Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 767: Xúc Xắc (2)

Gia Cát Uyên mọc ra nửa đoạn từ Tích Cốt kiếm, lấy bàn tay trái chỉ còn lại xương cốt từ trong đám thịt máu ra, dùng ngón tay xương trắng đó vuốt vuốt sợi tóc mai dính bết máu: “Lý huynh, ngươi nói cái gì? Ta là Tâm Bàn. Tâm Bàn cho dù là chết rồi, tam hồn thất phách, thập tình bát khổ cũng thuộc về tam thân cũ kia, ngươi sao có thể lấy đi.”
Lời này khiến cho Lý Hỏa Vượng bước chân lảo đảo, sắc mặt trở nên vô cùng trắng bệch. Dường như đứng cũng không vững. “.
Cho nên … Cho nên bọn hắn căn bản chẳng là cái thá gì?”
Khi những lời này thốt ra từ miệng Lý Hỏa Vượng, những kí ức trước đây trong đầu hắn bắt đầu xảy ra thay đổi.
Trong mơ màng, Lý Hỏa Vượng phát hiện, trong trí nhớ trước đây thoát khỏi Tiên gia, Nhị Thần vốn không hi sinh bản thân, mà là bản thân đã nghĩ ra một biện pháp vẹn cả đôi đường.
Vậy chính là mình tự tay giết chết Nhị Thần, khiến cho nàng ta trở thành ảo giác của mình giống như Gia Cát Uyên! Chờ bản thân tu chân đại thành, mình lại biến cả hai người thành thực.
Nhị Thần đã đồng ý, hơn nữa nàng là cười vui mừng bị mình giết chết!
“Xúc Xắc lão đại, ta bây giờ mới phát hiện, thì ra ảo giác của ta cũng là giả … thực sự hoàn toàn là ảo giác. Nhị Thần căn bản không thể sống, nàng chẳng qua là tưởng tượng của ta mà thôi...”
Đằng sau gian hàng bán đồ ăn lộn xộn, Lý Hỏa Vượng gương mặt chết chóc trên ghế, đờ đẫn nói lặp lại.
“Vậy ngươi tìm tới ta thì có thể làm gì? Hồng Trung, ngươi đã giết nàng rồi, cho dù là ta cũng hết cách, ta cũng không phải thần tiên.” Xúc Xắc tai to mặt lớn chiên bánh quẩy, giọng nói mang theo bất đắc dĩ nói.
“Ta không cầu ngươi có thể hồi sinh nàng, ta chỉ cầu giúp ta che giấu đoạn ký ức ta từng làm này là được, tu giả và nói dối cùng nhau dùng, ngươi sở trường, cầu xin ngươi đó…, ta thật sự … ta thật sự không cách nào đối mặt ảo giác Nhị Thần bị ta tự tay giết chết.”
“Rõ ràng nàng ta là giả! Nhưng mà tại sao nàng lại thật như vậy! Ta bây giờ mỗi giây mỗi phút đều đang giày vò … giày vò!”
“Ai dà, cũng được thôi, đều là đồng môn, vậy ta liền giúp ngươi lần này, lần này ngươi nợ ta một ân tình lớn, phải nhớ kỹ.”
Khi Lý Hỏa Vượng tỉnh lại từ trong đoạn ký ức khác biệt đó, hắn nắm chặt hai nắm đấm, biểu lộ dữ tợn la lớn: “Không! Điều này là không thể! Tất cả đều là giả!”
“Lý sư huynh, huynh rốt cuộc sao vậy? Huynh phấn chấn một chút.” Bạch Linh Miểu nước mắt rưng rưng lo lắng đưa tay đỡ lấy Lý Hỏa Vượng. Mà khi nhìn thấy Bạch Linh Miểu, Lý Hỏa Vượng phảng phất bắt được ngọn cỏ cứu mạng, hai tay nắm lấy cánh tay mảnh khảnh kia của nàng dùng sức lay.
“Miểu Miểu! Lúc đó muội cũng có mặt! Muội nói! Trước đây Nhị Thần chết như thế nào! Nàng ta có phải bị ta bóp chết hay không!”
“Lý sư huynh, ngươi rốt cuộc đang nói gì, Nhị Thần không phải biến mất cùng Tiên gia sao? Đây rốt cuộc là thế nào?”
Nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng đã cười, không sai, đây chính là giả! Mình nhớ nhầm không sao, chẳng lẽ Bạch Linh Miểu cũng nhớ nhầm sao?
Chính tại lúc Lý Hỏa Vượng nghĩ như vậy, hắn ngạc nhiên phát hiện cơ thể của Bạch Linh Miểu ở trước mắt nhanh chóng nên trong suốt.
“Miểu Miểu!” Lý Hỏa Vượng gào lên hai tay vòng lấy, lại giống như ảo giác ôm vào khoảng không. Cơ thể trực tiếp xuyên qua.
“Lý sư huynh, ta sao thế này.” Khi Bạch Linh Miểu kinh ngạc cúi đầu nhìn về phía cơ thể trong suốt của mình, tiếp sau đó, thân thể của nàng hoàn toàn biến mất.
“Miểu Miểu!”
“Hồng Trung à, cái này không thể trách ta được, cái này là ngươi không trả ân tình trước đây, vậy chuyện trước kia ngươi nhờ ta giúp một tay, ta tất nhiên không thể giúp.” Xúc Xắc tai to mặt lớn cười ha hả đi tới, giơ bàn tay dầu mỡ vỗ vỗ vào vai Lý Hỏa Vượng: “Miểu Miểu đâu? Ngươi đem Bạch Linh Miểu đi đâu rồi!” Lý Hỏa Vượng trong mắt vằn vện tia máu bộ dạng như muốn ăn người nhìn chằm chằm vào Xúc Xắc trước mắt.
“Ài, chuyện này ngươi cũng đừng đổ lỗi ta à. Ta nói là ngươi không trả ân tình cho ta, còn nữ nhân kia của ngươi, ta làm sao biết được sau khi ngươi vứt ở chỗ nào đó, lại không biết từ chỗ nào tự mình sửa một người thật ra đó.” Xúc Xắc phất phất tay.
Trước đây ta đã nói gì, tu chân không tu giả sớm muộn tẩu hỏa nhập ma, một người sống sờ sờ bày trước mặt ngươi, ngươi làm sao phán đoán người này là thật, hay là ngươi lấy giả làm thật? Hử? Hử? Hử? Tự ngươi suy nghĩ một chút. “Ha ha ha! Có điều, đây đều là chuyện nhỏ, ngươi giúp ta một việc, chỉ cần ngươi giúp ta đưa tiểu hoàng đế lên ngôi, ta giúp ngươi tìm nữ nhân kia trở về.
“Đều là bởi vì ngươi! Đây đều là bởi vì ngươi!” Lý Hỏa Vượng hoàn toàn điên loạn đưa ra sau lưng kéo xuống, Đại Thiên Lục bị máu thịt bao trùm bị hung hăng đập vào mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận