Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 785: Thăng cấp (2)

Lý Hỏa Vượng nhét chiếc hộp sắt trong tay vào trong lòng Lý Tuế, sau đó thân thể nằm xuống chiếc hố lớn trong thùng đất: “Lý Tuế, cũng đã nhiều lần như vậy rồi, hẳn là biết rồi chứ?”
"Ừ, con biết, con biết.”
Giọng nói của Lý Tuế mang theo vẻ hưng phấn, dùng móng tay sắc nhọn kia của mình cào vào giữa da đầu của Lý Hỏa Vượng.
"Cha, con có thể giúp cha làm chuyện này, vậy con có phải là rất có ích không?”
Cảm nhận được những chiếc móng tay sắc nhọn kia đang chẻ đôi da đầu của mình, Lý Hỏa Vượng khẽ gật đầu: "Ừ, ngươi rất có ích.”
Nghe thấy lời này, Lý Tuế rất vui mừng, những xúc tu màu đen trên người xinh đẹp lộng lẫy.
Cha rất hiếm khi khen ngợi mình, có thể giúp được cha mình, nó rất vui mừng.
Ngay khi cảm nhận được da đầu của Lý Hỏa Vượng tách ra, chuẩn bị đổ thủy ngân vào, Lý Hỏa Vượng đột nhiên lên tiếng ngăn cản: “Đợi chút đã.”
Sau khi bị chôn sâu trong vại đất và suy nghĩ một hồi, giọng nói hắn trở nên dịu dàng nhỏ nhẹ, nói với khoảng không phía trước mặt: "Mẹ? Mẹ, mẹ có ở đó không?"
"Có thể chút nữa con sẽ ồn ào một chút, mẹ đừng lo lắng, con chỉ là đang... nhảy bungee, đúng, con đang nhảy bungee, nhảy bungee thời gian rất dài, mẹ đừng hoảng."
Sau khi nhẹ nhàng an ủi vài câu, Lý Hỏa Vượng quay đầu sang nhìn về phía Lý Tuế và gật đầu mạnh: "Làm đi.”
Quá trình này mặc dù đã trải qua mấy lần rồi nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn chưa thích ứng được, hắn cố gắng nhẫn nhịn không kêu lên, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được.
Một lúc lâu sau, Lý Hỏa Vượng suýt chút nữa đau quá mà ngất đi, hắn nằm trên mặt đất thở hồng hộc từng hơi, nhìn những ảo giác phía xa đang vây lại thành nhóm, bàn luận về mình.
Mặc dù đã thông qua trị liệu của “Hỏa Áo Chân Kinh”, Lý Hỏa Vượng đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng cảm giác đau đớn dữ dội từ trên xuống dưới khiến Lý Hỏa Vượng cảm thấy như bị tra tấn.
"Như thế này quả thực quá khó chịu rồi, nếu có thời gian vẫn phải tìm ra cách lột da không đau, nếu chịu tra tấn thể xác như vậy trong thời gian dài, nhất định sẽ ảnh hưởng đến tinh thần."
"Cha, cha đau sao? Con có phải không nên giúp cha không?” Xúc tu của Lý Tuế quấn quanh vết máu trên người Lý Hỏa Vượng: “Nếu cha đau thì đừng làm nữa là được.”
"Haha, nhưng có một số việc, dù đau đến mấy cũng phải làm, ngươi giúp ta xoa xoa đi, nếu ngươi xoa, ta sẽ không đau nữa.”
Nghe thấy lời này, Lý Tuế nhẹ nhàng dùng xúc tu đầy chất nhầy của mình quấn quanh người Lý Hỏa Vượng và ngoe nguẩy, sau khi cảm thấy một cái không đủ, nó lại quấn thêm một cái nữa rồi lại quấn một cái nữa.
Cuối cùng, cơ thể của Lý Tuế hoàn toàn bị tách ra, giống như một chiếc áo mặc trên người Lý Hỏa Vượng: “Cha, như vậy thì toàn thân cha đều không đau nữa chứ?”
“Không đau nữa, không đau nữa.” Lý Hỏa Vượng nhẹ giọng dỗ dành Lý Tuế, trong lòng cảm thấy có chút mệt mỏi, xé một mảnh vải đỏ trên đạo bào của mình, che đi đôi mắt không mí của mình.
Trong cơn mê man, Lý Hỏa Vượng ngủ thiếp đi, ngày hôm sau khi tỉnh dậy, hắn phát hiện cơ thể mình đang ôm thùng nước đi xuống cầu thang: "Lý Tuế?"
"Cha, có phải con ồn quá khiến cha tỉnh không? Thùng nước không dùng nữa, con chuẩn bị chuyển thùng nước về chỗ cũ.”
"Không sao, hôm nay vốn cần phải dậy sớm, chuẩn bị trước cho tốt.”
Sau khi Lý Hỏa Vượng đưa tay giúp xúc tu đặt thùng nước về vị trí ban đầu, hắn đến bên giếng nước trong viện và bắt đầu tắm rửa theo thói quen.
Có điều khi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong giếng, Lý Hỏa Vượng chợt phản ứng lại, mình hiện tại còn cần phải rửa mặt sao?
Lý Hỏa Vượng lẳng lặng nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên mặt nước, nhìn những xúc tu chui ra chui vào trong cơ thể mình, Lý Hỏa Vượng nhạy bén, đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó.
"Lý Tuế, hiện tại ngươi còn có thể chui vào cơ thể của ta không?”
"Cha, không phải cha nói không để cho con vào cơ thể của cha sao? Nói rằng nếu như vậy, con sẽ ăn cha mất.”
"Không phải kiểu vào rồi không ra kia, chỉ cần duy trì trong thời gian ngắn là được, nếu như La Giáo đều có thể lợi dụng Nguyên Anh để tăng lực lực của mình, tại sao ta lại không thể.”
Đối mặt với kẻ địch không rõ thực lực, có chuẩn bị bao nhiêu cũng không nhiều, hơn nữa lúc trước Lý Tuế và mình hợp tác rất ăn ý, trong cơ thể có thêm một người cũng có thể thêm một phần sức lực.
"Ồ, để con thử xem."
Cùng với việc Lý Hỏa Vượng mở miệng ra, các xúc tu của Lý Tuế không ngừng chui sâu vào trong, hơn nữa một số thân chi nhỏ mảnh của Màn Thầu cũng có thể chui vào theo.
Càng chui vào càng nhiều, Lý Hỏa Vượng cảm thấy trong cơ thể mình có loại cảm giác như bị xé toạc, hắn có thể cảm nhận được từng đường xúc tu ngoe nguẩy gần nội tạng dưới máu thịt của mình, loại cảm giác này rất kỳ quái.
Về phần đau đớn, Lý Hỏa Vượng còn có thể chịu đựng được, bởi vì bản thân hắn vốn đang đau đớn toàn thân, chỉ là hiện tại có chút không phân biệt được rốt cuộc là đau bên trong hay là đau bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận