Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 801: Biện pháp

"Huống hồ, đây không chỉ là vì Bạch Linh Miểu, mà còn vì bản thân chúng ta. Nếu Xúc Xắc đã hạ thủ với ta rồi, nếu chúng ta không đánh trả lại, loại chuyện này vĩnh viễn sẽ không kết thúc!"
"Nội dung của bức thư đó thực sự không đại diện được cái gì cả, có lẽ bức thư này thực sự là do Bạch Linh Miểu viết, nhưng đừng quên bọn họ là Tọa Vong Đạo. Loại lừa đảo này ta thấy nhiều rồi, Hồng Trung của ta thậm chí cũng có, nói không chừng Bạch Linh Miểu đã bị giam cầm nhưng bản thân muội ấy cũng không nhận ra điều đó!
"Tọa Vong Đạo muốn giam cầm một người, thậm chí còn không cần dùng vũ lực. Chỉ dựa vào lời nói trên miệng thôi cũng có thể khiến một người cam tâm tình nguyện ngồi ở một chỗ chờ chết.”
Căn phòng trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng hít thở gấp gáp của Lý Hỏa Vượng, hai loại khả năng hoàn toàn trái ngược nhau khiến hắn lúc này vô cùng sốt ruột.
Hắn cũng hy vọng Bạch Linh Miểu không sao, mình không cần phải tham gia vào những chuyện tầm phào này, trực tiếp trở về Ngưu Tâm Thôn, sống một cuộc sống bình yên là được, nhưng hắn thật sự không dám đánh cược.
Sau khi xoay vài vòng, giọng điệu của hắn trở nên bình tĩnh hơn một chút, nhẹ giọng nói với cửa sổ phía xa xa: “Ngươi nói đúng, hiện tại ta quả thực có chút nôn nóng, nhưng loại cục diện không có chút mẹo thắng hiện tại, ta thực sự rất khó có thể không nôn nóng.”
"Phải đối phó với người không biết vị trí, không biết mục tiêu, trong tay còn có Bạch Linh Miểu này, ta thực sự thật sự...”
Lý Hỏa Vượng vừa mới nói được nửa chừng, hắn dừng lại một chút, trong ánh mắt đầy lo lắng đột nhiên sáng lên, lại nói về phía cửa sổ trống không: “Gia Cát huynh, lời này là thật?”
"Ừm, ừm, đây là một vấn đề, ta cần phải tìm cơ hội thực nghiệm một chút. Nhưng không sao, đầy đều là chuyện nhỏ, nếu thật sự đúng như người nói, vậy thì chúng ta đối phó với Xúc Xắc cũng coi như sẽ không phải bó tay bất lực như hiện tại.”
"Nhĩ Tham Quân có ở nhà không?”
Nghe thấy âm thanh ngoài cửa gỗ, Lý Hỏa Vượng lập tức mừng rỡ: "Gia Cát huynh, ngươi! Nói Tào Tháo Tào Tháo đến rồi! Cơ hội đến rồi!"
"Có, cửa không đóng. Vào đi!”
Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời, cửa viện bị người khác đẩy ra từ bên ngoài, một vị lão thái giám mặt bôi phấn trắng, tay cầm phất trần vàng một mình đi vào.
Lý Hỏa Vượng biết ông ta, người trước đây truyền tin cho Cơ Lâm cũng chính là thái giám này.
“Khụ khụ...” Lão thái giám đi tới trước mặt Lý Hỏa Vượng, ngước cằm hắng giọng: “Nhĩ Cửu tiếp chỉ.”
Còn không đợi cho Lý Hỏa Vượng kịp phản ứng lại, ông ta lấy ra một cuộn thánh chỉ màu vàng từ trong ngực, đưa cho Lý Hỏa Vượng rồi xoay người trực tiếp rời đi.
Khi Lý Hỏa Vượng đang đầy vẻ nghi hoặc mở thánh chỉ có hoa văn rồng này ra, Lý Tuế bên cạnh cũng tiến lại và xem.
Nhưng sau khi đọc một lúc, Lý Tuế liền không xem nữa, phía trên viết rất nhiều chữ, chữ nó biết khá nhiều nhưng chúng được ghép lại với nhau, bản thân xem xong cũng không hiểu là viết gì: “Cha, phía trên viết cái gì vậy?”
“Bảo ta đừng vào cung, Cơ Lâm tự mình ra ngoài.” Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời, thánh chỉ trong tay lập tức nhanh chóng tự bốc cháy, sau một lúc đã thiêu cháy đến không còn sót lại chút gì.
“Lại đánh nhau sao?” Lý Tuế kích động vểnh tai lên: “Vậy để con giúp cha lột da nhé.”
"Không lột được, phải chờ nó mọc ra đã, hiện tại ta chỉ còn lại một mảng da, nếu lúc này lột ra nữa thì không còn gì cả.”
“Ồ, như vậy sao, vậy chúng ta đi ngay bây giờ sao?"
"Đừng nóng vội, có một số việc phải xử lý một chút.”
Lý Hỏa Vượng vừa nói vừa đi vào phòng, bưng lên một hũ dưa chua ở trong góc tường, hắn không biết muối dưa, thứ được ngâm phía trong là thi thể đã chết trước đây của hắn.
Thi thể này mặc dù không có nội tạng cũng không có da, nhưng dù sao cũng là thân thể của Tâm Tố, loại thiên linh địa bảo Tâm Tố này, nói không chừng sau này có thể sẽ có ích. Lý Hỏa Vượng ôm chiếc hũ này đi đến một cái hầm ẩn giấu dưới gầm giường, mở ra và bỏ vào, sau đó hắn lại đứng dậy, ôm một hũ dưa muối khác từ góc tường.
Bên trong cũng là thi thể của Tâm Tố, chỉ là thi thể này mặc dù có ngũ tạng nhưng không có đầu, thi thể không đầu này là thi thể bị chặt mất đầu khi giả trang làm Hồng Trung lừa Giam Thiên Tư.
Lúc đó sự việc vội vàng, xử lý một chút để chống phân hủy xong liền tìm một nơi để chôn.
Sau này xảy ra nhiều chuyện như vậy cứ bận rộn mà quên mất, nếu không phải lần này lúc xử lý thi thể nhớ đến, Lý Hỏa Vượng suýt chút nữa không nhớ rõ là mình đã chôn ở đâu.
Nhìn thấy hai cái hũ lớn giấu trong hầm, Lý Hỏa Vượng nặng nề đậy nắp hầm lại: “Đi thôi, xem xem lần này Cơ Lâm lại bảo chúng ta làm gì.”
Điểm hẹn là trong một sòng bạc, sau khi Lý Hỏa Vượng thuận lợi thắng được ba trăm mười tám lượng, hắn được mời vào hầm ngầm trong hậu viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận