Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 480: Sự tình (2)

"Ôi, ca ca ta đã hại hiền đệ phải nhớ lại chuyện quá khứ không vui, ca ca sai rồi, ca ca tự mình phạt ba chén.” Nói xong, Thác Bạt Đan Thanh giơ chén rượu lên cao, ngửa cổ uống sạch.
Sau ba chén, Thác Bạt Đan Thanh say khướt lại trở lại: “Hiền đệ, ngươi yên tâm đi, nếu ngươi và Tọa Vong Đạo đã có mối thù địch, vậy ca ca sẽ chiếu cố ngươi, sau này chuyện của Tọa Vong Đạo, sẽ tìm đến ngươi trước, chúc hiền đệ sớm ngày báo thù rửa hận.”
Vở kịch mà Lý Hỏa Vượng diễn này, đương nhiên không chỉ đơn giản là để qua cửa như vậy, cậu còn có mục đích khác.
Cậu hơi nghiêng người về phía trước, vẻ mặt có chút kích động và nói: "Thác Bạt huynh, ta nghe nói trong tư có một số bí mật của Tọa Vọng Đạo mà người ngoài không thể biết được? Nếu ta đã là Giam Thiên Tư rồi, có thể để tại hạ xem một chút không?”
Mục đích của Lý Hỏa Vượng chính là cái này, nếu hôm nay có thể nhân lúc còn nóng để rèn sắt, có được thứ này thì được nhiên là tốt nhất rồi.
Nghe thấy lời này, trên mặt Thác Bạt Đan Thanh lộ ra vẻ lúng túng: “Ai dà, Nhĩ hiền đệ, ca ca biết ngươi có mối huyết thù với Tọa Vong Đạo, nhưng đó dù sao cũng là bí mật của Thiên Tự Hào, ngươi mới chỉ là Quý Thốt, cho dù ca ca có nể mặt ngươi thì bản thân ngươi cũng phải là Canh Kỳ đi.”
"Điều đó có nghĩa là chỉ cần địa vị của ta ở Giam Thiên Tư đến được Canh Kỳ thì mọi bí mật của Tọa Vong Đạo đều để cho ta tra cứu?”
"Điều đó là đương nhiên, trong Bộ Lễ có lưu trữ các cuốn sách ghi chép về sự giao đấu giữa trong tư và Tọa Vong Đạo hàng ngàn năm nay, bảo vệ nghiêm ngặt như vậy, chính là sợ đám kẻ điên đó sẽ tới sửa đổi những thứ này hoặc là phóng hỏa mất.”
Lý Hỏa Vượng gật đầu với ánh mắt kiên định, giờ phút này cậu đã tìm được mục tiêu rồi, mau chóng trở thành Canh Kỳ trong Giam Thiên Tư, có được tất cả thông tin liên quan đến Tọa Vong Đạo.
Sau khi suy xét thông tin này trong đầu mình một lượt, Lý Hỏa Vượng lại hỏi: "Xin hỏi Thác Bạt huynh, việc thăng cấp địa vị trong tư được tính như thế nào?”
Thác Bạt Đan Thanh gắp một miếng thịt gà mềm nhét vào miệng, trên mặt cười haha: “Ta biết ngươi sẽ hỏi như vậy mà, Nhĩ hiền đệ, ta biết ngươi muốn báo thù, nhưng cơm phải ăn từng miếng một, đừng nóng vội.”
"Việc thay đổi chức vị của Giam Thiên Tư đều là do sư phụ của Ký Tướng đại nhân - Khâm Thiên Giám đại nhân phê duyệt.”
"Thông thường thì, ngươi nhận bao nhiêu việc, làm bao nhiêu nhiệm vụ, trong tư đều ghi lại hết, cảm thấy ngươi đủ rồi thì sẽ đề cập với phía trên.”
"Đúng rồi, ngươi đừng cho rằng việc thăng chức này có liên quan đến thực lực cao thấp, chỉ cần không phải đã từng bán mạng vì tư, vậy thì thực lực có cao đến mấy cũng chỉ có thể làm một tên Quý Thốt thấp bé thôi.”
"Lúc đầu thăng cấp nhanh, về sau sẽ chậm hơn một chút, việc lần trước ngươi làm rất tốt, chỉ cần tiếp tục, nhiều nhất nửa năm sau ngươi sẽ có thể thăng lên Nhâm Ngũ.”
"Này, đừng xem thường cấp bậc này. Yêu bài này không giống nhau, địa vị cũng không giống nhau, lợi ích có thể có được từ tư cũng không giống nhau, không ít người gia nhập Giam Thiên Tư không chỉ vì thù lao.”
“Nửa năm?” Lý Hỏa Vượng lại không đợi nổi nửa năm, năm năm mới thăng lên Nhâm Ngũ, vậy có trời mới biết phải mất bao lâu mới thăng chức lên Canh Kỳ.
"Thác Bạt huynh, nửa năm lâu quá, còn có cách nào để thăng chức nhanh hơn không? Cho dù là thù lao kia ít một chút cũng được, một ngày không diệt trừ được Tọa Vọng Đạo, ngày đó lòng ta không yên.”
"Hừm..." Thác Bạt Đan Thanh cầm ly rượu suy nghĩ cái gì đó.
"Được, ta phá lệ một lần vậy, ở đây có một chuyện hóc búa, vốn là do ta đi làm, nếu ngươi có thể giải quyết, ta sẽ thêm vài câu ngon ngọt với Ký Tướng đại nhân, có lẽ có thể để ngươi thăng lên Nhâm Ngũ."
Nói đến đây, trên mặt Thác Bạt Đan Thanh lộ ra một nụ cười khó hiểu: "Chờ tiểu tử ngươi trở về, ta dẫn ngươi đi xem xem lợi ích sau khi thăng chức.”
Thấy mục đích của mình đã đạt được, trên mặt Lý Hỏa Vượng lộ ra nụ cười, hơi hạ chén rượu trong tay xuống, chạm vào chén rượu của đối phương: "Đa tạ Thác Bạt huynh thành toàn, ta kính Thác Bạt huynh một chén!"
Nói xong, rượu đương nhiên nhanh chóng được uống hết, sau hai nén nhang, Thác Bạt Đan Thanh lảo đảo đứng lên, đi ra ngoài.
“Được rồi. Nhớ đi sớm một chút, địa chỉ đã đưa cho ngươi rồi, đừng chậm trễ thời gian, còn có, tên Trần Hạt Tử kia hiện đang ngồi đợi trong Thành Hoàng Miếu của Ngân Lăng Thành, nếu ngươi muốn trả lại chiếc gương kia cho ông ta thì tự đi tìm ông ta đi.”
Thác Bạt Đan Thanh đã rời đi rồi, Lý Hỏa Vượng ở lại quán rượu này một mình cũng không có ý nghĩa gì.
Hôm nay đã biết được rất nhiều chuyện, cậu nhất định phải trở về tiêu hóa thông tin một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận