Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1370: Lên đường (1)

Đi được thêm một giờ nữa, Lý Hỏa Vượng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, tuy chỉ đi chậm nhưng trang bị trên người thực sự nặng nề.
Một tiếng súng vang lên, khiến cho vẻ mệt mỏi của Lý Hỏa Vượng trong nháy mắt biến mất, hắn nhanh chóng quay người lại, liền thấy Triệu Sương Điểm hạ súng ngắm gác trên vai Ba Thành Thanh xuống.
Lý Hỏa Vượng lập tức nắm chặt vũ khí, lao về phía đường bắn của họng súng.
Vũng máu lớn trên mặt đất khiến Lý Hỏa Vượng rung động, dựa theo lượng máu này thì phỏng chừng một người chảy cạn máu, trong tình huống này cư nhiên còn có thể chạy trốn, thật sự là không thể tưởng tượng.
Một ngón tay dính máu nhét vào miệng, Triệu Sương Điểm mút vào:
"Bọn họ biết chúng ta đến.”
"Chú ý, kẻ thù của chúng ta không chỉ có một mặt này, Chúng ta vẫn chưa biết chúng sẽ tấn công từ bên nào."
“Sao rồi, Linh? Sắp tới chưa?” Triệu Sương Điểm nhìn cô bé đeo mắt kính.
“Đại Tượng Vô Hình.”
Cô gái vừa mở miệng, một phát đạn xuyên thủng đầu lưỡi bay ra khỏi miệng cô ta.
Nguyên cái đầu của cô bé nổ tung, nửa khuôn mặt kinh hoàng rơi xuống chân Lý Hỏa Vượng.
“Nằm xuống! Đối phương có thiết bị bật ngược đạn!”
Khi xác chết không đầu của cô bé ngã xuống đất, cơ hồ tất cả mọi người nằm sấp xuống đất, chỉ còn Trần Hồng Du đứng yên vận công.
Trần Hồng Du dồn khí đan điền bị Lý Hỏa Vượng đè gục xuống.
“Ngươi không muốn sống nữa!"
"Đừng ngăn cản ta! Hãy để ta phát công!”
Lý Hỏa Vượng đè chặt Trần Hồng Du, trong bụng liên tục rủa thầm Thanh Vượng Lai, loại tình huống này mang theo tên điên làm gì, hoàn toàn vô dụng.
“Buông cô ấy ra, cô ấy có biện pháp giải quyết." Triệu Sương Điểm nghe Thanh Vượng Lai nói xong lần nữa lặp lại.
Lý Hỏa Vượng do dự rơi khỏi người Trần Hồng Du.
Lý Hỏa Vượng nằm sấp xuống đất nhìn Trần Hồng Du lần nữa đứng dậy, hắn rất muốn biết đối phương dùng phương pháp gì để giải quyết mối nguy này.
Tách tách tách!
Đèn pin chiếu sáng đều tập trung lên người Trần Hồng Du, cô ta vô cùng bắt mắt trong hoàn cảnh tối đen này.
Khi Trần Hồng Du ngồi xếp bằng lơ lửng phát công thì tiếng súng lại lần nữa vang lên, cô ta hét lên rồi ngã gục.
“Hướng mười một giờ!”
Triệu Sương Điểm vừa nói xong, tất cả người cầm súng ở đây đều nhanh chóng quay người bắn phá về hướng đó.
Khi tiếng súng dừng lại, một cây gậy màu đỏ rực lửa bị ném qua, chiếu sáng hai xác chết ở phương xa.
Lý Hỏa Vượng nhìn Trần Hồng Du nằm bất động, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Triệu Sương Điểm và Thanh Vượng Lai:
"Các ngươi nói có biện pháp giải quyết, là khiến cô ấy làm mồi phải không?!"
"Không phải, cô ấy có siêu năng lực, tôi lựa chọn tin tưởng cô ấy.” Thanh Vượng Lai mỉm cười nói với Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng đứng đó, toàn thân ớn lạnh, đè nén cơn tức giận trong lòng khi nhìn Thanh Vượng Lai nói lời này.
Lời nói của đối phương chân thành đến mức nếu Lý Hỏa Vượng không biết chi tiết về tên này, hắn gần như cho rằng đối phương đang nói thật.
Dù đã biết từ lâu Thanh Vượng Lai là mặt người dạ thú, nhưng mỗi khi anh ta bày ra bộ mặt thật thì Lý Hỏa Vượng vẫn bị sốc.
Để đối phó với kẻ thù, anh ta có thể lợi dụng đồng đội của mình làm mồi nhử mà không cần chớp mắt cái nào.
"Các ngươi, các ngươi!" Lý Hỏa Vượng lắc đầu muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn không thể thốt ra điều gì.
Lý Hỏa Vượng nghiêng đầu đi tới chỗ Trần Hồng Du khuôn mặt máu thịt nhầy nhụa, run rẩy vươn tay ra nâng xác chết của đối phương lên.
"Chị Trần, sao chị có thể chết như thế này? Chị dù sao cũng là Tư Mệnh chưởng quản thối rữa!”
“Chị không thể chết! Nếu chị chết, thối rữa sẽ lại biến mất."
Trần Hồng Du luôn khiến Lý Hỏa Vượng nhớ tới sư thái, nhưng giống như Tiền Phúc, hắn trơ mắt nhìn người từng nói chuyện với mình cứ thế dễ dàng chết đi, trong lòng hắn thật sự rất khó chịu.
"Được rồi, chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta tiếp tục xuất phát."
Cảm giác được có người vỗ vai mình, Lý Hỏa Vượng mạnh giơ tay hất đối phương ra.
Lý Hỏa Vượng quay đầu lại, trừng mắt nhìn chủ nhân của bàn tay đó, Triệu Sương Điểm.
Triệu Sương Điểm không giải thích gì, bình tĩnh nhìn Lý Hỏa Vượng rồi lại nói: "Trước khi tới tôi đã nói gì? Hãy tuân theo mệnh lệnh, bất kể xảy ra chuyện gì, chúng ta không có thời gian để bi thương.”
Nhìn chằm chằm vào mắt cô ta, Lý Hỏa Vượng từ từ đặt Trần Hồng Du xuống:
“Các ngươi đều giống nhau! Các ngươi đều y hệt nhau! Cái chết của Trần Hồng Du cũng có phần của ngươi!”
Rắc!
Họng súng ngắm đen ngòm chĩa vào ngực Lý Hỏa Vượng:
“Đừng quên những gì tôi đã nói trước đó. Lý Hỏa Vượng, tôi xác nhận lại lần nữa, ý của cậu là không muốn muốn nghe theo mệnh lệnh của tôi?"
“Nếu cậu từ chối nghe theo, mặc kệ cậu có nhận ra hay không, hiện tại cậu đã là người của bọn họ.”
Sau khi Triệu Sương Điểm nói lời này, người bên phe cô ta, vô luận hai người phụ nữ mới gặp hay chị em họ Ba đều vẻ mặt lạnh băng vây quanh Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng nhìn bọn họ, nghiến răng nghiến lợi, hai tay nắm chặt chuôi đao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận