Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 902: Vương Vi (1)

Một buổi trưa nọ, Lý Hỏa Vượng bị còng tay và hai quản giáo ngồi trên chiếc ghế dài xem ti vi.
Xung quanh hắn vẫn không có mấy người, để lộ ra một khoảng trống lớn, Lý Hỏa Vượng không phải không có ý định kết bạn, đáng tiếc, lần trước hắn tới gần đã trực tiếp dọa cho một người sợ đến bật khóc.
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu lên và nhìn chằm chằm vào bộ phim truyền hình yêu đương trên ti vi, xem mà ê cả răng. "Đây là đang diễn cái gì vậy, cả ngày không có việc gì làm sao? Mỗi ngày hẹn hò yêu đương là có thể kiếm tiền không bằng?"
Tên quản giáo tên Tiểu Lưu bên cạnh nói: "Tiểu tử này, cậu nên xem loại này nhiều một chút, học thêm mấy chiêu từ trên phim, sau này yêu đương cũng có thể giúp ích đấy."
Dù sao Lý Hỏa Vượng cũng không phải tù nhân, đương nhiên không cần phải duy trì sự uy hiếp đối với hắn, hơn nữa Tôn Hiểu Cầm cứ cách dăm ba ngày lại nấu đồ ăn cho bọn họ, ngày đêm tiếp xúc, mối quan hệ giữa bọn họ cũng không tồi.
"Chuyện này anh học theo trên phim? Chẳng trách anh không tìm được bạn gái, anh có điện thoại di động không? Cho ta mượn chơi một chút."
"Còn điện thoại di động, trong mơ có, khu nhà giam có quy định, đến máy của người già cũng không được mang theo." Tiểu Lưu ngẩng đầu, tiếp tục xem phim.
Lý Hỏa Vượng thở dài một tiếng, đứng dậy và đi về phía hành lang bên trái.
“Cậu làm gì vậy?” Hai tên quản giáo vội vàng đứng dậy.
"Còn có thể làm gì, đi toilet."
"Vậy bọn tôi đi theo."
Dưới sự đồng hành của quản giáo, Lý Hỏa Vượng đi vào hành lang đằng kia, cuối cùng bước vào nhà vệ sinh công cộng.
Đây không phải là lần đầu tiên, các quản giáo đứng bên ngoài chờ đợi, còn Lý Hỏa Vượng thì lặng lẽ xả nước, chờ đợi điều gì đó.
"Tiểu Lý, thận của ngươi không tốt nhỉ, ngày nào cũng đi toilet lâu như vậy."
"Anh lo cho bản thân anh đi, thuận tiện nói một câu, trước khi ta phát bệnh vào đây cũng có bạn gái đấy."
Đến khi Lý Hỏa Vượng đi rửa tay, qua tấm kính, hắn nhìn thấy một ông lão đội mũ và đeo khẩu trang đi vào với một cây chổi và một túi rác.
Lý Hỏa Vượng định chuẩn bị rời đi, loại cảm giác kia lại lần nữa đột nhiên xuất hiện.
Cơ thể hắn lập tức căng thẳng, thông qua hình ảnh phản chiếu của tấm kính, hắn nhìn về phía ông lão đang dọn dẹp nhà vệ sinh kia.
Cảm nhận được ánh mắt của Lý Hỏa Vượng, ông lão ngẩng đầu lên, sau khi nhìn Lý Hỏa Vượng qua tấm kính một cái liền nhanh chóng cúi đầu xuống.
Tuy rằng chỉ nhìn thấy một đôi mắt, nhưng Lý Hỏa Vượng lập tức nhận ra thân phận của người này, người này là do Vương Vi cải trang.
"Các anh đợi thêm chút nữa, ta đi đại tiện."
“Ôi, nhanh lên, cậu có mang theo giấy không?" Thấy Lý Hỏa Vượng tư duy rõ ràng, hai người Tiểu Lưu cũng không chút mảy may nghi ngờ.
Dù sao theo cách nói của Dịch bác sĩ, dấu hiệu phát bệnh của Lý Hỏa Vượng là ăn nói lung tung, rất dễ phân biệt được.
Lý Hỏa Vượng từ xa liếc nhìn cửa nhà vệ sinh một cái, chậm rãi đến gần Vương Vi, hạ giọng đến mức thấp nhất và hỏi: "Rốt cuộc ông qua đây là muốn làm gì?"
Vương Vi là bác sĩ điều trị chính trước kia của hắn, lần gặp cuối cùng trước đó Lý Hỏa Vượng vẫn còn nhớ rằng ông ấy bị điên rồi.
Chờ Lý Hỏa Vượng đi tới gần, Vương Vi đột nhiên duỗi tay phải ra, gắt gao nắm lấy cổ tay của Lý Hỏa Vượng, hạ giọng xuống mức thấp nhất và trả lời một cách kích động lạ thường: "Tôi biết, tôi biết bên kia là thật!"
Con ngươi của Vương Vi rung lên, trong mắt tràn đầy kích động và hưng phấn, giống hệt như những người đang lên cơn hưng cảm.
Trong lòng Lý Hỏa Vượng lập tức bị sốc khi nghe những lời của Vương Vi, nhưng điều khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên hơn là thần thái lúc này của Vương Vi, trông ông ấy có vẻ thật sự điên rồi.
Không biết trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì khiến Vương Vi lại thay đổi nhiều như vậy.
Tiêu hóa xong lời nói của đối phương, Lý Hỏa Vượng trước tiên nhìn thoáng qua cửa nhà vệ sinh, sau khi phát hiện quản giáo không có phản ứng gì, lúc này mới quay đầu lại nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Vương Vi, ta khỏi bệnh rồi, không có phía bên kia gì cả, phía bên kia là giả, đều là ảo tưởng của ta thôi."
"Chuyện này kết thúc ở đây rồi, sau này đừng tới tìm ta nữa, nếu không đừng trách ta không khách khí."
Lý Hỏa Vượng dùng sức hất Vương Vi ra, định chuẩn bị rời đi, có thế nào hắn cũng không ngờ rằng cái đuôi chưa cắt ở phía sau vậy mà lại là người này.
"Trong tay tôi có video cậu biến ra vàng giữa không trung, cậu nghĩ kỹ đi, nếu tôi tung thứ này lên mạng, cậu sẽ có hậu quả thế nào?"
Lời nói của Vương Vi khiến Lý Hỏa Vượng dừng bước ngay lập tức, khi hắn quay người lại một lần nữa, vẻ mặt của hắn đã trở nên cực kỳ hung dữ.
Lý Hỏa Vượng chậm rãi tiến đến gần ông ấy, ghé miệng kề bên tai ông ấy, dùng giọng nói nhỏ nhẹ dị thường chậm rãi nói: "Tốt nhất sau này nói chuyện ông suy nghĩ kỹ trong đầu trước một lượt. Phải biết rằng ta chưa xuất viện đâu, bệnh tâm thần giết người không phạm pháp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận