Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 920: Bát Tiên

"Lý Tuế, chúng ta đi! Tìm được ra Tâm Bàn của Đấu Mẫu rồi đánh nhanh thắng nhanh!"
Lý Hỏa Vượng nói xong lại lần nữa thay đổi vị trí ẩn thân, lướt nhanh qua những tượng gỗ lao đi xa.
Nhưng Lý Hỏa Vượng mới ra khỏi đám tượng gỗ quay quanh thì tiếng gỗ ma sát rùng rợn phát ra từ sau lưng hắn.
Lý Hỏa Vượng nháy mắt xoay người, tám tượng gỗ cùng đứng thành một hàng, dùng đủ loại con mắt nhìn hắn chằm chằm, chúng nó nhúc nhích được!
Tách!
Một viên đá huỳnh quang bị Lý Hỏa Vượng ném xuống đất bỗng chốc nổ tung, ánh sáng tối xuống.
Đây chỉ mới là bắt đầu, từng viên đá huỳnh quang nổ tung tối xuống, tám tượng gỗ Bát Tiên ở trước mặt Lý Hỏa Vượng cũng dần rơi vào bóng tối đang lăn lộn.
Dù thị lực của Lý Hỏa Vượng rất tốt, nhưng trong tình huống này, hắn chỉ có thể xem được khoảng cách gần nhất.
Trong bóng tối với tiếng địch của Hàn Tương Tử làm nhạc đệm, giọng nói kỳ lạ hoặc nam hoặc nữ vang lên.
"Thượng sĩ vô tranh, hạ sĩ hảo tranh, thượng đức bất đức, hạ đức chấp đức, chấp trứ chi giả, bất danh đạo đức."
Sau khi nói xong, tiếng cười khúc khích hoặc nam hoặc nữ hoặc già hoặc trẻ tầng tầng lớp lớp vang lên trong bóng tối.
Nghe những tiếng cười đó, Lý Hỏa Vượng cắn chặt răng, tay phải cầm Tích Cốt Kiếm chém mạnh vị trí Bát Tiên vừa đúng, kẽ nứt đi thông Đại Tề bay về phía kia.
Lý Hỏa Vượng nghiêng người định dời sang trái né công kích có lẽ sẽ xuất hiện, tượng gỗ Lữ Đồng Tân đột ngột xuất hiện ở bên trái của hắn.
Tùy theo Lý Hỏa Vượng di động, lỗ hổng lớn trong ngực Lữ Đồng Tân giống như mồm máu to chờ hắn chui vào.
May mà khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, xúc tu có giác hút của Lý Tuế vươn ra từ người Lý Hỏa Vượng, hút chặt xuống sàn khiến hắn tránh cho chạm vào thân thể Lữ Đồng Tân.
“Mấy thứ này rốt cuộc là thứ quỷ quái gì!”
Lý Hỏa Vượng cắn răng, giơ hai thanh kiếm cùng chém mạnh về phía Lữ Đồng Tân.
Răng rắc một tiếng, tượng gỗ Lữ Đồng Tân bỗng bị chém thành hai khúc.
Lý Hỏa Vượng bị thứ gì ngáng chân ngã sang bên trái, phương hướng hắn ngã có trúc địch vặn vẹo của Hàn Tương Tử chờ sẵn.
Chỉ chờ Lý Hỏa Vượng ngã qua là trúc địch sẽ đâm vào huyệt Thái Dương của hắn.
Khi hắn cách cây địch của Hàn Tương Tử chưa tới một tấc, Hàn Tương Tử trong bóng tối bỗng bị kéo rời xa Lý Hỏa Vượng.
Bùm!
Trường kiếm cắm xuống đất để hắn ổn định thân hình, vẻ mặt Lý Hỏa Vượng tức giận chậm rãi đứng thẳng thân thể.
“Đám gỗ mục các ngươi chơi đủ chưa?!”
Dao đánh lửa ma sát trên người Lý Hỏa Vượng, lửa cháy hừng hực bao phủ toàn thân hắn, giây sau, lửa trên người của hắn giống như truyền nhiễm lan đến gỗ Bát Tiên khác, khoang thuyền tối đen bỗng sáng bừng lên.
Tượng gỗ Bát Tiên trả lời giữ một tư thế nay rốt cuộc nhúc nhích, cục u cây và rễ bị đốt cháy thì mở ộng thân thể bị lửa bao bọc bò về phía Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng đang định đốt sạch nguyên chiếc thuyền thì sàn gỗ tự vỡ ra, nước biển chảy ngược vào nhanh.
Chẳng những lửa tắt hết, cũng mang về bóng tối vừa rồi.
Nước lửa giao hòa, tiếng lách tách không ngớt khiến thân thể Lý Hỏa Vượng đau đớn co giật. Lý Hỏa Vượng tẩm trong nước biển không cam lòng lãng phí, rút một khúc xương sườn từ lỗ rốn ra đâm ngược vào ngực mình.
Giây sau, đau đớn trên người Lý Hỏa Vượng chia sẻ hết cho mọi thứ xung quanh, trong khoảnh khắc đều yên tĩnh trở lại.
“Gài bẫy ta chứ gì? Được, vậy ta nổ chìm thuyền luôn!”
Lý Hỏa Vượng toàn thân cháy đen giống như ma da bơi đến trước tường gỗ, điên cuồng chém ra Tích Cốt Kiếm.
Các kẽ nứt vụt qua mang đi nhiều nước biển, cũng cắt tường gỗ tung tóe.
Khi nước biển lạnh băng chảy ngược vào lỗ hổng, xuất hiện cảnh tượng nằm ngoài dự đoán của Lý Hỏa Vượng. Những khe nứt gỗ giống như làm bằng thịt, thi nhau dâng lên, nhanh chóng khép lại.
Không chỉ thế, trong nước biển đen ngòm bắt đầu xuất hiện một vài thứ, đó là tượng gỗ Bát Tiên.
Nhưng bị lửa đốt một lần, thân thể đáng sợ của tượng gỗ Bát Tiên bị bọc một lớp khét đen, phần than đó giống như vụn đen chậm rãi tản ra trong nước biển khiến bọn họ trở nên càng thêm khủng bố.
Lữ Đồng Tân lúc trước bị Lý Hỏa Vượng chém làm đôi cũng khép lại, đang đi theo các bức tượng khác bao vây Lý Hỏa Vượng.
Các Bát Tiên hành động, mang theo vụn đen bay ra từ chỗ khét đen trên người mình, nhanh nhẹn như con khỉ lao về phía Lý Hỏa Vượng.
Tay phải cầm Tích Cốt Kiếm ngăn hoa sen của Hà Tiên Cô, tay trái cầm Tử Tuệ Kiếm đâm vào mặt Trương Quốc Lão, sau đó Lý Hỏa Vượng há to mồm, xúc tu rậm rạp thò ra từ cổ họng bẻ đầu Hán Chung Ly.
Sau lưng Lý Hỏa Vượng, Lý Tuế cũng vung kiếm tiền đồng đối phó với địch, nếu dưới tình huống bình thường thì dù bị chúng nó tập kích trong bóng tối hắn cũng không bị yếu tế.
Nhưng Bát Tiên này cực kỳ khó chơi, chắt lìa đầu mình thôi chưa đủ, phải nghiền thành mảnh vụn mới khiến chúng ngừng chuyển động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận