Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 618: U Đô

Thấy Lý Hỏa Vượng ra khách điếm, Gia Cát Uyên đi đến trước mặt hắn nói:
“Yên tâm, người mình ở U Đô đã biết Tần lão gặp địch, sẽ nhanh chóng phái người đến đón, chúng ta rất nhanh liền có thể đến U Đô."
Nhìn thoáng qua Tần lão lên xuống xe ngựa đều cần người nâng, Lý Hỏa Vượng không quá lạc quan.
Lý Hỏa Vượng lên xe ngựa của mình, lấy bản đồ ra tìm vị trí của mình:
“Dựa theo tốc độ như hiện tại e rằng không nhanh như vậy."
Đầu ngón tay dính máu của Lý Hỏa Vượng rà dọc theo bờ biển hướng trung tâm Giang Nam Đạo:
“Hừm? U Đô?!”
Nhìn nét chữ quen thuộc lại xa lạ, Lý Hỏa Vượng suýt chút cho rằng chính mình nhìn lầm, nhưng hắn cẩn thận phân rõ phát hiện xác thực là U Đô, nhưng không phải Thượng Kinh lúc trước.
Lý Hỏa Vượng vô cùng khiếp sợ nhìn Gia Cát Uyên ở trước mặt:
“Đây là bản đồ của ngươi?”
Vẻ mặt Gia Cát Uyên khó chịu nói:
“Lý huynh đùa hơi quá mức rồi, tiểu sinh học phú ngũ xe, từ xưa đến nay không cần bản đồ.”
“Vậy cái này ...” Đang lúc Lý Hỏa Vượng do dự thì Hồng Trung lại lần nữa chui ra.
“Bình thường thôi mà, ngươi đang ở Đại Tề, không dùng bản đồ của Đại Tề chứ dùng cái gì?"
Lý Hỏa Vượng nhìn bản đồ trước mắt, cau mày nhìn chằm chằm một vệt ớt dầu đỏ ở góc trên bên trái bản đồ.
Đó là lúc hắn đi Hạnh Đảo, vừa ăn mì dầu vừa xem bản đồ, trong lúc vô tình nhỏ xuống, đây đúng là bản đồ hắn mang theo.
Nhưng bản đồ Lý Hỏa Vượng mua từ Thượng Kinh vậy mà không đánh dấu Thượng Kinh, ngược lại đánh dấu đô thành của Đại Tề, U Đô?
Nhìn bản đồ của mình, đầu óc của Lý Hỏa Vượng hoàn toàn loạn, hắn thật sự không rõ rốt cuộc là chuyện gì.
Người thì thôi đi, có thể nói năng lực của Tâm Bàn là thôi miên mang tính phạm vi, nhưng tại sao bản đồ của hắn hiện tại cũng biến thành Đại Tề? Năng lực của Tâm Bàn sao mà lạ vậy? Lý Hỏa Vượng không hiểu gì hết.
Đại Tề là một thế giới song song khác? Lại hoặc là căn bản không có Đại Tề, hết thảy đều là bởi vì năng lực của Tâm Bàn vặn vẹo?
Thấy Lý Hỏa Vượng đứng đờ người ra, Gia Cát Uyên bắt đầu thúc giục:
“Lý huynh, sắc trời không còn sớm, chúng ta nhanh chóng đi thôi, nhanh lên, không thì sẽ phải ở lại dã ngoại.”
Lý Hỏa Vượng dời tầm mắt khỏi bản đồ, lại nhìn về phía thư sinh mặt trắng ở trước mắt, vô cùng nghiêm túc nói:
"Gia Cát huynh, ngươi có thể nói thật với ta không? Tâm Bàn các ngươi rốt cuộc là cái gì? Ta thật sự không muốn đoán nữa."
“Không nói được, không nói được.” Gia Cát Uyên hết sức bình tĩnh lại giơ cây quạt chỉ lên đỉnh đầu.
“Ta không hỏi ngọn nguồn, ta muốn hỏi ở bên cạnh ngươi sẽ phát sinh lạ thường gì? Cứ như thế này thì ta thật sự là thích ứng không được."
Nghe lời này, Gia Cát Uyên vô cùng đương nhiên nói:
“Bên cạnh tiểu sinh? Bên cạnh tiểu sinh luôn sẽ xuất hiện một ít người đến từ Đại Lương, nói Đại Tề sớm bị diệt quốc từ nghìn năm trước, thí dụ giống như Lý huynh, ta tự nhiên biết bọn họ là đến từ Đại Lương, nhưng Đại Lương là giả, Đại Tề mới là thật."
“Nhưng Đại Tề rõ ràng là ...!”
Lý Hỏa Vượng nói đến đây thì ngừng, cứ tiếp tục cãi lộn với Gia Cát Uyên sẽ phải lặp lại đề tài đã nói rồi, không ai thuyết phục được ai.
“Được rồi, ta không hỏi." Lý Hỏa Vượng cuộn bản đồ lại: “Xuất phát, ta đi theo ngươi đến đô thành của Đại Tề, U Đô!”
Dọc đường đi vẫn không có nửa bóng dáng của Tọa Vong Đạo, nếu không phải đã gặp ở Hạnh Đảo thì Lý Hỏa Vượng suýt chút đều cho rằng Tọa Vong Đạo hoàn toàn buông bỏ báo thù Gia Cát Uyên, đi làm việc khác.
Có xe ngựa của quán đen, hơn nữa đám Đại Tề Giam Thiên Tư dần phục hồi vết thương, tốc độ của bọn họ nhanh hơn.
Dù đi đường nhỏ nhưng không lâu sau bọn họ vẫn tới đích.
Mặt trời đỏ thẫm chậm rãi dâng lên từ tường thành dày nặng cao ngất, Lý Hỏa Vượng đứng trên nóc xe ngựa chậm rãi thở ra luồng khói trắng:
“Cuối cùng là trở lại Thượng Kinh, lại hoặc nên nói là tới ... U Đô.”
Lý Hỏa Vượng quay đầu nhìn thoáng qua, đám người ở phương xa nước mắt lưng tròng đang hai tay đón chào, hắn thì đứng yên một chỗ trông không hợp.
Ảo giác hòa thượng nhắc nhở:
“Đạo sĩ, hôm nay là mùng một, nhớ ăn Hắc Thái Tuế, nếu không sẽ nổi điên.”
“Ta biết.” Lý Hỏa Vượng lấy ra dao găm luồn vào thùng xe cắt một miếng to Hắc Thái Tuế, nhét vào trong miệng nhai ngồm ngoàm.
Hạ Nhật Thăng đang nhìn lén hành động của Lý Hỏa Vượng không nhịn được tò mò lại gần, dè dặt hỏi:
“Đại trưởng lão, ngài đang ăn cái gì? Có phải thứ này trợ giúp ngài tu luyện?”
Lý Hỏa Vượng lười để ý tên này, lại nhảy lên xe ngựa, nhẹ nhàng giật dây cương, ngựa kéo xe đi theo đoàn người Gia Cát Uyên đến gần cửa thành to lớn.
Vào trong tường thành, Lý Hỏa Vượng cẩn thận quan sát bốn phía, định tìm ra biến hóa khác nhau lúc mình rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận