Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1472: Quý Tai (1)

Lý Tuế còn chưa nói xong, cửa sổ giấy bên cạnh đã bị mở ra, một giọt máu cực nhanh lăn về phía bọn họ.
"Cẩn thận!" Lý Tuế cố gắng hết sức kéo Trần Chiêu Đệ sang một bên, nhưng tai trái của cô ta vẫn bị cắt đứt.
Lý Tuế nhìn thấy cảnh này thì hoàn toàn tức giận, khi nó cùng Trần Chiêu Đệ chạy đến quán trọ thì phát hiện mình đã bị bao vây.
Hơn chục giọt máu đen bị người làm lơ lửng, không ngừng kêu ù ù. Từng tốp Giam Thiên Tư quần áo khác nhau hoặc đứng hoặc ngồi xổm trên nóc nhà, dưới mái hiên.
Rất hiển nhiên Lý Tuế ở chỗ này quá lâu, nanh vuốt của Tả Khâu Vịnh đã mò tới.
"Tai họa Tâm Tố làm nhiều việc ác! Tàn sát bách tính! Giam Thiên Tư đại nhân có lệnh, giết chết không cần sống!”
Vừa dứt lời, căn bản không đợi Lý Tuế nói cái gì, bọn họ xông về phía nó.
Lý Tuế quấn Trần Chiêu Đệ bằng những xúc tu của mình, không ngừng rút lui dưới sự bao vây của mọi người, cố gắng rời khỏi đây.
Nhưng những người này tựa hồ đã có chuẩn bị sẵn, không cho Lý Tuế cơ hội phá vòng vây.
Một đạo nhân áo vàng nâng Càn Cương Bộ, tay cầm cờ tam giác màu vàng tám mặt, nhanh chóng bấm đốt chỉ mạnh lên bầu trời trên đầu.
"Thể phân mông hống, sắc trứ thanh thương, hoàng đạo tử cung giới hạn! Đan hi tố phách triền thứ!"
Giây sau, cơ thể Lý Tuế bắt đầu tan chảy, lộ ra những xúc tu màu đen quấn quýt bên dưới, không chỉ có nó mà cả Trần Chiếu Đệ cũng cùng nhau tan chảy.
Lý Tuế đau buồn tức giận dùng hết mọi cách tấn công kẻ thù xung quanh. Nhưng dù Lý Tuế có chống cự thế nào thì họ cũng sẽ luôn có cách đánh trả.
Lý Tuế đang dần thích ứng với thế giới quá khứ này, Giam Thiên Tư của Đại Tề cũng đang dần thích ứng với Lý Tuế.
Cuối cùng bằng hữu chân thành, người lần đầu tiên tỏ thiện ý với nó trong mấy năm nay đã hòa tan thành bãi bùn máu ở trước mặt nó.
"Không không!" Những xúc tu của Lý Tuế quấn quanh bãi máu còn mấp máy.
Trần Chiêu Đệ chỉ bị hòa tan, còn chưa chết.
Xúc tu mấp máy, Trần Chiêu Đệ cuối cùng bị Lý Tuế đồng hóa, thành một phần của nó.
Ngay sau đó Lý Tuế cảm giác chính mình có chút không giống nhau, nhưng lần này theo hướng tốt.
Tuy rằng cứu được Trần Chiêu Đệ nhưng cục diện trước mắt của Lý Tuế càng gấp gáp hơn, không lâu sau nó sẽ nối gót theo Trần Chiêu Đệ.
Những xúc tu tan chảy không ngừng dâng lên hạ xuống, Lý Tuế cảm thấy ý thức của mình bắt đầu trở nên mơ hồ:
“Ta sắp chết sao ... Ta không cam lòng ... Phụ thân ... ".
"Ta sẽ không chết ... Chỉ cần ta có nguy hiểm thì phụ thân nhất định sẽ tới cứu ta ... " Lý Tuế nghĩ thế trong khi ý thức dần dần mơ hồ.
“Các ngươi đang làm gì!" Tùy theo một tiếng sấm nổ, Lý Tuế ngừng hòa tan.
"Phụ thân?" Lý Tuế nhặt lên con mắt trong máu loãng, thấy một sắc đỏ tung bay trên dưới, nơi đi qua đều là gió tanh mưa máu.
"Phụ thân!"
"Phụ thân?" Hòa tan đến một nửa, Lý Tuế khiếp sợ ngẩng đầu lên, nhìn Lý Hỏa Vượng trong gió tanh mưa máu.
Khi nhìn thấy chiếc mặt nạ đồng tiền trên mặt và chiếc áo đạo sĩ màu đỏ đặc trưng kia, Lý Tuế nhất thời nước mắt lưng tròng, cảm giác được vô cùng an tâm.
Đó đúng là phụ thân của nó! Phụ thân thật sự đến cứu nó! Trên người đau đớn chứng minh đây không phải là mộng, là thật!
"Phụ thân! Con nhớ phụ thân lắm!” Lý Tuế tan vỡ rống to hướng áo đạo sĩ màu đỏ.
“Không sao! Tuế Tuế, không sao rồi! Ta đến! Chỉ cần có ta ở, ai cũng đừng hòng khi dễ nữ nhi của ta!" Lý Hỏa Vượng một bên lớn tiếng an ủi một bên điên cuồng tàn sát bốn phía.
Đối diện Lý Hỏa Vượng mạnh mẽ như vậy, mọi người đều đánh không lại, bị buộc chạy tan tác.
Mắt thấy Lý Tuế sắp thoát khốn, trong Giam Thiên Tư có người từng đối phó Tâm Tố đã nhìn thấy manh mối và nghĩ ra biện pháp đối phó.
“A! Yêu nghiệt! Ngươi hãy nhìn cho kỹ! Đó không phải phụ thân của ngươi! Tên này là giả! Là ngươi tu ra!”
"Nếu như hắn là phụ thân của ngươi thì ngươi có từng nghĩ tại sao mấy năm trước hắn không giúp đỡ? Hôm nay mới xuất hiện?”
Tâm Tố nói cường đại cũng cường đại, nói yếu ớt cũng yếu ớt, điều này hoàn toàn quyết định bởi Tâm Tố có tin vào thứ mình tu ra hay không.
Khi Lý Tuế nghe lời này, biểu cảm nhất thời cứng đờ, nhớ kỹ lại.
Khi nhìn thấy thân thể Lý Hỏa Vượng ở xa bắt đầu xuất hiện một số thứ không hợp lý thì Lý Tuế càng bất an hơn.
Nó ngẫm kỹ lại làm hỏng chuyện, Lý Hỏa Vượng ở phương xa thân thể bắt đầu dần dần trong suốt.
Thấy cảnh này, Lý Tuế nhất thời luống cuống: "Không đúng! Đây là phụ thân ta, phụ thân đến cứu ta! Phụ thân là thật, phụ thân không phải do ta tu ra!”
Lý Tuế hiểu rõ đối phương định làm gì, trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại, cố gắng khiến Lý Hỏa Vượng biến về.
Cho dù phụ thân là giả thì vẫn có thể trợ giúp chính mình vượt qua cửa ải khó khăn lần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận