Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1189: Pháp Hội (2)

"Lý thí chủ, muốn gặp Phật tổ, ngươi phải thành tâm đoạn nghi, chỉ có như vậy Phật tổ mới có thể phát tâm bồ đề, tin Phật phải thành tâm, không thành tâm sẽ không gặp được Phật tổ."
"Ta biết rồi, bắt đầu đi."
Thiền Độ cầm một cây hương dài lên, nhẹ nhàng gõ một cái vào một bên thành Tử Kim Bát trong tay mình, "Keng ! ".
Xung quanh Lý Hoả Vượng, tất cả hòa thượng rối rít bắt đầu làm theo, trong khi những "Phật tổ" trên các toạ đài xung quanh kia thì dùng khe hở giữa đôi mắt, nhìn tất cả mọi thứ trước mắt một cách thương hại.
Khi các vị hòa thượng bắt đầu đầy vẻ thành kính niệm kinh, những tràng hạt xung quanh cũng bắt đầu nhả ra những từ ngữ khó hiểu, tục tĩu không chịu nổi, khó mà phân biệt được, không ngừng bôi nhọ những kinh phật trang nghiêm kia.
Tiếng gõ mõ, tiếng niệm kinh phật, tiếng da thịt va chạm vào nhau, đủ các loại âm thanh chui vào tai Lý Hoả Vượng, thân thể của hắn không tự chủ được mà bắt đầu run rẩy, có chút cảm giác đang đồng hoá mình bên này.
Lý Hoả Vượng cố gắng ổn định cả thể xác và tinh thần của mình, cố gắng hết sức để vứt bỏ tất cả những suy nghĩ đen tối, trong lòng không ngừng thành kính khấn cầu, cúng bái Phật tổ.
Bái phật phải thành tâm, phải không còn lưu lại một suy nghĩ đen tối nào, có lẽ chuyện này đối với những người khác mà nói có thể là phiền toái, nhưng mà đối với Lý Hoả Vượng mà nói, Tu Chân cũng cần điều này giống vậy, nếu như lúc Tu Chân, có suy nghĩ đen tối thì thứ đã tu luyện kia, chỉ sợ sẽ kéo theo những suy nghĩ bậy bạ mà tu luyện.
Lý Hoả Vượng không biết đã thành tâm khấn cầu trong bao lâu, bỗng nhiên hắn phát hiện xung quanh trở nên vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh giống như một cây kim rơi trên mặt đất, cũng đều nghe thấy được vậy.
Mí mắt Lý Hoả Vượng khẽ run đất mở ra, ngay sau đó hắn nhìn thấy một khung cảnh vô cùng quỷ dị và chấn động đang trôi nổi lơ lửng ở nơi đó không phân cao thấp, hắn nhìn thấy Như Lai rồi! Hắn đã gặp được Như Lai rồi! Gặp được Ngũ Trí Như Lai của năm thế giới chồng lên nhau rồi.
Các bộ phận của năm vị Như Lai bán nam bán nữ khảm vào lẫn nhau chồng chất lên nhau chồng, tự công tự chịu, tự cung tự cấp.
Nhưng hình ảnh này chỉ thoáng qua trong nháy mắt, không đợi đến khi hắn nhìn thấy nhiều chi tiết hơn, cùng với tiếng rên rỉ đau đớn của Lý Hoả Vượng, hai con mắt của Lý Hoả Vượng trực tiếp mở to, thân thể của người phàm căn bản không cách nào nhìn thẳng vào Ngũ Trí Như Lai.
Mặc dù không có mắt, nhưng mà Lý Hoả Vượng vẫn có thể cảm giác được Ngũ Trí Như Lai, đang dùng da để cảm nhận, dùng mũi để ngửi, dùng tai để nghe.
Sự tồn tại của Tư Mệnh là vô cùng đặc biệt, cho dù Lý Hoả Vượng không dùng mắt, mà vẫn có thể cảm giác được sự tồn tại bằng cách sử dụng các cơ quan cảm giác khác.
Có điều loại chuyện này, cũng không duy trì được bao lâu, không chỉ những cơ quan cảm giác khác của Lý Hoả Vượng đang nhanh chóng suy sụp, đầu của hắn cũng đã bắt đầu không ngừng căng ra.
"Ta! !" Lý Hoả Vượng sử dụng sức lực lớn nhất hét lớn về phía bên kia: "Ta tới giúp các ngươi! Bất kể các ngươi đang phải đối phó với cái gì! Huyền Tẫn có thể làm được! Ta cũng có thể làm được!"
"Nói cho ta biết đi! Ta cần phải làm như thế nào, mới có thể giúp các ngươi! !" Giọng nói của Lý Hoả Vượng truyền đi, nhưng mà đều không có được đáp lại.
Lý Hoả Vượng chịu đựng sự suy sụp của các cơ quan cảm giác toàn thân vừa hô to, vừa đến gần bên kia.
Nhưng mà khi đến gần hơn một chút, Lý Hoả Vượng liền phát hiện không đúng, thân thể của hắn đang bị đồng hóa! Đang bị Thiên Đạo ở trên người Ngũ Trí Như Lai đồng hóa.
Thân thể của hắn đang xảy ra biến hóa rất nhanh giống như một cục đất sét vậy, đối mặt loại chuyện này, Lý Hoả Vượng cũng không làm được gì nhiều, hắn cắn răng cưỡng ép sửa lại thân thể của mình.
Thật vất vả mới gặp được Tư Mệnh, kết quả quả thực là loại kết cục này, Lý Hỏa Vượng không cam tâm tiếp nhận.
Lý Hỏa Vượng thoáng ổn định lại thân hình, nhìn thấy đối phương phảng phất như đã chết, một chút cũng không có bất kỳ phản ứng nào, hắn đã thay đổi lại mạch suy nghĩ.
"Ta là Tâm Bàn của Quý Tai! Ngươi có quen biết Quý Tai không? Các ngươi giờ đây không phải đang cùng đối phó với Vu Nhi Thần sao?" Ngay khi Lý Hỏa Vượng vừa nói xong, tai trái của hắn rơi từ trên mặt xuống, đưa tay nhặt lên lần nữa rồi dính lên trên đầu.
Nhìn thấy đối phương sống chết cũng không thể nói chuyện với mình trò chuyện một chút nào, Lý Hoả Vượng cảm giác được đầu đau đến mức sắp nứt ra, nhất thời nóng nảy, "Ngươi rốt cuộc có ý gì! ! Trước đây Huyền Tẫn có thể giúp các ngươi, tại sao ta không thể giúp! Các ngươi rốt cuộc đang suy nghĩ gì? ?"
Mà lần này, Lý Hoả Vượng cuối cùng cũng cảm giác được chuyển động của đối phương, một khắc sau, một thứ gì đó mà hắn không cách nào hiểu được lướt qua toàn thân Lý Hoả Vượng, ngay sau đó Lý Hoả Vượng cảm giác được thân thể của mình bị lột da rồi lại bị lột cốt, cuối cùng bị tróc đến mức cái gì cũng không còn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận