Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1399: Chung sống (1)

"Duy tâm?" Trong miệng đang ngậm cơm, Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn chiếc đèn chùm pha lê trên đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía chiếc ghế sofa da bên trái, cuối cùng nhìn về phía khuôn mặt thanh tú của Triệu Sương Điểm, mọi thứ đều không có thay đổi gì.
"Đừng lo lắng, cho dù đó là duy tâm thì chúng ta cũng có thể đưa ra giả thuyết táo bạo, cẩn thận tìm cách chứng thực. Cảm ơn sự giúp đỡ của cậu, nó đã giúp ích rất nhiều cho nghiên cứu của tôi."
Lý Hỏa Vượng cúi đầu tiếp tục ăn: "Không có gì. Điều ta sợ bây giờ là nếu ngày mùng 6 tháng 2 lại lần nữa giết Tư Mệnh kia thì mọi chuyện đều phải trở về điểm ban đầu, vậy thì những chuyện này, ta e rằng lại phải giải thích với chị một lần nữa."
"Không sao đâu. Nếu cậu thực sự có thể quay ngược thời gian, vậy chúng tôi có thể thông qua cậu tiến hành đồng bộ hóa thông tin với tôi của lúc đó, cậu là một đại lượng biến thiên."
"Tùy chị thôi, chỉ cần có thể hiểu được là được." Lý Hỏa Vượng nói đến đây, đặt chiếc đĩa trong tay xuống, sau khi suy nghĩ một cách rất nghiêm túc, hắn nói: "Nếu mọi thứ về ta đều là sự thật, vậy thì có một số điều cần xem xét lại, chẳng hạn như lý luận về con voi trước đây của chị."
"Có lẽ con voi mà chị nói đến kia không phải trải rộng ra, ngà voi, chân voi và vòi đều được vẽ trên từng tờ giấy và xếp chồng lên nhau cùng một lúc."
“Cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được tại sao chúng ta nhảy lên ngà con voi khác giải quyết phiền phức, sau đó khi muốn đến vòi để giải quyết phiền phức thì phải quay ngược lại điểm thời điểm này và bắt đầu lại”.
"Có thể có loại khả năng này, một giả thuyết rất đặc biệt."
“Không phải càng đặc biệt hơn là khi con voi như vậy vẫn còn sống sao?" Lý Hỏa Vượng cầm đũa gắp chút cơm còn sót lại trên đĩa cho vào miệng mình.
"Bây giờ nói những điều này còn quá sớm, chúng ta vẫn cần thêm bằng chứng, nhưng dù sao đi nữa cũng cảm ơn cậu." Triệu Sương Điểm đang định rời đi, lại bị Lý Hỏa Vượng ngăn lại.
"Cho dù là giả định của chị hay là giả thuyết của ta thì phải chịu đựng trong bao lâu? Ta thật sự mệt rồi, ta rất mệt."
"Cái này tôi không thể trả lời cậu, hiện tại có càng nhiều biến số, nếu cậu muốn kết thúc sớm nhất có thể, vậy cậu nên nghĩ cách tận lực giúp đỡ chúng tôi đi." Triệu Sương Điểm nói xong, lại đứng lên và đi về phía cửa.
Lý Hỏa Vượng dùng bữa xong rồi, có điều hắn vẫn ngồi ở đó canh chiếc đĩa trống trơn, không rời khỏi bàn, suy nghĩ về chuyện của mình.
Mặc dù hiểu được một phần chân tướng hiện thực, nhưng điều đó vẫn không khiến cục diện hiện tại của mình tốt hơn bao nhiêu, theo như lời nói của Triệu Sương Điểm, Tư Mệnh trên một con voi khác vẫn đang nhìn chằm chằm như hổ đói.
Nếu không thể giải quyết triệt để phiền phức này, vậy thì mình sẽ vĩnh viễn phải sống với danh hiệu kẻ thần kinh.
Hắn không muốn như vậy, không dễ gì mới biết được lý do tại sao, hắn muốn sống yên ổn, sống như một con người.
Tuy rằng bớt đi được rất nhiều nghi vấn, nhưng phiền phức thì vẫn không giảm bớt, có điều thái độ của Lý Hỏa Vượng đã khác trước.
"Chẳng phải là Tư Mệnh của Vu Nhi Thần và Thạch Độc sao? Gian kế trước đây của các ngươi không đạt được, sau này các ngươi cũng đừng mong đạt được." Lý Hỏa Vượng hiểu rõ mọi chuyện, trong lòng tràn đầy tinh thần chiến đấu.
Mặc kệ phải cắt đứt bao nhiêu nhân quả, tương lai dù phải trải qua bao nhiêu lần luân hồi, chỉ cần cuối cùng có thể đạt được mục đích của mình, Lý Hỏa Vượng không hề sợ hãi, ngay cả cái chết hắn còn không sợ, chứ đừng nói đến chuyện này.
Tuy nhiên, đúng lúc này, 'cạch' một tiếng, một đĩa cơm chiên trứng cà chua được đặt trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn về phía Ngũ Kỳ đang bưng cơm qua: "Cảm ơn, một phần là đủ rồi, ta no rồi."
"Ai nói phần cơm này là của cậu chứ? Đây là phần để cậu giao cho người khác ăn."
"Giao? Cho ai?" Trong đầu Lý Hỏa Vượng hiện lên dấu chấm hỏi, ai còn chưa ăn cơm mà phải cần mình giao?
"Giao cho cô gái của cậu ăn, cô ấy hiện tại đang đang sống ở tầng trên. Không phải cậu đã quên mất mình còn có một người bạn gái đấy chứ?"
"Dương Na?" Lý Hỏa Vượng lập tức phản ứng lại, cùng với việc cắt đứt nhân quả, Dương Na bị mình đưa về nhà kia đương nhiên cũng quay lại biệt thự của Thanh Vượng Lai, cô tới đây là để tìm mình.
"Vốn dĩ lúc cậu tới tôi đã muốn nói cho cậu biết, nhưng cậu vừa vào liền lải nhải một tràng với Triệu Sương Điểm và Thanh Vượng Lai, tôi muốn nói cũng không chen vào được."
“Tôi vốn không muốn xen vào chuyện riêng tư của các cậu, nhưng tâm trạng của bạn gái cậu hình như không được tốt cho lắm, gần đây cơm cũng không ăn nhiều, cậu xem có thể khiến cô ấy ăn nhiều hơn một chút không, nếu cậu cũng bó tay, vậy tôi phải cho cô ấy uống glucose rồi."
"Cảm ơn, chị Ngũ..." Nghĩ tới tình cảnh hiện tại của Dương Na, tâm trạng Lý Hỏa Vượng trở nên trầm mặc, hắn bưng đĩa cơm chiên lên, đi lên tầng với tâm tình khó tả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận