Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1429: Không ngoài ý muốn (2)

Thác Bạt Đan Thanh làm việc trong Giam Thiên Tư đã lâu, cũng gặp nhiều chuyện lung tung, nhưng chưa từng thấy cục diện trước mắt.
Tư Thiên Giam đại nhân kêu Nhĩ Cửu là phụ thân, vậy hắn ta gọi Nhĩ Cửu là gì?
Trong lúc đầu óc Thác Bạt Đan Thanh rối nùi thì người của Giam Thiên Tư áp tám người kỳ lạ trên trán dán bùa vàng cùng đi vào phòng.
Không cần giải thích, Bạch Linh Miểu biết chắc đây là tám Tâm Tố bị Giam Thiên Tư tìm được.
Hiện tại toàn thiên hạ vô luận triều đình hay dân gian trên cơ bản đều giúp đỡ tìm Tâm Tố, dù vậy cũng chỉ tìm được tám vị, trừ phi chờ có Tâm Tố mới sinh ra, nếu không thì chỉ có bấy nhiêu người.
Bốn phía đột nhiên trống trải, tất cả hỗn loạn đều biến mất, biến thành một mảnh trắng xóa, Bạch Linh Miểu biết Lý Hỏa Vượng đã tỉnh.
Lý Hỏa Vượng ôm đầu cau mày đi qua, nhìn đám Tâm Tố, hơi kinh ngạc nói: "Lần này cư nhiên có nhiều như vậy?"
Có nhiều Tâm Tố như thế thì có lẽ hắn có thể đánh sâu vào hai vòng.
“Vâng, nương giúp tìm được khá nhiều.”
Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng nhìn hướng Bạch Linh Miểu, hai người gật đầu với nhau.
Hắn chuyển sang nhìn Thác Bạt Đan Thanh, đối phương gầy đi nhiều, nếu không phải trên tay hắn ta còn đeo xâu chuỗi thì Lý Hỏa Vượng suýt không nhận ra.
Không đợi Lý Hỏa Vượng nói chuyện, Thác Bạt Đan Thanh lảo đảo tiến lên:
“Nhĩ Cửu huynh đệ! Phùng Nhị Ngưu đâu? Hắn ở đâu?!”
"Phùng Nhị Ngưu là ai?" Lý Hỏa Vượng dường như chưa từng nghe cái tên này.
“Là Ký Tướng cùng chúng ta đi bắt Tâm Trọc, hoạn quan gảy bàn tính!”
“À, đã chết, vợ của lão cũng chết luôn.”
Lý Hỏa Vượng nói nhẹ hẫng, sau đó bỏ qua Thác Bạt Đan Thanh ngây người tại chỗ, hắn đi hướng Tâm Tố:
"Thời gian không đợi người, nhanh chóng bắt đầu đi."
Đối diện Lý Hỏa Vượng tới gần, tất cả Tâm Tố thoáng chốc căng thẳng, nhưng khi thấy tiên thiên nhất khí bị rút ra và thần quang, Tâm Tố không chết, bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.
Người phụ nữ này thật sự không lừa bọn họ, bọn họ thật sự có thể bình yên sống.
Thừa dịp vận chuyển tiên thiên nhất khí, Huyền Tẫn nói nhỏ với Lý Hỏa Vượng:
"Phùng Nhị Ngưu không chết."
"Không chết? Nhưng lúc trước Giam Thừa rõ ràng viết trên tờ giấy là chết rồi.” Lý Hỏa Vượng cắn răng nỗ lực khống chế sức mạnh không thuộc về mình ở trong thân thể.
“Đó là vì lừa phụ thân, dù sao lúc trước phụ thân đứng ở mặt đối lập với Giam Thiên Tư.”
“Hừ, đều là đám âm hiểm, chuyện này đừng nói cho Thác Bạt Đan Thanh, miễn cho bọn họ đấu ngươi chết ta sống, hai người này đều hẹp hòi.”
Huyền Tẫn gật đầu, khống chế đại quân không thể nói bắt lấy Tâm Tố tiếp theo, là Tâm Tố râu xồm.
Nhưng khi bàn tay chạm vào đối phương, Huyền Tẫn nghi hoặc nhìn qua:
“Tại sao trong người của ngươi không có tiên thiên nhất khí?”
Râu quai nón cười lớn, lột da mặt, một quân bài Hoa Lan hiện ra trước mặt mọi người:
"Bởi vì ta là Tọa Vong Đạo, ha ha!”
Nhìn quân bài kỳ lạ trên mặt đối phương, Nhị Thần nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta biết ngay mà, mười một Tâm Tố không thể nào bỗng dưng muốn làm Diêm Vương!”
“Tổ cha nó!”
Nhìn thấy Tọa Vong Đạo, tất cả Tâm Tố nổi giận bao vây hắn ta.
Kết cục của vị Tọa Vong Đạo này là bị đám Tâm Tố tươi sống xóa sổ, nhưng giây phút trước khi chết hắn ta vẫn không ngừng tiếng cười.
Không ngờ trong đám Tâm Tố này có một Tọa Vong Đạo ẩn giấu, không ai ngờ tới.
Sau khi được Bạch Linh Miểu cho biết lai lịch của đám Tâm Tố này, Lý Hỏa Vượng mở miệng nói: "Tọa Vong Đạo lén giấu mười Tâm Tố trong nghiệt chướng của Tâm Trọc, có vẻ như muốn mượn bọn họ chuẩn bị làm việc lớn gì, chẳng qua đã bị chúng ta quấy rối.”
Huyền Tẫn gật đầu đồng ý suy đoán của Lý Hỏa Vượng, nhưng ngay sau đó lại bổ sung thêm: "Phụ thân, đây là Xúc Xắc đang giúp chúng ta.”
“Hả? Hắn giúp ta?"
"Mười Tâm Tố đều giấu trong nghiệp chướng của Tâm Trọc, nơi ẩn khuất như vậy thế mà bị tín chúng của Bạch Liên Giáo nghe ngóng được dễ dàng như thế, nếu không phải hắn cố ý thì tin tức căn bản truyền không ra."
Lý Hỏa Vượng không vội vàng hấp thu Tâm Tố, hắn cau mày cân nhắc chuyện lạ này:
“Hắn mà tiết lộ tin tức cho bên chúng ta? Sao cứ cảm giác không phải chuyện tốt?”
“Phụ thân đừng cứ hoài nghi hắn, lúc này đã khác xưa, bây giờ dù hắn làm gì cũng không đấu lại chúng ta, hắn là loại người biết thời thế.”
Lý Hỏa Vượng vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, nói:
“Nếu hắn thật sự có âm mưu gì thì ta còn yên lòng chút, ta chỉ sợ lỡ như lần này Xúc Xắc thật lòng giúp chúng ta mới là phiền phức.”
"Ngươi ngẫm lại xem, ngay cả đối thủ một mất một còn đều bắt đầu thật lòng giúp chúng ta, sợ chúng ta thua, vậy thì rắc rối lần này lớn đến mức nào?”
Lý Hỏa Vượng cân nhắc một lúc sau, rút ra Tích Cốt Kiếm ném vào lỗ đen trong áo đạo sĩ của Huyền Tẫn:
“Trong lúc ta tu luyện ngươi hãy trông chừng bên Đại Tề giúp ta, nên phái người thì cứ phái người, tuyệt đối đừng để người của Thiên Trần Quốc đánh lén.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận