Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1090: Tường thành (2)

Xét từ độ tươi của xác chết để phán đoán, nơi này hẳn là mới bị giết không bao lâu.
"Tuế Tuế, nghỉ ngơi một lát, sắp tới nơi rồi." Lý Hỏa Vượng ngồi trên chiếc ghế dài, lấy lương khô và nước ra và bắt đầu ăn.
Vẻ mặt của Lý Tuế có chút buồn bã nhìn những thi thể xung quanh: “Cha, rất nhiều người đã chết." Nàng giờ đây đã có thể hiểu được chết rốt cuộc có nghĩa là gì.
"Đúng vậy, “thà làm một con chó của hòa bình hơn là làm người trong thế giới loạn lạc” không phải chỉ là câu nói suông."
Nhìn hòa thượng đang siêu độ cho bọn họ, lòng của Lý Hỏa Vượng lại không chút dao động, trên đường đi hắn đã nhìn thấy quá nhiều người chết, cũng sớm đã tê liệt rồi.
Trên thực tế, giờ phút này trong đầu hắn hoàn toàn đang nghĩ về việc của mình.
"Sao lại như vậy? Tại sao ta tu chân lại tu ra thêm một Tuế Tuế?" Lý Hỏa Vượng trong đầu lóe ra vấn đề này.
Công pháp tu chân của mình tiến bộ, đây đương nhiên là chuyện tốt, nhưng chuyện xảy ra trước đó, khiến lòng Lý Hỏa Vượng có chút hoảng hốt.
Công pháp tu chân này đã tu luyện lâu như vậy, quả thật là càng luyện càng lợi hại, lúc vừa mới bắt đầu bản thân có một chút thay đổi đều sẽ bị đầu đau như muốn nứt ra, chảy máu mũi.
Mà hiện tại mình đến vòng thứ tư, bỗng dưng nắm vật đều có thể tạo ra mọi thứ từ không khí.
Nhưng công pháp tu chân có nguồn gốc từ Đấu Mẫu này, có thực sự là không có mối nguy hiểm tiềm ẩn nào khác không? Trong lòng Lý Hỏa Vượng bắt đầu hiện lên một tia lo lắng.
Lý Hỏa Vượng đột nhiên nghĩ tới điều gì: “Trước đây ta từng hỏi Quý Tai về chuyện này!"
"Lúc đó Quý Tai không có phản đối, cho nên ta mới luyện, chẳng lẽ…" Lòng Lý Hỏa Vượng không ngừng trầm xuống.
Quý Tai là Tư Mệnh của mình, nhưng giờ phút này là Tư Mệnh đang ở trong mê võng, không giúp được mình điều gì, thực sự không có ý đồ riêng sao?
Nhưng hiện tại không thể dùng thủ đoạn của Áo Cảnh Giáo, nếu như mình lại không dùng năng lực tu chân này, vậy sợ là mình chỉ còn có thể cầm kiếm xông lên chiến đấu.
"Không được, ta không thể quá yên tâm về Quý Tai, mình còn phải dùng đến sự hiến tế đau đớn trong Đại Thiên Lục, ta không thể để cho hắn cảm thấy đã ăn chắc được mình." Lý Hỏa Vượng lập tức xác định kế hoạch tiếp theo của mình.
Đối với Tư Mệnh, hiểu biết của hắn vẫn còn quá ít, hơn nữa cũng không dám hoàn toàn tin tưởng, cho dù Tư Mệnh này là bản thân mình của tương lai.
Nhất định phải khiến cho Quý Tai có điều kiêng dè, mới có thể khiến mình không rơi vào kết cục làm quân cờ mặc cho người khác định đoạt.
Ngay tại lúc Lý Hỏa Vượng cầm Thủy Hồ Lô lên, ngẩng đầu nhét vào miệng, khi cho thức ăn vào bụng, hắn đột nhiên nhìn thấy bên trái chân trời hiện lên ánh sáng đỏ nhàn nhạt, cùng với làn khói đen cuồn cuộn.
"Ta nhớ bên kia là..." Lý Hỏa Vượng vừa nói, ngón trỏ tay phải trực tiếp tiến vào trong Toàn Quang Kính ở phía bên trái.
Hắn rất nhanh liền biết được bên kia đã xảy ra chuyện gì, thành trì dễ phòng thủ và khó tấn công của Pháp Giáo đang được đại quân bảo vệ.
Nơi đó là quân khu trọng yếu, khẳng định là không đi vòng qua được, nhất định phải tấn công, nếu như tùy tiện đi vòng ra sau, sợ là quân lương đều không chuyển đến được.
Chờ sau khi Lý Hỏa Vượng rút ngón tay về, lập tức dẫn theo Lý Tuế xông về phía bên đó.
Đi qua một khu rừng. Một chiến trường cực kỳ thê thảm xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng, trên tường thành, nước vàng nóng hổi đổ xuống, một vài Binh Gia cơ thể to lớn trực tiếp đối diện với việc cơ thể bị thiêu đến bong tróc da thịt, nhảy lên.
Một vài người đã nhảy vào bên trong thành, bên trong bên ngoài hỗn loạn như nồi cháo, trong ngoài tiếng chém giết không ngừng.
Lý Hỏa Vượng không tùy tiện tới gần bên kia, mà là đi vòng quanh bốn bức tường thành trước.
Khi nhìn thấy phía đông tường thành chưa bị công chiếm có một điểm yếu, Lý Hỏa Vượng đưa cơ thể của mình xuống đất, ẩn giấu mò mẫm đi qua phía bên kia.
Chờ khi đến được rìa tường thành, Lý Hỏa Vượng không leo tường, mà dùng tay ấn vào vách tường.
Cùng đó hắn nhắm mắt lại, hai tay đẩy về phía trước, toàn bộ cơ thể hắn trực tiếp xuyên vào bên trong tường thành.
Chờ khi cơ thể Lý Hỏa Vượng đi ra từ phía khác, hắn quay đầu lại tường thành sau lưng khôi phục lại như lúc ban đầu, không có bất kỳ thay đổi nào.
"Đi thôi!" Một cái xúc tu từ trong người Lý Hỏa Vượng chui ra, trực tiếp bám lấy mái hiên, nhấc Lý Hỏa Vượng lên.
Chờ khi Lý Hỏa Vượng đứng vững, liền kinh ngạc phát hiện, nơi đáng lẽ là Thành Hoàng Miếu đã biến mất, một bức tượng thần khổng lồ nằm ở trung tâm thành.
Toàn thân pho tượng đen như mực tay trái bấm Kim Cương Ấn ở bụng, tay phải nâng một chiếc bình ngọc trên ngực, gương mặt mặc dù hiền lành lương thiện, nhưng Lý Hỏa Vượng nhìn thế nào cũng thấy kỳ kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận