Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1014: Đường (2)

Dương Na dùng ngón út quấn sợi tóc rũ phía trước vén ra sau tai, lộ ra khuyên đeo tai thòng tinh xảo màu xanh ngọc:
“Hỏa Vượng, nếu vậy trong thời gian này anh hãy ở trong nhà, ít nhất an toàn chút."
"Ta cũng không định ra ngoài, trong khoảng thời gian này ta luôn học bài trên mạng, học bù cơ sở cũ, nhưng quá khóa khăn.”
“Học trên mạng? Tại ...”
Nói đến đây, khỏe mắt Dương Na ướt nước, dù cho qua lâu như vậy, đối phương vẫn còn nhớ kỹ lời hứa với cô trên sân thượng, muốn thi chung đại học với cô.
“Hỏa Vượng, em siêu siêu thích anh!”
Dương Na cảm động lại ôm Lý Hỏa Vượng, nhẹ nhàng dán sát đối phương, hai người hưởng thụ ấm áp ngắn ngủi.
Không lâu sau, lời nói của Lý Hỏa Vượng đánh gãy sự ấm áp này:
“Na Na, lúc em qua đây chú và dì có biết không?”
"Bọn họ không biết, nếu biết thì sao chịu cho em đến gặp anh.” Dương Na nói đến đây thì vẻ mặt ủ rũ hơn nhiều.
Nhưng rất nhanh Dương Na lại hào hứng nói:
"Thôi, không nói mấy chuyện này, anh học trên mạng đúng không? Để học sinh giỏi này giúp anh.”
“Em hả, có được không vậy? Ta nghe trên mạng nói lên đại học thì nhiều thứ học ở cấp 3 đều nhanh chóng trả lại cho thầy cô.”
“Đừng xem thường người ta nhé, mà anh học ở web nào?”
Dương Na cầm di động của Lý Hỏa Vượng, quen tay gõ ngày sinh của mình vào mục mật khẩu, mở mấy phần mềm dạy học vừa tải, các video giáo viên dạy học không ngừng từ bên trong nhảy ra.
Có Dương Na kèm cặp tốt hơn tự mày mò một mình, ít nhất Lý Hỏa Vượng không còn cảm thấy khó khăn hơn công thành nhổ trại.
Lý Hỏa Vượng trước tiên là hít sâu một hơi, đóng kín ngũ giác, dùng ý niệm đẩy thần quang chỗ đôi mắt chậm rãi bao bọc tiên thiên nhất khí trong người.
Sau đó hắn cật lực đưa tiên thiên nhất khí bị bao bọc vào đỗ luân ở phần bụng.
Công pháp tu chân có bảy tầng, Lý Hỏa Vượng đã tu luyện hai tầng đầu, đang đột phá tầng thứ ba.
Tuy cái gọi là công pháp tu chân này đến từ ký ức Đấu Mẫu đưa cho hắn, lai lịch không ổn lắm.
Nhưng Lý Hỏa Vượng không quan tâm, hiện giờ Thiên Đạo thực giả đều thuộc về Quý Tai, cảm thấy mặc kệ công pháp này từng là sự thật hay giả dối thì hiện tại chắc chắn nó là thật.
Từng giọt mồ hôi lạnh chảy ra từ trán Lý Hỏa Vượng, hắn cố gắng hết sức khống chế tiên thiên nhất khí bị bao bọc.
Nhưng việc này rất khó, mới đẩy một chút đã cảm giác nặng tựa ngàn cân.
Cứ như thế không ngừng thúc đẩy, không biết thúc đẩy bao lâu, khi Lý Hỏa Vượng cảm giác không còn sức lực nữa thì thả lỏng ra, chậm rãi mở mắt ra.
Còn thiếu một chút, nhưng đã tốt hơn trước nhiều rồi, mỗi phút giây đều đang tiến bộ, không lâu sau hắn có thể phá vòng thứ ba của tu chân.
Tùy theo hắn mở mắt ra, những thứ lơ lửng trong không trung lục tục rơi xuống đất, sắc mặt vừa lúc sáng lên.
Sắp tới Thanh Khâu, nếu Quý Tai không giúp được gì thì thực lực của mình càng mạnh, đối diện Pháp Giáo càng nhiều một phần thắng.
Không đi bao lâu, Lý Hỏa Vượng trông thấy một đoàn xe, đa số người trên trán dùng bút đỏ vẽ ấn sen song sinh, làn da lộ ra ngoài có hình xăm, nhưng bởi vì quần áo che chắn nên không thấy được hình dạng gì.
Lý Hỏa Vượng phướt lờ ánh mắt của những người này, trực tiếp đi vào Quý Tai to nhất dùng bốn con ngựa kéo xe.
Vừa đi vào, Bạch Linh Miểu đã bưng thức ăn nóng hổi cho hắn.
Trong khi Lý Hỏa Vượng ăn cơm thì Bạch Linh Miểu cởi giày vớ cho hắn, bưng thau nước ấm rửa chân cho hắn.
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng ăn xong, qua loa dùng khăn lông lau mặt, nằm xuống chuẩn bị nghỉ ngơi.
Trong thời gian này hắn ngày nghỉ đêm đi, bởi vì hắn tu luyện công pháp khiến bốn phía lạ thường, hiện tại chỉ có buổi tối nghỉ trên xe ngựa đi Thanh Khâu là có thể tìm một chỗ không người tiến hành tu luyện.
"Na Na, cảm ơn, em giúp ta rất nhiều.” Lý Hỏa Vượng nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói.
"Lý sư huynh, giữa chúng ta không cần nói chữ cảm ơn.”
Khoảng thời gian tối tăm trước bình minh, một con thỏ hoang màu xám đang nhanh chóng nhảy giữa bụi cây trong rừng, hoàn cảnh mờ tối phối hợp bộ lông sậm màu của nó thoạt nhìn giống như tàng hình, ai muốn tìm nó cũng không thể tìm ra.
Nhưng giờ phút này nó có chút hoảng loạn, có một lần thậm chí không thấy đường suýt đụng vào cây, mặt đất truyền đến rung động chứng minh có thứ gì đang đuổi theo nó.
Con thó chạy qua không lâu, lá cây ở phía sau bỗng bị đụng mở, một con gấu to lớn vọt ra, khỏe miệng chảy nước dãi điên cuồng đuổi theo con thỏ.
Con thỏ sắp bị bắt kịp, mấy cây xúc tu mang theo móc câu bỗng vươn ra từ lùm cây bên cạnh, giống như một cái lưới lớn quấn chặt con thỏ.
Trong rừng cây mờ tối bỗng vươn ra mấy xúc tu mấp mấy, con gấu đang đuổi theo bị dọa lập tức hoảng loạn đổi hướng bỏ chạy.
Xúc tu vươn thẳng chậm rãi kéo về, con thỏ xám mắt đỏ bị kéo đến trên chân Lý Tuế.
Lý Tuế chỉ lo nhìn con thỏ, không thèm quan tâm con gấu đã chạy trốn thật xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận