Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1464: Bị thương

Cơn đau dữ dội khiến Lý Hỏa Vượng toàn thân run rẩy, sắp cắn tét nướu.
Nhưng làm vậy có tác dụng, đầu óc của Lý Hỏa Vượng tỉnh táo, tinh thần khá hơn nhiều.
Lý Hỏa Vượng lấy điện thoại di động ra và gọi lại vào số của Thanh Vượng Lai, tuy nhiên đợi rất lâu chỉ có tiếng chuông.
Hắn gọi số điện thoại của người khác, vẫn không một người bắt máy.
"Xem ra bọn họ đang đánh nhau, nhưng sao không nghe tiếng súng từ bên ngoài?” Lý Hỏa Vượng kéo thân thể bị thương đi hướng cửa.
Chưa đợi hắn tới gần, một vật đen lại bị ném đến bên chân hắn, nhìn thấy vật đó ở gần như vậy, đầu Lý Hỏa Vượng nhất thời trống rỗng.
Bây giờ đã quá muộn để bỏ chạy, Lý Hỏa Vượng dứt khoát dùng tốc độ nhanh nhất một tay chộp lấy lựu đạn ném mạnh ra ngoài cửa sổ.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn trực tiếp phá vỡ toàn bộ cửa sổ.
Tuy lựu đạn bị ném ngược ra nhưng không bay quá xa, xung lực vụ nổ vẫn đánh vào người Lý Hỏa Vượng.
Sức mạnh hất bay Lý Hỏa Vượng, hắn đập mạnh vào tường, vết thương trên lưng vừa ngừng chảy máu nay bị đè ép túa máu ra.
"Mẹ kiếp! Bên ngoài đang xảy ra chuyện quái gì vậy!" Tai Lý Hỏa Vượng kêu ù ù, hắn giơ tay phải định chống mặt đất đứng dậy.
Nhưng cánh tay phải biến mất, Lý Hỏa Vượng lảo đảo lại té xuống đất, thân thể có chỗ khác lạ.
Lý Hỏa Vượng nằm dưới đất giơ tay phải lên nhìn, phát hiện năm ngón tay đã mất, cả cánh tay giống như nòng súng nổ tung.
Nhưng điều đáng kinh ngạc là dù tay bị thương như thế này nhưng Lý Hỏa Vượng lại không cảm thấy đau chút nào.
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng bật người dậy, một tay cởi dây giày thắt trên chỗ tay cụt 3 xăng-ti-mét,
Sau khi dùng một sợi dây giày để cầm máu, Lý Hỏa Vượng cởi sợi dây giày thứ hai, dùng răng cắn chặt rồi buộc đao quân dụng vào tay trái.
Vết thương của hắn rất nghiêm trọng, nhưng Lý Hỏa Vượng lại lo lắng cho tình hình bên ngoài hơn.
Tình hình bên ngoài rất kỳ lạ, mặc dù Tư Mệnh Bạch Ngọc Kinh đã ra ngoài chống cự nhưng vẫn có lựu đạn ném vào.
Chiến đấu kịch liệt hơn Lý Hỏa Vượng đoán nhiều, căn cứ vào cường độ thì Tư Mệnh của Phúc Sinh Thiên có lẽ muốn một lần quét sạch tất cả bọn họ.
Loại tình huống này tốt nhất đương nhiên là nhóm Thanh Vượng Lai không ngăn nổi nhưng vài người kịp chạy trốn, khả năng tệ nhất là tập thể chết hết.
Lúc này Lý Hỏa Vượng dự đoán theo tình huống xấu nhất có thể xảy ra, dù sao chưa từng có chuyện tốt xảy ra với hắn.
Nhưng mặt khác, điều này càng củng cố quyết tâm của Lý Hỏa Vượng, phản ứng của đối phương chứng minh cách làm trước đây của hắn là đúng.
Vô luận là nhà máy chế tạo ma túy dưới bãi sa mạc hay Tư Mệnh trên biển bị hắn quên mất, hành động của hắn và nhóm người Triệu Sương Điểm thật sự uy hiếp đến bọn họ!
Lý Hỏa Vượng lảo đảo xông vào phòng của Ngũ Kỳ, nhìn thấy Dương Na cầm hộp y tế lao ra ngoài.
“Hỏa Vượng, tay của anh!”
"Tạm thời đừng lo lắng về điều đó, hãy nghe ta nói! Lát nữa ta sẽ ra ngoài từ cửa trước, khi em nghe thấy tiếng nổ hãy nhảy ra cửa sổ, biết chưa?”
Trong đầu Lý Hỏa Vượng nhớ đến bộ dạng của Dương Na trong nước biển, hắn thật sự không muốn loại tình huống kia lại lần nữa trình diễn.
Nói xong, Lý Hỏa Vượng nghiêng đầu hôn Dương Na thật mạnh, kéo thân thể rách nát đi hướng sảnh hoang tàn.
Khi hắn hết ù tai, tiếng chiến đấu bên ngoài dần truyền vào.
Nghe được những thanh âm này, Lý Hỏa Vượng thở phào nhẹ nhõm, cũng may không phải khả năng tệ nhất.
Đám Tư Mệnh Phúc Sinh Thiên đánh tới nơi, lúc này có nghĩ đến điều gì khác cũng vô ích, Lý Hỏa Vượng lập tức nắm chặt con dao trong tay, tim đập thình thịch, từ bên cạnh lăn về phía bụi cây bên ngoài.
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng phân biệt vị trí hai bên địch ta đánh nhau, và điểm bắn, khi hắn phát hiện đa số đều ở trong rừng tre thì bước thật khẽ vòng ra sau lưng kẻ địch.
Khi Lý Hỏa Vượng sắp vòng ra sau lưng kẻ địch, bỗng nhiên da đầu tê dại, thân thể ngửa nhanh ra sau, mạo hiểm né tránh một viên đạn.
“Có chốt ngầm!”
Sau khi xác định phương hướng với tốc độ cực nhanh, Lý Hỏa Vượng không chút do dự lao về hướng viên đạn bắn ra.
Trước khi viên đạn tiếp theo của đối thủ bay khỏi nòng, Lý Hỏa Vượng đã cắt đứt cả ba ngón tay cầm súng của đối thủ.
Ngay sau đó, Lý Hỏa Vượng không chút do dự cầm đao đâm vào bụng kẻ địch, nhưng đối phương dường như đã đoán trước được phương pháp tấn công của Lý Hỏa Vượng, có mặc áo chống đạn, đao quân dụng trên tay Lý Hỏa Vượng nhất thời vô dụng.
Trong rừng trúc, Lý Hỏa Vượng giằng co với đối thủ, tuy đối thủ mất ba ngón tay nhưng Lý Hỏa Vượng cũng mất đi tay phải.
Đối phương muốn đoạt đao, nhưng Lý Hỏa Vượng đã trói đao vào tay, nhất thời hai bên đánh ngang ngửa, không ai có thể làm gì được đối phương.
Lý Hỏa Vượng nắm chặt vũ khí trong tay và đâm vào cổ đối thủ, chỗ lộ ra ngoài đó không chống đâm được. Nhưng Tư Mệnh Phúc Sinh Thiên tự nhiên không muốn chết, bàn tay đeo bao tay quân dụng kiềm chặt Lý Hỏa Vượng tấn công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận