Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1484: Thuyết phục

Trong nhà của Dịch Đông Lai, Lý Hỏa Vượng giải thích những gì hắn từng nhìn thấy không phải hoang tưởng mà là sự thật.
“Anh xem, bọn họ không phải ảo giác mà ta tưởng tượng ra, bọn họ là thật, không tin thì anh hãy giơ tay sờ.”
Dịch Đông Lai cầm cốc nước lên, nhìn đám người xung quanh, suy nghĩ một chút, anh ta hỏi Lý Hỏa Vượng: "Cậu quen những người này ở đâu?"
"Dịch bác sĩ, ta đã nói với anh rồi, bọn họ đều là Tư Mệnh bên trong Bạch Ngọc Kinh, anh quên sao? Ta từng trình bày tình hình bệnh với anh, họ đều là người thật, thật sự có một thế giới khác.”
Dịch Đông Lai nghe vậy, nhìn xung quanh lại nói:
“Ai là người cầm đầu trong các vị?”
"Là tôi." Triệu Song Điểm nói.
Vẻ mặt Dịch Đông Lai tức giận hỏi:
“Các người cảm thấy lừa bệnh tâm thần là vui lắm sao? Các người cảm thấy bệnh tâm thần giết người không đền mạng là có thể lợi dụng Lý Hỏa Vượng để muốn làm gì thì làm sao?"
“Tôi nói cho các người biết! Mặc kệ phát sinh cái gì, dựa theo hình pháp! Các người mới là thủ phạm chính! Tất cả tội mà Lý Hỏa Vượng phạm phải đều phán cho các người!”
"Không phải, bọn họ không có lừa ta!" Lý Hỏa Vượng cố gắng phản bác, nhưng Dịch Đông Lai tựa hồ có chủ ý của riêng mình.
"Lý Hỏa Vượng! Luận văn của tôi được công khai, bất cứ ai cũng có thể tra cứu được! Bọn họ hoàn toàn có thể căn cứ nội dung trong luận văn để ngụy trang ảo giác của cậu! Cuối cùng đạt đến mục đích lợi dụng cậu!”
“Cậu cho rằng anh ta là Thanh Vượng Lai? Sai! Anh ta không phải! Anh ta chỉ là một kẻ lừa đảo tự xưng Thanh Vượng Lai! Thanh Vượng Lai chỉ là một cái tên, ai cũng có thể tự xưng là Thanh Vượng Lai trước mặt cậu!”
"Không, không phải như vậy! Cậu ta thật sự là Thanh Vượng Lai!" Lý Hỏa Vượng tựa hồ có chút đau đầu, trong lúc nhất thời không biết nên làm sao thuyết phục Dịch Đông Lai.
“Lề mề làm gì? Sao cứ phải bắt anh ta tin tưởng cậu? Kêu anh ta ra tay chữa khỏi là được, anh ta có tin hay không thì liên quan gì?”
Ba Nam Húc nói rồi rút một con dao găm giắt bên hông ra, bước tới và đâm con dao xuống trước mặt Dịch Đông Lai.
Ba Nam Húc chỉ ngón tay đầy hình xăm về phía đầu của Lý Hỏa Vượng, nói:
"Hãy chữa khỏi cho cậu ta, nếu không tôi sẽ lột da anh!"
Dịch Đông Lai đẩy gọng kính trên mũi lên, lắc đầu không nói nên lời.
Không đợi Dịch Đông Lai mở miệng, Ba Nam Húc xoay dao găm, dùng cán dao gõ mạnh vào móng tay ngón út của anh ta.
“Ngươi làm gì vậy!” Lý Hỏa Vượng đột nhiên đứng dậy, tức giận đẩy cô ta ra.
Khi Lý Hỏa Vượng quay lại nhìn vết thương của Dịch Đông Lai, anh thấy phần đầu móng tay út của Dịch Đông Lai đã bị rơi ra, nguyên đầu ngón tay bị đập tím bầm, móng tay không ngừng chảy máu.
Ba Nam Húc bị Lý Hỏa Vượng đẩy lùi vài bước, cười lạnh nhìn Dịch Đông Lai, uy hiếp: "Chữa khỏi cho cậu ta, nếu không tôi sẽ gõ rớt mỗi ngón tay và chân.”
Dịch Đông Lai ôm đầu ngón tay hút ngụm khí lạnh, không thể tin nhìn chuyện đang xảy ra trước mắt:
“Kêu tôi chữa khỏi? Các người vừa lợi dụng chứng hoang tưởng của cậu ấy bắt làm việc, vừa kêu tôi chữa cho cậu ấy? Các người không cảm thấy đây là tự mâu thuẫn sao?"
"Không, không cần hoàn toàn chữa khỏi, chỉ cần chữa khỏi một phần là được, giống như lần trước là được, chỉ cần anh chữa trị thì muốn bao nhiêu tiền cũng được.”
Có tiếng ting ting, đó là điện thoại di động của Dịch Đông Lai, khi anh ta cầm di động lên thấy một chuỗi số 0 thì sốc đến mức không nói nên lời.
Dịch Đông Lai cau mày, lại nhìn những người trước mặt, quần áo của những người này nhìn không giống như sẽ tụ tập thành một nhóm, tất cả đều có vẻ kỳ lạ.
Lý Hỏa Vượng vẫn cố gắng giải thích với Dịch Đông Lai:
“Dịch bác sĩ, hãy cố giúp ta lần này, việc này cực kỳ quan trọng, ta thề với anh, những gì ta đang nói bây giờ đều là sự thật!"
Nhưng hiển nhiên Dịch Đông Lai không đồng ý.
"Lý Hỏa Vượng, cậu là bệnh nhân của tôi, tôi biết rõ nhất tình trạng của cậu, tôi biết những gì cậu từng trả lời, không cần thiết lặp lại."
"Không giống nhau, khi ấy ta chưa trở thành Tư Mệnh! Hơn nữa khi đó bên Phúc Sinh Thiên không tấn công vào! Đã biến đổi hoàn toàn với lúc trước rồi!”
"Thật sao? Được rồi! Cậu muốn tôi tin cũng được!” Dịch Đông Lai giơ điện thoại lên: “Cậu lặp lại những lời này cho cha mẹ của cậu nghe thì tôi sẽ tin ngay.”
Vẻ mặt Lý Hỏa Vượng trở nên khó chịu: "Sao lại lôi bọn họ vào! Chuyện này không liên quan gì đến họ!"
Nói đến đây, Lý Hỏa Vượng lập tức nghĩ tới điều gì, kéo Dương Na đến bên cạnh mình: "Hỏi cô ấy đi! Cô ấy cũng biết ta nói là sự thật!"
Nhìn thấy Dương Na liên tục gật đầu, Dịch Đông Lai nhìn những người xung quanh, nhẹ nhàng thở dài. "Hai người còn quá trẻ, xã hội thật sự có rất nhiều người xấu, đừng để bọn họ lợi dụng mình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận