Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1177: Tiệc

Bạch Linh Miểu cảm giác sự quen thuộc, cô hơi cau mày, mang theo một chút hoài nghi lặng im ngồi tại chỗ.
Khi Bạch Linh Miểu nhìn bàn chủ đối diện với cửa, trên ngai vàng có mấy vị hoàng đế, như hoàng đế Đại Lương, Khả Hãn Thanh Khâu, hoàng đế Tứ Tề và Hậu Thục.
Rõ ràng thân phận của Cao Trí Kiên tôn quý nhất, ngồi ở chính giữa, Khả Hãn Thanh Khâu xếp thứ hai, hoàng đế mất nước đã bị lấy mất Hậu Thục và Tứ Tề thì ngồi ở ngoài rìa.
Khi tay Cao Trí Kiên nhẹ nắm lấy ly rượu, thái giám đứng một bên nháy mắt với bên dưới, các vũ nữ nhảy trên bàn tay nhanh chóng kết thúc, lui xuống.
"Hôm nay." Tùy theo giọng nói trầm thấp của Cao Trí Kiên vang lên, trong điện cấp tốc an tĩnh lại.
"Hôm nay, trẫm rất là vui vẻ, Tứ Tề Quốc hiện giờ bị chúng tướng sĩ cướp về từ tà giáo họa quốc ương dân kia!”
Nghe lời này, trên mặt của mỗi người đều nở rộ nụ cười, rất hiển nhiên mỗi người đều thích tin tốt này.
Cao Trí Kiên tạm dừng một lúc rồi nói tiếp, tuy Bạch Linh Miểu không có nhiều học vấn nhưng cô có thể rõ ràng cảm giác được những lời này không có chút dinh dưỡng.
Đại ý là Pháp Giáo yếu, mọi người không ngừng cố gắng một hơi tiêu diệt Pháp Giáo, tranh thủ năm nay khải hoàn về triều.
Đám vũ nữ lại đi lên, lần này không múa trên lòng bàn tay, đổi thành nhảy trên trống, chân nhỏ trắng mềm và dáng múa thướt tha nhảy đầy nhịp điệu trên trống tròn lớn, người xem thích thú mát mắt.
Bạch Linh Miểu nghĩ tới tín đồ Bạch Liên ở bên ngoài ăn đồ thừa, lại nhìn cảnh tượng xa hoa lãng phí trước mắt, tâm trạng của cô rất phức tạp.
Bạch Linh Miểu mang tâm trạng đó cho đến khi tiệc mừng công dần kết thúc.
Chờ người đi gần hết, Bạch Linh Miểu bước hướng hoàng đế Tứ Tề:
"Bệ hạ, hiện giờ còn chưa đánh trận xong, ngài phô trương như vậy không tốt lắm.”
"Là ta khiến bọn họ làm như thế.” Nói lời này là Cao Trí Kiên, đầu mang hoàng miện, thoạt nhìn hắn ta hơi có chút mệt mỏi, giống như hoàng miện nặng nghìn cân.
"Bạch sư muội, ta biết ý của muội, nhưng càng là lúc này chúng ta càng không thể tiết kiệm. Nếu không phô trương thì người dưới tay dễ suy nghĩ lung tung, so với ổn định lòng người, phần tiêu phí này không đáng gì.”
Bạch Linh Miểu nhìn Cao Trí Kiên ở trước mắt, cảm giác tên to con khờ khạo ngày xưa đã thay đổi.
Nghe thấy Cao Trí Kiên nói như vậy, Bạch Linh Miểu không hỏi nữa, nàng đưa mắt về nơi quan trọng hơn:
“Huyền Tẫn đại sư? Chẳng phải ngài đã ... chết rồi sao?”
Tùy theo Cao Trí Kiên nhẹ nhàng vung tay, cấm quân nhanh chóng bao vây kín đại điện, thái giám trong cung làm phòng tuyến thứ hai.
"Chúng ta tiến vào trong rồi nói.”
Chốc lát sau, trong nội điện, Bạch Linh Miểu nhìn thấy trong áo đạo sĩ rộng lớn chui ra Lý Tuế đầy xúc tu, khuôn mặt Lý Hỏa Vượng lộ ra trong lỗ đen.
Huyền Tẫn vừa rồi là Lý Tuế dùng xúc tu chống dậy giả bộ, Huyền Tẫn thật đúng là đã chết.
Lý Hỏa Vượng khoác áo đạo sĩ màu đỏ có chữ kỳ lạ của Huyền Tẫn trông như khoác cái chăn lớn.
Nhưng rất nhanh, áo đạo sĩ màu đỏ nhanh chóng rút lại, vừa khít với Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng bước tới gần Bạch Linh Miểu, không nói chuyện, chỉ nhẹ ôm cô rồi lại buông ra.
“Tin nhóm Huyền Tẫn đã chết không thể truyền ra, dễ ảnh hưởng lòng quân.” Tùy theo Cao Trí Kiên nói chuyện, một vài người từ bên ngoài chậm rãi đi vào.
Rất hiển nhiên hiện tại có thể tiến vào đa số đều là trung tâm của liên quân, đều biết rốt cuộc phát sinh chuyện gì.
Vừa rồi chỉ là làm cho có, bây giờ mới là nghiêm túc.
Từng người ngồi xuống ghế gỗ nam tơ vàng, đám thái giám hầu bốn phía đặt tách trà xuống rồi lục tục lui ra ngoài.
So với bầu không khí vui tươi lúc trước, không khí nội điện hiển nhiên hơi nặng nề, khói trắng mờ bay ra từ tách trà, không ai lên tiếng trước.
“Huyền Tẫn đã chết, không cần giấu giếm gì nữa, hiện tại tình huống rốt cuộc như thế nào, trực tiếp nói cho ta đi." Lý Hỏa Vượng trước tiên mở miệng.
Mặc kệ tình huống kế tiếp khó khăn cỡ nào, trải qua thời gian dài như vậy, Lý Hỏa Vượng giờ phút này sớm đã chuẩn bị tâm lý.
Lý Hỏa Vượng nói xong thì lẳng lặng chờ đáp án, nhưng qua một lúc vẫn không ai trả lời hắn.
"Như thế nào? Là cảm thấy ta thân phận quá thấp, không có tư cách hỏi các ngươi sao?”
Nhìn thoáng qua Cao Trí Kiên, nhận được ám chỉ từ hắn ta, một vị Đại Lương Tư Thiên Thiếu Giam mở miệng nói: "Hiện giờ Pháp Giáo đã hoàn toàn co đầu rút cổ trong Nam Bình Quốc, mới cử thám tử đi, tạm thời không biết bên trong Pháp Giáo thế nào.”
“Hết rồi? Đã xong? Chẳng lẽ các ngươi đến đây rồi mà vẫn muốn giấu ta?” Biểu cảm của Lý Hỏa Vượng trở nên hằn học.
"Lý chân nhân, Tư Thiên Giam đại nhân khi còn sống từng nói có một số việc không thể nói cho ngươi."
“Đừng lấy Huyền Bằng ra đè ta! Hắn nói cái gì thì ta phải nghe theo sao? Nếu hắn thật sự có bản lĩnh như vậy thì tại sao chết? Bây giờ ta đã hoàn toàn xen vào chuyện này thì không thể làm người mù kẻ điếc, hãy nói hết tình huống cụ thể ra đi, kế tiếp nên làm như thế nào, tự ta quyết định!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận