Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1230: Long mạch (2)

Nghe thấy âm thanh đó, cho dù là Đản dân hay là Thủy Hầu Tử cũng bắt đầu rút từng mảnh vảy rồng từ trên người Ngao Ma Yết ra, nuốt toàn bộ máu thỉ kéo ra theo phần vảy rồng ở đuôi, sau đó giơ vảy rồng kia lên đắp mạnh vào mi tâm của mình, che khuất hai mắt.
Bọn họ cho Lý Hỏa Vượng cảm giác khác lạ trong chốc lát, dáng vẻ của bọn họ vẫn như trước đây, nhưng lại mang đến cảm giác rất khác cho Lý Hỏa Vượng.
Những người này lao về phía Lý Hỏa Vượng, mà khi Lý Hỏa Vượng định tu chân với bọn chúng lại không có tác dụng gì, bọn họ đều phân chia Long khí của Long mạch.
Hắn nhìn những vảy rồng kia phân ra ngày càng nhiều, Lý Hỏa Vượng bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng, chuyện này rất lạ, rõ ràng rất không hợp lý, Long khí được phân chia quá nhiều!
Nhưng thứ này không hấp thụ hết toàn bộ hai long mạch kia! Nó lấy đâu ra nhiều Long khí như vậy mà phân chia?
Lý Hỏa Vượng từng tiếp xúc với Long mạch, trên người tên đó có rất nhiều chỗ không tầm thường.
Mà khi những người dán vảy rồng lên mặt này nhanh nhẹn xếp thành hình con quái vật rắn khổng lồ ở trong nước, Lý Hỏa Vượng bỗng bừng tỉnh.
"Những thứ này... Những Long khí này không phải do ngươi giành được! Là của bản thân ngươi! Ngươi không phải Tư Mệnh! Không có Tư Mệnh yếu như vậy! Ngươi là Long mạch! Ngươi là… Long mạch của thế giới bọn họ! Đúng không? Ngươi cũng không hấp thụ Long mạch! Ngươi đang tăng cường sức mạnh cho bản thân!"
Ngao Ma Yết không trả lời suy đoán của Lý Hỏa Vượng, nó điều động những máu thịt dính vảy rồng kia, xoắn về phía Lý Hỏa Vượng.
"Tư Mệnh nơi khác! Long mạch nơi khác! Rõ ràng là ngươi có địa bàn, tại sao lại phải chạy tới cướp của bọn ta!" Lý Hỏa Vượng lao đến chỗ đối phương.
Đối mặt với Ngao Ma Yết người đông thế mạnh, trước tình hình đa số đòn đánh đều không có tác dụng, Lý Hỏa Vượng bị áp đảo rất thảm hại.
Nhưng cũng may bởi vì cái chết đã biến mất nên cho dù Lý Hỏa Vượng có chịu tổn thương đến mức nào, hắn cũng sẽ không chết.
Giờ phút này hắn vẫn hỏi Ngao Ma Yết: "Vì sao! Tại sao muốn tới cướp Thiên Đạo của bọn ta! Chẳng lẽ thế giới bên kia của các ngươi không có cả cái chết sao! Vẫn cảm thấy cái chết đồng thời đến từ hai phía rất thoải mái?"
Nói đến đây, Lý Hỏa Vượng bỗng ngẩn cả người, nhớ tới mấy lời lôi kéo mà thần giữ cửa kia nói lúc trước, hắn phát hiện mình vô tình nói ra chân tướng.
Mà thừa dịp Lý Hỏa Vượng ngây người, đòn tấn công của đối phương cũng ập tới, một ánh sáng lạnh lẽo hiện lên, cơ thể Lý Hỏa Vượng phân thành hai đoạn trái phải, nhưng đã được xúc tu màu đen khâu ghép lại.
"Ta hiểu rồi, rốt cuộc ta cũng hiểu ra! Không sai! Thế giới của các ngươi không có cái chết! Thế giới của các ngươi không có thối rữa, thế giới của các ngươi không có đau đớn! Thế giới của các ngươi thậm chí cũng không có lời nói dối!"
"Cho nên các ngươi khao khát tất cả những thứ đó! Các ngươi khao khát thối rữa! Khao khát đau đớn! Khao khát nói dối, thậm chí các ngươi còn khao khát cái chết! Bởi vì những thứ tốt đẹp này không hề có trong thế giới của các ngươi!"
Lý Hỏa Vượng đọc được từ trong mắt đối phương, chậm rãi nắm chặt Tích Cốt Kiếm trong tay, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.
"Nhưng mà... các ngươi nằm mơ đi! Chỉ cần Lý Hỏa Vượng này còn sống! Các ngươi nằm mơ mới lấy được Thiên Đạo vốn thuộc về bọn ta!"
"Ta chống mắt lên xem! Các ngươi giết chết Long mạch của bọn ta, canh giờ bên chỗ bọn ta sẽ biến mất. Vậy nếu như ta giết chết Long mạch của các ngươi, thế giới của các ngươi sẽ như thế nào đây!"
Kèm theo âm thanh máu thịt và tiếng tinh thần bị xé nát vang lên, lưỡi kiếm trong tay Lý Hỏa Vượng trong nháy mắt đã chém đứt Thủy Hầu Tử trước mắt.
Lúc này, dù là Lý Hỏa Vượng hay là những người khác thì trên người đều chồng chất những vết thương, hai bên chiến đấu rất bi thảm.
Nhưng thế này vẫn chưa đủ, còn lâu mới đủ, bọn họ quá nhiều, những thứ được nhận Long khí thật sự quá nhiều.
Hai tay khó địch bốn tay, lúc này, bốn phương tám hướng của Lý Hỏa Vượng toàn là kẻ địch, hắn đã bị Long mạch của đối phương cuốn vào trong đó.
Nhưng vì sự biến mất của cái chết nên không ai làm gì được nhau.
Lý Hỏa Vượng biết, cứ kéo dài như vậy chắc chắn sẽ không có ích lợi gì, dù rằng bản thân không chết được, nhưng nếu bọn họ đánh hắn thành gậy người, thế thì bản thân cũng thua mà thôi.
Những tên tiểu lâu la này đều không phải mấu chốt, bản thân đi theo bọn hắn xuống đó cũng không có ý nghĩa gì, điều quan trọng nhất vẫn là Long mạch của cái tên gọi là Ngao Ma Yết!
Khi đã cẩn thận ước tính khoảng cách giữa mình với Long mạch, Lý Hỏa Vượng hít một hơi nước thật sâu, nắm chặt Tích Cốt Kiếm rồi dốc sức vung ra.
Kẽ nứt lại xuất hiện, toàn thân Lý Hỏa Vượng vặn xúc tu một cách thật mạnh, vùi thẳng vào trong kẽ nứt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận