Tề vẫn vô cùng rách nát, nhưng so với lúc trước đầy rẫy tai họa thì đã khá hơn nhiều.
"Đạo sĩ! Ngươi mau nhìn kìa! Sau khi hoàng đế của Đại Tề nối với long mạch Đại Lương thì Đại Tề được cứu, người Đại Tề không cần chết! Phật tổ phù hộ! Phật tổ phù hộ!" Trên khuôn mặt già nua của hòa thượng tràn đầy nụ cười, chắp hai tay vào nhau liên tục vái hướng phía đông.
"Phật tổ phù hộ không được! Ngươi nên cảm ơn Gia Cát Uyên!”
Lý Hỏa Vượng nắm chặt thân kiếm, nhanh chóng xuyên qua Ủng thành gồ ghề đi hướng cờ rồng lúc trước nhìn thấy.
Lúc này hắn đã không có thời gian để Đại Tề phát sinh cái gì, bởi vì nếu không ngăn cản Xúc Xắc e rằng Đại Lương sẽ mất.
Nếu muốn ở trong Đại Lương đến gần Xúc Xắc thì cực kỳ vất vả, nhưng nếu Lý Hỏa Vượng từ Đại Lương nhảy đến Đại Tề, rồi từ chỗ Đại Tề áp sát Xúc Xắc thì dễ hơn nhiều.
“Chắc là chỗ này.” Lý Hỏa Vượng đứng lại ở một chỗ, âm thanh trầm thấp.
Bóng dáng của Thượng Quan Ngọc Đình xuất hiện ở trước mắt hắn.
Thượng Quan Ngọc Đình đi ra từ cái bóng của hắn, nhìn bốn phía rồi nhẹ gật đầu, nói:
“Tốt lắm, Tư Thiên Giam đại nhân chuẩn bị, qua khoảng nửa nén nhang chúng ta sẽ đến.”
Lý Hỏa Vượng lặng lẽ gật đầu, chờ đợi thời gian từ từ trôi qua, nửa nén nhang thật dài đối với Lý Hỏa Vượng hiện giờ.
“Biện pháp của Tư Thiên Giam có thể giải quyết Xúc Xắc sao? Lỡ như Xúc Xắc thật sự thành ... Không được! Ta là Tâm Tố, loại chuyện này không thể suy nghĩ lung tung!”
“Đã đến canh giờ!”
Thượng Quan Ngọc Đình vừa lên tiếng, Lý Hỏa Vượng nắm chặt Tích Cốt Kiếm dùng sức vung, kẽ nứt nháy mắt xuất hiện, các loại tay chân cụt kèm theo máu tươi bắn ra, đó đều là thứ của Binh Gia bên Đại Lương.
Tuy Đại Tề trống rỗng, nhưng bên Đại Lương đứng đầy người.
Lý Hỏa Vượng không chút do dự, bốn xúc tu và hai chân đạp mặt đất lao về phía kẽ nứt máu thịt kia.
Khoảnh khắc Lý Hỏa Vượng xuất hiện, cực tĩnh nháy mắt biến thành cực động, tiếng trống trận và tiếng chém giết không ngừng truyền vào tai của hắn, sát khí cơ hồ dày đặc đến mức tận cùng bao trùm bốn phía khiến máu hắn sôi sùng sục.
“Ôi chao, đây là Tả Hữu Kim Vệ Tòng Quân của ta đây mà. Sao bây giờ mới tới? Công việc nội ứng sao rồi?”
Nghe thấy âm thanh này, Lý Hỏa Vượng quay đầu nhìn sang bên cạnh, nhìn hướng Xúc Xắc mang khuôn mặt của Cao Trí Kiên đứng dưới cờ rồng.
Binh Gia rình rập ở bốn phía, đám lĩnh soái và lão tướng quanh Xúc Xắc không khiến Lý Hỏa Vượng hoảng loạn nửa phần, hắn hít sâu một hơi, mở miệng nói:
“Gần xong rồi, Tư Thiên Giam định lợi dụng ta đối phó ngươi, nhưng ta là nội ứng của ngươi thì hắn định sẵn phải thất bại."
Nói xong, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Lý Hỏa Vượng chậm rãi tới gần Xúc Xắc.
Binh Gia khác định chặn lại nhưng bị Xúc Xắc ngăn trở, đối diện Lý Hỏa Vượng tới gần, dường như ông ta có tự tin nên không sợ gì.
Cao Trí Kiên bưng một ly rượu đưa qua:
“Nào nào, khoảng thời gian này giả vờ mệt lắm rồi nhỉ, ta kính ngươi một chén."
Bạn cần đăng nhập để bình luận