Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 292: Cải trang

Tiếng nói chuyện của Tôn Bảo Lộc và Cẩu Oa ở bên cạnh truyền vào trong tai Lý Hỏa Vượng.
Lúc Lý Hỏa Vượng nhìn những cô gái kia, tiếng nói chuyện của Tôn Bảo Lộc và Cẩu Oa ở bên cạnh truyền vào trong tai cậu.
"Lão Tôn à, mắt của đám thổ phỉ này độc thật đấy, những nữ nhân này trông rất đàng hoàng, ngươi nói xem ta có nên chọn một trong số bọn họ để làm vợ không? Ta không chê các nàng ấy bẩn, có thể sinh con là được."
"Thôi đi, các nàng mới thoát khỏi nơi đó, đừng có ức hiếp các nàng ấy."
"Phì! Sao có thể nói vậy, Tào Tháo ta đây cũng đâu phải nạp tiểu thiếp, cưới hỏi đàng hoàng thì có sao đâu? Dáng dấp ta không dễ coi nhưng nếu các nàng thật sự gả cho ta thì cũng coi như với cao rồi."
"Lão Tôn à, ngươi có muốn một nàng không? Bỏ qua thôn này thì sau này không dễ tìm được vợ xinh đẹp như vậy đâu."
"Đều là người đáng thương, thôi đi thôi đi."
"Chúng ta đang giúp các nàng ấy đó! Ngươi suy nghĩ một chút đi, cho dù các nàng quay trở về thì cũng bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, cả đời không gả đi được! Chỉ có thể sống kiếp quả phụ cả đời, ít nhất theo chúng ta cũng có được cơm nóng để ăn."
Lý Hỏa Vượng đưa tay lật tấm chăn trên người mình, đứng dậy.
Cậu không rảnh rỗi tán dóc vớ vẩn với Cẩu Oa, cậu đi về phía Lữ Trạng Nguyên đang húp cháo.
Nghỉ ngơi cả đêm nên tinh thần của nhóm Lữ gia rất tốt, ít nhất thì mặt mũi cũng sạch sẽ, quần áo cũng không còn rối tung rối mù.
Thấy Lý Hỏa Vượng tới gần, Lữ Trạng Nguyên vội vàng đứng dậy nhét cái chén trong tay vào lòng tiểu nhi tử nhà mình, trong mắt tràn đầy kính nể.
"Thứ này là của ngươi đúng không?" Lý Hỏa Vượng trao lại chiếc tẩu thuốc trước đó về nguyên chủ.
"À đúng đúng đúng! !" Lữ Trạng Nguyên cúi người gật đầu, vội vàng dùng hai tay nhận lấy.
"Đã để tiểu đạo gia tốn công rồi, chút chuyện nhỏ này còn phải để tiểu đạo gia tự mình tới đưa."
"Cảm thấy áy náy thì giúp ta làm một việc đi, vừa vặn là lúc cần ngươi."
Lữ Trạng Nguyên rất kinh ngạc, tiểu đạo gia này thần thông quảng đại như vậy có chuyện gì cần ông giúp?
Lý Hỏa Vượng quay đầu nhìn về phía những người khác đang dùng cơm như bình thường: "Có, giúp bọn ta hóa trang một chút."
Rất nhanh trên mặt mọi người đều được vẽ hí trang, ngay cả mặt nạ tiền đồng của Lý Hỏa Vượng cũng treo một chòm râu thật dài.
Vũ khí của mọi người đều được đặt trên xe ngựa, không bao lâu sau thì đội ngũ tiêu sư vốn có chút xốc xếch đã biến mất, chỉ còn lại một gánh hát nhỏ hai mươi mấy người.
"Sau này gánh hát nhỏ do ngươi dẫn dắt, bọn ta đều là người dưới tay ngươi, người khác hỏi gì đều do ngươi ra mặt."
Có Hầu Lão Nhị xác nhận, thân phận của bọn họ quá rõ ràng, cần phải đổi một thân phận khác, đây chính là mục đích của Lý Hỏa Vượng.
Lữ Trạng Nguyên là người khôn ngoan, lập tức hiểu được, vội vàng vỗ ngực khẳng định không thành vấn đề.
"Lý sư huynh, như vậy được không?" Trên mũi có một vòng tròn trắng, Cẩu Oa khổ sở hỏi.
Lý Hỏa Vượng vào vai một người trung niên, chòm râu dài lắc qua lắc lại theo động tác của cậu: "Tiếp tục thử đi, nếu cứ vậy đi trên đường sẽ rất dễ bị bọn họ tìm thấy, chúng ta không thể chiến đấu với toàn bộ Hậu Thục."
Lúc này cả gương mặt Lý Hỏa Vượng có màu đen, còn cộng thêm cả râu mép, trên người mặc đồ quan hóa trang, hoàn toàn khác biệt một trời một vực với đạo nhân áo đỏ trước đó.
Ngoại trừ tẩy trang hoàn toàn, bằng không căn bản không thể nào nhận ra.
"Lý sư huynh ăn cơm nè." Bạch Linh Miểu mặc trang phục hoa đán bưng cháo đi tới.
Lý Hỏa Vượng bưng chén vừa định uống thì cấp tốc liếc nhìn một phen, thấy chỉ còn Xuân Tiểu Mãn là vẫn chưa hóa trang.
Thấy Lý Hỏa Vượng nhìn sang, Bạch Linh Miểu vội vàng giải thích: "Mặt Tiểu Mãn tỷ có nhiều lông, cần phải xử lý một chút mới có thể hóa trang."
"Mau cạo đi, đừng chậm trễ thời gian, không ai biết đám người kia sẽ đuổi tới lúc nào đâu."
Lý Hỏa Vượng nói xong thì ném cây kiếm dài chém sắt như chém bùn qua, tiếp đó bưng chén uống từng ngụm cháo.
"Không cần cái đó đâu, cũng đâu phải cần chặt đầu, ta biết cạo mặt." Con dâu La Quyên Hoa của Lữ Trạng Nguyên đặt cái chén trong tay xuống, rút hai sợi dây màu đỏ từ cổ tay ra, tiến tới giúp đỡ.
Hai đầu sợi giao nhau nhanh chóng vặt sạch lông đen tận gốc trên mặt Xuân Tiểu Mãn, lộ ra chút màu trắng.
Lúc Lý Hỏa Vượng uống xong cháo trong chén, lông trên mặt Tiểu Mãn cũng đã bị xử lý ổn.
Lúc này Thanh Phong Quan đang đi cùng nhóm sư huynh sư đệ khác cũng không khỏi tò mò nhìn sang.
Mặt của Xuân Tiểu Mãn vẫn luôn bị bộ lông bao lấy, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy được dáng vẻ của cô ấy.
La Quyên Hoa làm rất cẩn thận, ngay cả cổ cũng được xử lý sạch sẽ.
Xuân Tiểu Mãn có chút bất an nhìn những người khác, trong lòng không khỏi thấp thỏm bất an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận