Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1490: Chất vấn

"Tại sao? Ta chỉ muốn hỏi tại sao! Chỉ vì ngươi nắm giữ Thiên Đạo bí mật nên suốt ngày làm người bí ẩn à? Người ta đã đánh tới nơi rồi mà còn giấu giếm cái gì?!”
"Bởi vì tôi không tin anh, tôi không tin người bệnh tâm thần như anh, vì sao phải nói cho anh biết."
Lời của Thanh Vượng Lai.
"Ha ha ... ngươi không tin ta ... " Lý Hỏa Vượng không ngừng lắc đầu, chậm rãi lui về phía sau: "Ha ha ... ngươi không tin ta ... ta sớm nên nghĩ đến ... ".
"Đúng vậy, tôi không tin anh, giờ thì vừa lòng chưa?” Thanh Vượng Lai cười nhẹ hỏi Lý Hỏa Vượng.
"Tôi có kế hoạch của riêng mình. Hơn nữa, không phải vì tình thế bức ép nên chúng ta mới ở chung à? Tôi đương nhiên không thể nói cho anh biết kế hoạch của mình.”
“Huống chi anh gia nhập bên Triệu Sương Điểm, chẳng lẽ tôi làm chuyện gì còn cần sự đồng ý của anh sao?"
Cảm giác được vẻ mặt Lý Hỏa Vượng bắt đầu trở nên hung dữ, Trần Hồng Du đứng ra giảng hòa:
“Thôi thôi, đừng cãi nhau nữa. Chúng ta còn chưa đánh trận mà hai người tính đánh riêng à?”
"Hôm nay chúng ta không phải đến đây để chữa trị cho Lý Hỏa Vượng sao? Tại sao chúng ta càng lúc càng lạc đề? Mau bắt tay vào việc đi."
Nghe vậy, mọi người đồng thời nhìn Dịch Đông Lai, anh ta đang ngồi đó cầm một cuốn sổ, dường như đang ghi lại điều gì đó về mọi người.
“Đang ghi gì vậy? Đừng ghi nữa, mau chữa xong rồi còn đi.”
Khi đề tài trong phòng dời qua tình hình bệnh của Lý Hỏa Vượng, mọi người chợt nghe một tiếng đợi đã.
Là Lý Hỏa Vượng nói, mới vừa rồi hắn còn lắc đầu nguầy nguậy mà bây giờ đã dùng biểu cảm cực kỳ căm hận chán ghét nhìn Thanh Vượng Lai.
“Không chỉ có Tả Khâu Vịnh và Tiền Phúc! Những gì ngươi làm không chỉ có bấy nhiêu! Ngươi đã chuẩn bị từ lâu rồi! Ta cuối cùng cũng hiểu!"
"Mặc kệ tôi định làm gì, đó là việc của tôi, không liên quan đến anh, Lý Hỏa Vượng.” Thanh Vượng Lai cười nói.
"Không liên quan gì đến ta? Thật không? Vậy tại sao ngươi muốn sửa tên của ta? Tại sao ngươi muốn cướp chữ vượng trong cái tên?”
“Ngươi không chỉ tấn công Tả Khâu Vịnh và Tiền Phúc, ngươi còn tấn công ta!" Lúc này, vẻ mặt Lý Hỏa Vượng càng ngày càng hung hãn: “Ngươi mượn tay Tâm Bàn của ngươi, Gia Cát Uyên! Nói! Rốt cuộc ngươi đã lấy đi cái gì từ người của ta?!”
Lý Hỏa Vượng có thể chắc chắn rằng tên của Tư Mệnh không thể đơn giản chỉ là thiếu một chữ, kế hoạch của Tam Thanh rất lớn, anh ta lấy đi chữ vượng chắc chắn đại biểu cho một điều gì đó quan trọng!
“Này, đừng như vậy, chúng ta đều là người của mình, từ từ ngồi xuống nói chuyện đi.” Ngũ Kỳ đi tới giải giảng hòa.
“Chị Ngũ còn bênh hắn? Năm thế giới quá nhiều, một Tư Mệnh như chị không quản hết phải không? Tam Thanh đã đưa Gia Cát Uyên đi Chính Đức Tự lập tượng Phật! Chị còn giúp hắn! Chị cho rằng hắn không lén ra tay với Thiên Đạo của chị sao?”
Lý Hỏa Vượng nhớ lại Gia Cát Uyên ở Phật đường, giữa hai chân mày chấm nốt chu sa, hắn rất muốn lột da rút gân Tam Thanh này.
Gia Cát Uyên là huynh đệ của hắn, nhưng Tam Thanh tùy ý chơi đùa lợi dụng như con rối! Thậm chí Gia Cát Uyên chết rồi Tam Thanh còn lợi dụng cái tên Gia Cát Uyên cứ Đại Tề để đoạt xá Thiên Đạo của Ngũ Trí Như Lai!
Anh ta xúc phạm Gia Cát Uyên, còn dắt mũi hắn!
“Tôi không biết anh nói cái gì, Lý Hỏa Vượng, bệnh của anh càng ngày càng nặng, anh nên tranh thủ chữa sớm đi.”
Lý Hỏa Vượng lắc đầu: “Không, ngươi quan trọng hơn bệnh của ta nhiều! Nếu không giải quyết ổn thỏa vấn đề của ngươi thì không chừng toàn bộ Bạch Ngọc Kinh đều bị ngươi phá hủy!”
"Sinh trưởng, tử vong! Mê Võng! Máu thịt! Ngươi nghĩ ta còn không nhìn à? Ngươi mưu tính cướp tất cả Thiên Đạo của chúng ta! Không tiếc giết hết chúng ta! Ngay từ đầu đã như thế, ngươi muốn hết tất cả!”
Triệu Sương Điểm nhanh chóng tính toán, trong thư phòng không ngừng vang lên tiếng cạch cạch.
Nghe thấy lời của Lý Hỏa Vượng, giờ phút này mọi người trong phòng đều nhìn về hướng Thanh Vượng Lai, chờ đợi anh ta giải thích.
“Tôi thật sự không biết anh nói cái gì, các vị thật sự tin anh ta chứ không tin tôi à?” Thanh Vượng Lai đẩy kính trên sống mũi lên.
"Mọi người, các người thực sự nghĩ rằng tôi sẽ giết tất cả chỉ vì Thiên Đạo gì đó mà anh ta nói?”
"Ha ha." Ba Nam Húc cười tủm tỉm mang theo em trái đi tới sau lưng Lý Hỏa Vượng: “Tuy cậu ta khùng, nhưng trong quá trình giao tiếp với cậu ta thì ta cũng hiểu được đôi chút, tôi cảm thấy với chỉ số thông minh của cậu ta không thể nào biên ra một đống thứ lừa dối như vậy.”
Ngũ Kỳ có chút do dự nhìn Thanh Vượng Lai: “Thanh Vượng Lai, cậu có thể nói cho tôi biết kế hoạch của cậu là gì không? Thật sự có liên quan đến Thiên Đạo mà Lý Hỏa Vượng nhắc tới sao? Chỉ cần cậu nói ra, hiểu lầm sẽ được giải quyết."
Dưới cái nhìn của mọi người, Thanh Vượng Lai lấy ra hai con xúc xắc, xoay chúng giữa những đầu ngón tay thuôn dài trắng nõn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận