Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1507: Na

“Dương Thọ Đan?” Dịch Đông Lai nhìn thứ trong tay Lý Hỏa Vượng, không hiểu sao cảm thấy nó quen quen, hình như anh ta từng nghe về thứ này.
"Tiểu Lý, cậu không sao chứ?" Dịch Đông Lai hơi ngả người về phía sau, cảm thấy Lý Hỏa Vượng lúc này có vẻ không bình thường.
Lý Hỏa Vượng hô hấp nặng nề, đồng tử lúc to lúc nhỏ: “Anh không tin đúng không? Ta cho xem thấy tận mắt, rốt cuộc cái gì là thật! Rốt cuộc ta có phải bị ảo giác hay không?"
Lý Hỏa Vượng lao ra khỏi nhà kho, khi quay lại thì Trần Hồng Du đang ăn khoai tây chip cũng bị hắn kéo vào.
"Hãy nhìn kỹ đây!" Khi Lý Hỏa Vượng đưa một số thứ trong tay cho Trần Hồng Du, cô ta trực tiếp nhét vào trong miệng nhai.
“Cậu cho tôi ăn cái gì?” Trần Hồng Du thọc một ngón tay vào miệng, nghiến răng hỏi.
“Dương Thọ Đan, có thể khiến ngươi trở về thanh xuân!"
Lý Hỏa Vượng vừa nói xong, một cảnh tượng thần kỳ hiện ra, Trần Hồng Du giảm cân với tốc độ chóng mặt, ngoại hình bắt đầu trẻ ra nhanh chóng.
Một lúc sau, bà thím biến mất, một thiếu nữ ăn khoai tây chiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Trần Hồng Du đặc biệt ngạc nhiên trước những thay đổi trên cơ thể mình:
“Trời đất ơi, thứ này lợi hại quá! Lý Hỏa Vượng, không phải năng lực của cậu là biến ra vàng sao? Siêu năng lực thay đổi từ khi nào?”
Nhưng Trần Hồng Du ngạc nhiên cỡ nào cũng không bằng Dịch Đông Lai, đối mặt cảnh tượng khó tin trước mắt, anh ta há hốc mồm, mắt trợn to còn hơn chuông đồng.
Quan niệm giữ gìn lâu nay không thay đổi của Dịch Đông Lai bị cảnh tượng siêu tự nhiên đập nát.
Lý Hỏa Vượng được Dương Na dìu kích động tiến lên một bước: “Dịch bác sĩ, đã thấy rõ chưa? Bây giờ anh có thể hiểu những gì ta đã cảm thấy trong suốt những năm qua không?! Cuối cùng anh đã hiểu ta trải qua những gì rồi phải không?"
"Làm sao có thể? Làm sao có thể? Điều này phi logic! Đúng! Đây nhất định là ảo thuật!” Dịch Đông Lai không tin, nhanh chóng vọt tới trước mặt Trần Hồng Du, không ngừng quan sát chi tiết, còn kéo áo của cô ta.
Dù bị Trần Hồng Du tát vào mặt, Dịch Đông Lai thần kinh vẫn không nản lòng, nằm sấp xuống đất gõ gạch lót sàn.
Nhưng dù anh ta có kiểm tra thế nào thì thực tế cũng nói rằng không có mánh khóe nào cả.
"Bình tĩnh! Tôi phải bình tĩnh, thế giới này là duy vật!” Dịch Đông Lai có chút mất khống chế, nín thở tập trung, dùng thủ đoạn tâm lý học để khôi phục tinh thần bình thường.
Lúc này, Lý Hỏa Vượng cầm trong tay bảy viên Dương Thọ Đan cuối cùng đưa cho Dịch Đông Lai: “Dịch bác sĩ, ta biết anh sẽ không tin, còn cho rằng ta đang dùng thủ đoạn khác để lừa gạt anh, vậy thì sao anh không tự mình thử xem?"
Dịch Đông Lai với vẻ mặt năm phần sợ năm phần kích động cầm lấy bảy viên Dương Thọ Đan, run rẩy bỏ hết vào miệng.
Dịch Đông Lai nhanh chóng cảm giác được biến hóa thần kỳ trong thân thể, làn da căng ra, anh ta cảm giác được thân thể của mình biến trẻ tuổi.
Mang theo cuối cùng một chút không cam lòng, Dịch Đông Lai xoay người lao ra nhà kho, bắt đầu lục lọi căn phòng khác:
"Điều này không thể nào! Đây tuyệt đối là không thể nào."
Nhìn bóng lưng cuồng loạn của đối phương lúc này, Lý Hỏa Vượng cầm túi của Dương Na, lấy gương trang điểm ra đưa cho Dịch Đông Lai vẫn chưa bỏ cuộc.
“Không! Điều này là không thể! Điều này tuyệt đối không thể nào!"
Lý Hỏa Vượng vẻ mặt phức tạp chậm rãi lấy lại chiếc gương, đặt lại vào tay Dương Na: "Dịch bác sĩ, cuối cùng ngài có thể hiểu được cảm giác của ta rồi đúng không?”
"Tất cả những gì ta đã trải qua đều là sự thật, những gì anh ghi lại trong bài báo cũng xác thực là sự thật. Họ không phải ảo giác, họ đều là người sống."
Lý Hỏa Vượng nói, chỉ vào những người đang xem kịch vui:
“Bọn họ không phải kẻ nói dối, bọn họ đều là Tư Mệnh của Bạch Ngọc Kinh.”
Dịch Đông Lai đang ôm đầu sửng sốt tại chỗ, anh ta lại nhìn mọi thứ xung quanh, nhưng vào lúc này, tam quan đã hoàn toàn sụp đổ.
Lý Hỏa Vượng đi tới, đỡ Dịch Đông Lai đứng dậy, rất nghiêm túc nói: "Dịch bác sĩ, ta không muốn lôi anh vào, nhưng không có cách nào. Nếu anh không hiểu tầm quan trọng của toàn bộ sự việc thì anh không thể hiểu được tình huống của chúng ta lúc này nguy cấp cỡ nào.”
“Việc này quan hệ đến tất cả bách tính trong ba tầng lịch sử, ta cũng không biết bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu người, nhưng bọn họ vì sống thật sự đã cố gắng, bọn họ chỉ muốn sống mà thôi."
"Ta biết anh là một người tốt, cái gọi là thầy thuốc lòng người, chắc anh cũng không muốn thấy nhiều người như vậy sinh ly tử biệt thê ly tử tán chứ?”
“Vì vậy, xin hãy giúp ta chữa lành bệnh. Điều này rất quan trọng cho trận chiến tiếp theo.”
Dịch Đông Lai đã tan vỡ hất đôi tay của Lý Hỏa Vượng ra, giật lấy gương trang điểm từ tay Dương Na, lảo đảo đi hướng nhà kho.
Ba Thành Thanh đang lắp đạn vào súng nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức cười khẩy nói với chị gái đang ôm tay trước ngực:
“Ha, lại thêm một tên điên rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận