Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1528: Thực

Tuy giọng điệu ngày càng nghiêm khắc nhưng ánh mắt Lý Hỏa Vượng lại có vẻ bình tĩnh lạ thường.
Khi hoàn toàn xóa bỏ lựa chọn trao đổi với Thanh Vượng Lai, không cần rối rắm gì nữa thì việc làm tiếp theo sẽ đơn giản hơn nhiều.
Lý Hỏa Vượng chỉ cần làm một việc, giết Thanh Vượng Lai, cướp Thiên Đạo của anh ta! Còn về tám ngày sau có đúng là Phúc Sinh Thiên sẽ đến hay không, vậy hắn cần tự mình đi Bạch Ngọc Kinh xem tận mắt.
Cảm giác huyệt Thái Dương lạnh lẽo, Lý Hỏa Vượng biết Thanh Vượng Lai ra tay thật, trạng huống sức của hiện tại của Lý Hỏa Vượng quá kém, phải tìm cách thoát khỏi tình thế bị động hiện tại.
Thanh Vượng Lai đã điên, anh ta tùy thời đều có thể khiến cục diện rơi vào tình trạng không thể cứu vãn.
Nhưng vào lúc này, thanh âm của Triệu Sương Điểm truyền tới: “Thanh Vượng Lai, xin đừng vội, có lẽ cục diện hiện tại chưa tệ đến mức như cậu nói.”
"Trước hết cậu phải nói cho tôi biết, cậu làm sao phán đoán còn có tám ngày? Cậu dùng phương pháp quan sát nào?"
Thanh Vượng Lai không trả lời ngay mà nhìn Triệu Sương Điểm và máy tính trong tay cô ta, vẻ mặt nghiền ngẫm nói:
“Cô nghĩ có thể tính ra sao? Cô nghĩ đặt máy tính ở nơi đó, dùng ngón tay không ngừng gõ bàn phím là có thể chứng minh cô hữu dụng sao?"
"Đừng tự lừa dối mình nữa, cô tính tới tính lui cũng chỉ là trò con nít, cô sớm điên rồi, nhưng luôn nghĩ chính mình có thể giải thích tất cả điều này!"
“Cô tự nói đi, cô tính nhiều năm như vậy, trừ tạo dáng ra có thành quả nào khác không?”
“Có phải cô từng đi bệnh viện tâm thần? Đã thấy loại bệnh tâm thần định chứng minh lý thuyết thống nhất lớn và vượt qua Einstein chưa? Về cơ bản cô cũng không khác gì họ."
Lúc Thanh Vượng Lai nói chuyện, Lý Hỏa Vượng còn đang tìm cơ hội trốn thoát, nhưng tình thế hiện tại rất bất lợi đối với hắn, họng súng áp vào huyệt Thái Dương cách quá gần.
Lúc này, Lý Hỏa Vượng và Dương Na nhìn nhau.
Nhìn thấy ánh mắt ngày càng lo lắng của Dương Na, Lý Hỏa Vượng lập tức hiểu được cô định làm gì, hắn dùng ánh mắt ngăn cản hành động mạo hiểm của cô.
Lý Hỏa Vượng ra hiệu cho Dương Na lùi lại, rời xa phạm vi bắn Xúc Xắc.
Cuộc đối thoại của Triệu Sương Điểm với Thanh Vượng Lai vẫn còn tiếp tục, cô ta cau mày nâng tay rời khỏi bàn phím, khoanh tay trước ngực:
"Thanh Vượng Lai, cậu có chắc chắn như vậy không? Cậu có chắc chắn rằng cậu biết mọi thứ về tôi không? Có khả năng tôi thực sự đã tính ra được điều gì đó bằng phương pháp của mình thì sao?”
“Đừng đi hướng cực đoan, vì chúng ta, hay là hai bên trao đổi tình báo đi?”
Thanh Vượng Lai mỉm cười chậm rãi lắc đầu, nếu như trước đây hành vi này nhìn có chút đẹp trai, lỗ tai phải chảy máu khiến vẻ mặt của anh ta trông có chút hung dữ.
“Đừng dụ, cô không moi ra được gì đâu. Cô chỉ biết tôi trước tiên xuống tay với đám người điên không thể tự gánh vác sinh hoạt, điều cô biết chẳng qua là tôi lộ ra cho cô biết.”
Trong lúc hai người nói chuyện, Lý Hỏa Vượng thì tập trung vào Xúc Xắc và những quả bom trên người hắn ta.
Cảm nhận được ánh mắt của Lý Hỏa Vượng, Xúc Xắc đang tập trung hoàn toàn vào trò chơi di động quay đầu lại nhìn hắn.
Lý Hỏa Vượng nhìn Xúc Xắc đã dây dưa với mình thật lâu mà vẫn chưa chết, cuối cùng còn lăn lộn làm Tư Mệnh mới.
Sau khi nghiêm túc suy nghĩ, Lý Hỏa Vượng nhìn hắn ta, hơi nhướng mày.
Xúc Xắc rõ ràng đã chú ý tới hành động của Lý Hỏa Vượng, kính mát trượt xuống lộ ra đôi mắt hình tam giác hơi láu cá.
Hai giây sau, Xúc Xắc nở một nụ cười, nhướng mày nhìn Lý Hỏa Vượng.
Đúng lúc này, Lý Hỏa Vượng hét vào mặt Xúc Xắc: "Xúc Xắc! Là hiện tại! Ra tay!"
Xúc Xắc hơi ngẩn ra, rất hiển nhiên không hiểu Lý Hỏa Vượng đang nói cái gì.
Hắn ta không động, Thanh Vượng Lai lại lập tức chĩa súng về phía Xúc Xắc.
Thấy cảnh này, Lý Hỏa Vượng biết chính mình thành công, chính mình không tin Xúc Xắc, suy bụng ta ra bụng người, Thanh Vượng Lai được đến Xúc Xắc góp sức nhất định cũng không tin tên này!
Khoảnh khắc họng súng của Thanh Vượng Lai dời khỏi huyệt Thái Dương của Lý Hỏa Vượng, hắn chợt cúi đầu rồi ngước lên, đầu đập vào mũi anh ta.
Lợi dụng lúc Thanh Vượng Lai đang chảy máu mũi, tay cầm đao quân dụng của Lý Hỏa Vượng lập tức vung lên lần nữa, hung hăng đâm vào cổ Thanh Vượng Lai.
Khi máu nóng phun khắp người Lý Hỏa Vượng, Ba Nam Húc nhanh chóng chạy tới, đá khẩu súng lục ra khỏi tay Thanh Vượng Lai, tình thế trong nháy mắt đảo ngược.
Thanh niên đeo kính phản quang đứng ngây người nhìn mọi thứ hỗn loạn, hỏi Lý Hỏa Vượng:
“Cậu không sợ tôi chết chung sao?”
Lý Hỏa Vượng cầm đao dính máu nhìn hắn ta:
“Ta sẽ tin nếu đây là lời Tương Tương Thủ nói, đáng tiếc ngươi là Xúc Xắc, ta không tin."
"Thanh Vượng Lai không nên kêu ngươi cùng ra tay, ta quá hiểu rõ Tọa Vong Đạo, đánh trực tiếp không phải là phong cách của chúng ta.”
Lý Hỏa Vượng nói xong, không tiếp tục để ý Xúc Xắc, hắn nhìn về hướng Thanh Vượng Lai nằm dưới đất bịt cổ, hắn xé áo anh ta ra, lại cởi áo chống đạn của anh ta xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận