Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1489: Thanh (2)

Lý Hỏa Vượng vô thức đưa tay ra nắm lấy, cảm giác được những thứ sợi tóc dần biến mất trong lòng bàn tay mình khi hắn nắm lấy nó.
Đúng lúc này, một bóng đen từ bên cạnh mang theo tàn ảnh bay ra, trực tiếp đánh trúng Lý Hỏa Vượng, hất hắn ra khỏi Bạch Ngọc Kinh, bay trở lại bầu trời đầy sao.
Lý Hỏa Vượng chưa kịp phản ứng thì mặt đất rung chuyển, cảnh vật xung quanh Lý Hỏa Vượng nhanh chóng thay đổi, một lúc sau, hắn quay lại thư phòng của Dịch Đông Lai. Bây giờ mọi người khác đang nhìn hắn.
Ba Nam Húc vẫn đang cười the thé, nhưng ánh mắt của Lý Hỏa Vượng lúc này lại dán chặt vào Thanh Vượng Lai.
Lý Hỏa Vượng giơ tay phải lên, cảm thụ xúc giác của thứ vừa xẹt qua bàn tay mình, hỏi Thanh Vượng Lai:
"Mặc dù ngươi ngăn ta lại, nhưng ta vẫn đụng phải ngươi, Tam Thanh! Là ngươi! Hóa ra là ngươi làm ra!"
"Lý Hỏa Vượng, anh làm sao vậy? Hiện tại anh cần tỉnh táo!” Thanh Vượng Lai lo lắng nhìn Lý Hỏa Vượng.
"Đừng giả vờ với ta nữa! Chính mắt ta đã nhìn thấy! Là ngươi! Là ngươi giết chết Tả Khâu Vịnh! Là ngươi đang đoạt đi Thiên Đạo sinh trưởng của Tả Khâu Vịnh! Tuy rằng ta không thấy được ngươi, nhưng ta đụng phải!"
"Thanh Vượng Lai! Rốt cuộc ngươi muốn làm gì! Ngươi rõ ràng chưởng quản Thiên Đạo bí mật! Tại sao muốn cướp Thiên Đạo của Tả Khâu Vịnh!"
"Ngươi không phải là người thông minh sao? Phúc Sinh Thiên đang rình rập vậy mà lúc này ngươi dám nội đấu?”
Thanh Vượng Lai đẩy cặp kính trên mặt lên, có chút bất mãn nhìn Dịch Đông Lai: “Dịch bác sĩ, anh đã làm gì anh ta vậy? Anh cho rằng chúng tôi uy hiếp anh nên anh dùng kiến thức tâm lý của mình để gây chia rẽ quan hệ giữa Lý Hỏa Vượng và chúng tôi?”
"Tôi nói cho anh biết, vô dụng thôi. Nếu hôm nay Lý Hỏa Vượng không thể khá hơn, vậy thì xin lỗi.” Thanh Vượng Lai nói xong từ trong túi móc ra khẩu súng lục.
Lý Hỏa Vượng vẻ mặt hung dữ bước tới đứng giữa Dịch Đông Lai và và Thanh Vượng Lai:
“Đừng đổi chủ đề! Thanh Vượng Lai, ngươi nhất định phải cho ta một lời giải thích!"
Lý Hỏa Vượng cảm thấy trước đây Thanh Vượng Lai có gì đó không ổn, trong trận chiến với Phúc Sinh Thiên, anh ta căn bản không có cống hiến gì nhiều!
So với cảm giác trước đây Thanh Vượng Lai là phế vật vô dụng chỉ có cái mã, Lý Hỏa Vượng càng lo lắng tên này đã lén lút nương tựa Phúc Sinh Thiên!
"Trói anh ta lại, Lý Hỏa Vượng hoàn toàn điên rồi, Triệu Lôi, chị Trần hãy giúp một tay!”
Nhưng khi Thanh Vượng Lai cùng những người khác tiến tới, Dương Na là người đầu tiên cầm đao quân dụng xông tới che trước mặt Lý Hỏa Vượng, Triệu Sương Điểm cầm laptop là người thứ hai đứng ra:
“Thanh Tử, tôi cũng tò mò về câu trả lời cho câu hỏi của Lý Hỏa Vượng."
Nhìn người phụ nữ chặn trước mặt mình, Thanh Vượng Lai nở nụ cười bất đắc dĩ:
"Không thể nào? Triệu Sương Điểm, cô tin lời anh ta nói?”
Triệu Sương Điểm nhìn Lý Hỏa Vượng, tự nhiên gật đầu: "Đúng vậy, tôi tin tưởng, ít nhất cậu ta đưa ra thông số về cơ bản là chính xác. Ngược lại, tôi vẫn không thể nhìn thấu cậu.”
Khi Triệu Sương Điểm và Thanh Vượng Lai đứng đối mặt với nhau, người của họ đứng đằng sau người cầm đầu, bầu không khí trong phòng làm việc trở nên căng thẳng.
Là người ngoài, Dịch Đông Lai có chút do dự nhìn hết thảy, tựa hồ đang suy nghĩ cảnh tượng trước mắt có ý nghĩa gì.
Thanh Vượng Lai đột nhiên cười lớn, nhìn Triệu Sương Điếm nói: “Tôi có bí mật của mình, tôi có quyền không nói cho cô biết, đề nghị chúng ta gác vấn đề này sang một bên. Dù sao, bất kể là ai chết cũng là điều tồi tệ cho cuộc chiến tiếp theo của chúng ta.”
"Triệu Sương Điểm, đừng quên sự hợp tác trước đây của chúng ta, đừng làm chậm trễ việc lớn vì chuyện nhỏ nhặt không có bằng chứng này, cô có nghĩ vậy không?"
Triệu Sương Điểm không có lập tức mở miệng, đứng ở nơi đó, tựa hồ đang cân nhắc cái gì đó trong lòng.
Cô ta không lên tiếng, Lý Hỏa Vượng đã lên tiếng trước, hắn tiến lên một bước: “Ngươi không phải vừa mới giết Tả Khâu Vịnh đúng không? Khi xưa Tư Mệnh tử vong Tiền Phúc chết cũng có liên quan đến ngươi phải không?”
Lý Hỏa Vượng từng bước một tiến về phía trước, đi đến trước mặt Thanh Vượng Lai, nhìn chằm chằm vào mắt anh ta: "Ngươi cũng muốn Thiên Đạo tử vong đúng chứ? Dù cho Tiền Phúc là người bên phe của ngươi, nhưng ngươi cũng sẽ không ngần ngại ra tay vì Thiên Đạo!”
“Thanh Vượng Lai ơi là Thanh Vượng Lai, ngươi thật là máu lạnh!"
"Đáng tiếc, Tiền Phúc tuy rằng nhìn ngu ngốc, nhưng hắn cũng không phải thật sự ngốc, ngươi không ngờ hắn chọn trúng lúc Triệu Sương Điểm đến giúp đỡ thì đưa Thiên Đạo tử vong cho Vô Sinh Lão Mẫu!” Lý Hỏa Vượng nắm chặt tay Dương Na.
"Tam Thanh, tại sao ngươi tham lam như vậy? Vì sao muốn tất cả mọi thứ? Ngươi cướp nhiều Thiên Đạo như vậy để làm cái gì? Rốt cuộc ngươi đứng về phía nào?”
Thanh Vượng Lai hơi cúi đầu, tròng kính phản quang che khuất đôi mắt: “Đương nhiên là tôi đứng về phía chúng ta rồi, điểm này không thể nghi ngờ, nhưng tôi có kế hoạch của tôi, không thể nói cho anh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận