Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 882: Trống

Lý Tuế tháo cái đầu xuống, dùng xúc tu đưa qua như tặng bảo bối:
“Nương thấy đầu mới của con đẹp không? Con thích lắm, con thích biến thành người, nhưng phụ thân không cho con đội nữa.”
"Chuyện này đừng nghe phụ thân của con, huynh ấy thì biết gì. Sau này cứ đội nó, đẹp hơn con lúc trước nhiều.”
“Con cũng nghĩ thế, biến thành như vậy thì người ta không sợ con nữa, con có thể nói chuyện với người khác.
Nhìn nét dịu dàng và quan tâm trên mặt Bạch Linh Miểu, Lý Hỏa Vượng khẽ thở phào, ít nhất lúc ở bên hắn thì cô biểu hiện như người bình thường.
Bộ dạng lúc trước của Bạch Linh Miểu làm hắn hơi sợ, sau này phải tìm cách để Lý Tuế và Miểu Miểu tiếp xúc nhiều vào.
“Tất cả theo ta, hội hợp ở tường thành phía đông.” Giọng nói của Tư Thiên Giam bỗng vang bên tai Lý Hỏa Vượng, khiến hắn rùng mình.
Lý Hỏa Vượng nhìn xung quanh tìm kiếm ngọn nguồn âm thanh thì phát hiện không chỉ mình hắn làm như vậy, những tín đồ Bạch Liên và Bạch Linh Miểu cũng nhìn quanh, nhất định Tư Thiên Giam không chỉ nói cho một mình hắn.
“Lý Tuế, đi thôi.”
Tùy theo Lý Hỏa Vượng mở miệng, xúc tu rậm rạp của Lý Tuế chui ra khỏi thân thể của An Bình công chúa, chui vào người hắn.
“Tư Thiên Giam đại nhân, không phải nói cần một canh giờ để đi lấy đồ sao? Thế này mới qua bao lâu?" Lý Hỏa Vượng mở miệng hỏi.
Giọng nói của Tư Thiên Giam vang lên trong đầu Lý Hỏa Vượng:
“Không kịp nữa, Xúc Xắc đã có động tác mới, hắn không định trốn mà tính giải quyết tất cả chúng ta.”
“Vậy bây giờ Xúc Xắc đang ở đâu?”
"Quân doanh."
"Cái gì?!"
Từ này khiến Lý Hỏa Vượng nháy mắt cảm giác được toàn thân lạnh lẽo, giây sau, Bành Long Đằng bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn, bắt lấy hắn ném mạnh lên trời.
Lý Hỏa Vượng bay lên trời cao, Thượng Kinh Thành khổng lồ nằm trọn trong tầm nhìn.
Không chỉ riêng Thượng Kinh Thành, với thị lực siêu tốt của Lý Hỏa Vượng giúp hắn nhìn thấy đàn kiến rậm rạp bên ngoài tường thành phía đông, và con rết ở trong đàn kiến.
Lý Hỏa Vượng biết đó không phải con kiến, mà là Binh Gia trú đóng bốn phía Thượng Kinh Thành. Kia không phải con rết, đó là long mạch Xúc Xắc!
Hắn nên sớm nghĩ ra, Xúc Xắc giỏi nhất vĩnh viễn không phải đấu ngay mặt. Tên này lấy thân phận hoàng đế của mình dụ dỗ Binh Gia đến đối phó bọn họ!
Lý Hỏa Vượng vừa rơi xuống đất, Tư Thiên Giam đột ngột xuất hiện ở bên cạnh hắn.
"Việc này không nên chậm trễ, vừa đi vừa nói. Xúc Xắc đang mưu tính khiến Đại Lương đều cho rằng hắn là hoàng đế Đại Lương mới, nếu người của toàn Đại Lương đều tin lời dối trá của hắn thì chúng ta sắp phải đối địch với cả Đại Lương.”
Xúc Xắc không đơn giản là cướp long mạch, ông ta thậm chí muốn cướp toàn bộ Đại Lương.
Nếu Xúc Xắc chỉ là gạt người thì không đáng sợ, nhưng hôm nay dù cố nói đến rách miệng thì ông ta thật sự là hoàng đế của Đại Lương!
Lý Hỏa Vượng cắn chặt răng giẫm lên nóc nhà chạy về phía cổng thành:
“Biện pháp của đại nhân thật sự hữu dụng sao? Lỡ như thất bại thì mọi người đều tiêu tùng!”
Tư Thiên Giam như hồn ma bay bên cạnh Lý Hỏa Vượng, nói:
“Ta có tính toán của ta, nếu ngươi còn muốn cứu toàn bộ Đại Lương thì hãy nghe lời ta!"
“Được, vậy bây giờ chúng ta hãy tính xem rốt cuộc ra tay như thế nào, đừng để đến lúc đó loạn chừng mực."
Xúc Xắc ở ngoài thành, đang mang theo đám cấm quân chuẩn bị tạo phản, tiếng ồn ào từ ngoài thành dần truyền bá vào trong, thoáng chốc toàn bộ Thượng Kinh Thành lòng người hoảng sợ, lời đồn nổi lên bốn phía.
Xúc tu thò ra từ trong người Lý Hỏa Vượng nhanh chóng đung đưa, bám gạch xanh trên tường mang theo hắn nhanh chóng đến bên trên tường thành.
Chờ Lý Hỏa Vượng đến đầu tường, Bạch Liên Giáo và Áo Cảnh Giáo đã đến trước, không chỉ có bọn họ, tất cả người của Giam Thiên Tư cũng lục tục chạy hướng nơi này.
Thoạt nhìn người phe mình đông, có khá nhiều cao thủ, nhưng so với Binh Gia rậm rạp bị sát khí bao bọc đứng dưới tường thành thì cả đám hơi run.
Đại Lương có thể trở thành quốc gia lớn nhất nơi đây không chỉ dựa vào cái miệng nói chuyện.
Nhìn cờ rồng màu hoàng kim giơ cao trong quân trận, tâm trạng của mỗi người vô cùng phức tạp, không biết đang nghĩ cái gì.
“Nếu đánh nhau thật thì hai bên sẽ chết nhiều người. Xúc Xắc căn bản không trông chờ sẽ thắng, hắn chỉ muốn tiêu hao người của chúng ta, có thể ngăn cản trận đại chiến này hay không chỉ có thể nhờ vào ngươi."
Lý Hỏa Vượng liếc xéo Tư Thiên Giam:
“Có nhiều Tâm Tố như vậy nhưng ngươi cố tình muốn ta hỗ trợ, chắc không phải định lợi dụng thứ khác trên người của ta chứ?”
Tuy kế hoạch mà Tư Thiên Giam nói đơn giản vô cùng, nhưng với lời của người này thì hắn chỉ có thể miễn cưỡng tin một nửa, hắn đã bị lừa rất nhiều lần.
"Mặc kệ ta dùng cái gì, tóm lại phải giải quyết Xúc Xắc, đừng quên trong chuyện này cũng có phần của ngươi.”
Lý Hỏa Vượng thu lại tầm mắt, nhìn hướng Xúc Xắc ngồi trên ngai vàng, ánh mắt lạnh xuống. Là ông ta! Nếu không phải tại ông ta thì Gia Cát Uyên đã không chết! Thế giới này cũng sẽ không loạn thành như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận