Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1134: Thật hay giả (1)

“Lục Vạn tiền bối, cô nương kia không phải là Nhất Tâm Đà sao? Có đến mức vui vậy không?” Thanh âm của Lý Hỏa Vượng vang lên từ trong ngực hắn ta.
“Cái gì?” Lục Vạn đang ôm lấy thiếu nữ vừa có phản ứng, trong nháy mắt cảm giác được ngực mình đau nhói.
Lục Vạn khó khăn quăng thiếu nữ trong ngực mình ra ngoài, đợi đến khi hắn ta cúi đầu nhìn lại, phát hiện một thanh Phục Ma Xử từ ngực của mình xuyên thấu ra khỏi người.
Ngay sau đó hắn ta lần nữa ngẩng đầu lên, khiếp sợ phát hiện, thiếu nữ trước đó kia kéo da mặt xuống, lộ ra khuôn mặt kia của Lý Hỏa Vượng.
“Ha ha...... tiểu tử ngươi thật âm hiểm!”
Lục Vạn biểu cảm đau khổ ôm lấy vết thương đang chảy máu của mình, trực tiếp lật khớp xương tay xoay lại, nắm vào cái chuôi sau lưng mình, ý đồ rút Kim Cương Xử đã cắm vào cơ thể mình ra.
Nhưng mà hắn ta phát hiện mặc kệ mình dùng biện pháp gì, chính là không rút ra được, Phục Ma Kim Cương Xử kia phảng phất như hoàn toàn hàn chết trong cơ thể mình.
“Đừng thử nữa, Lục Vạn tiền bối, ha ha ha, không rút ra được đâu, bản thân ta là Tọa Vong Đạo, ta đã sớm biết ngươi sẽ dùng thủ đoạn gì, đây chính là pháp lý ta tốn tinh lực lớn để lừa tới, chính là để chuyên môn đối phó ngươi.” Lý Hỏa Vượng nhàn nhã lững thững đi tới bên cạnh Lục Vạn.
Lục Vạn âm tình bất định nhìn thiếu niên trước mắt: “Ngươi...... ngươi lúc trước đều là giả vờ nhỉ? Có thể thoải mái vận dụng Phi Cương như thế, ngươi cũng không giống như mới vào nghề, ta vậy mà lại tin mấy lời giả dối của ngươi.”
“Ngươi giả vờ làm hậu bối trước mặt ta, chính là để tính kế ta? Ngươi biết ta bày một ván, sau đó lại tương kế tựu kế”.
Nói đến đây, Lục Vạn khen ngợi gật gật đầu: “Tốt, sóng sau mạnh hơn sóng trước a, Tọa Vong Đạo chúng ta quả nhiên nhân tài xuất hiện lớp lớp, ngươi thắng ta thua, Nữ Tâm Đà kia thuộc về ngươi! Ta không giành với ngươi nữa!”
Lý Hỏa Vượng lắc đầu, chậm rãi đi về phía hắn ta: “Lục Vạn tiền bối nói đùa rồi, ta muốn Tâm Đà có ích lợi gì? Ngươi hẳn là biết ta muốn cái gì? Thực ra nói một cách nghiêm túc, hiện giờ ngay cả một thân phận ta cũng không có, vẫn không được tính là Tọa Vong Đạo.”
Lục Vạn dường như hiểu được đối phương muốn nói gì, trên mặt lộ ra một tia kích động, theo bản năng lấy tay sờ vào mặt mình, hậu bối âm hiểm này muốn mặt của mình!
Lý Hỏa Vượng móc ra một thanh chủy thủ, đi về phía Lục Vạn, hắn ta còn muốn phản kích, nhưng hiện tại nói gì cũng đã muộn, rất nhanh đã bị Lý Hỏa Vượng tháo tứ chi xuống không thể động đậy.
Nhìn Lục Vạn nằm dưới đất mặc người chém giết, Lý Hỏa Vượng khom lưng trực tiếp ngồi trên ngực hắn, tay phải bóp cổ hắn, giơ dao găm trong tay lên bắt đầu cắt xuống theo mép da mặt.
“Ngươi có biết ta vì ngày này đã lên kế hoạch bao lâu không? Vì ngày này âm thầm giám sát ngươi bao lâu? Ta biết ngươi có bao nhiêu ám kỳ, ta biết ngươi có bao nhiêu đường rút, ta càng biết ngươi còn có một đứa con trai.”
Lý Hỏa Vượng cắt da mặt lão đạo sĩ, trực tiếp dán lên mặt mình, ngay sau đó thanh âm của hắn cũng trở nên uy nghiêm già nua giống như lão đạo sĩ.
“Có điều cái này đều không liên quan đến ngươi, bởi vì hiện tại cái này đều là của ta.” Lý Hỏa Vượng lột một gương mặt ria mép khác xuống, cũng đắp lên mặt mình. Bây giờ ám kỳ của ngươi là của ta, đường rút của ngươi là của ta, thậm chí con trai của ngươi cũng là của ta.”
Từng tấm da mặt bị lột ra, một lần nữa dán lên mặt Lý Hỏa Vượng, cuối cùng chỉ còn lại một tấm gương mặt khối vuông máu thịt bầy hầy vẽ hình lục vạn, tay Lý Hỏa Vượng vẫn không dừng lại.
“Ha ha ha, đừng trách ta, Tọa Vong Đạo chúng ta chỉ có quy củ này, chỉ cần có thể lừa tất cả mọi người đều cho rằng ta là Lục Vạn, vậy ta chính là Lục Vạn.”
Lý Hỏa Vượng đắp tấm da người cuối cùng của Lục Vạn lên mặt mình, trực tiếp một đao lướt qua cổ tên không có bất kỳ mặt mũi nào trước mắt này: “Cho nên hiện tại! Ngươi không phải Lục Vạn, ta mới là Lục Vạn!”
Nhìn hận ý trong mắt đối phương, Lý Hỏa Vượng nhếch môi thoải mái cười ha hả: “Tiền bối, ngươi nói không sai, đùa bỡn người này thì phải chơi lớn! Rất thoải mái a! Ha ha ha!”
Trên mặt Lý Hỏa Vượng đang cười lớn biến đổi nhanh chóng giống như lật sách, cuối cùng biến trở về khuôn mặt kia của Lý Hỏa Vượng.
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại, ngay sau đó lại chậm rãi mở mắt, rút suy nghĩ của Tọa Vong Đạo từ trong ký ức ra.
Trong căn phòng thượng đẳng của khách điếm yên tĩnh, Lý Hỏa Vượng ngồi trên ghế, nhớ lại ký ức vừa rồi.
Thông qua kinh nghiệm vừa rồi, lý giải của Lý Hỏa Vượng đối với Tọa Vong Đạo lại nhiều thêm một phần.
“Phải gạt người mới có thể đạt được Phi Cương sao... sau đó lại dùng Phi Cương vận hành công pháp Tọa Vong Đạo?” Lý Hỏa Vượng ngẫm nghĩ ký ức vừa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận