Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1037: Nước (2)

Đối mặt với sự áp sát lại gần của Lý Hỏa Vượng, những lão Đản dân mặc da cá kia giơ cây hương lớn trong tay lên rồi cắm xuống đất, khói trắng ngưng tụ trong không trung lập tức ngưng tụ thành đầu trồng, bổ nhào về phía hắn.
Lý Hỏa Vượng không lùi bước chút nào, một tay nắm chặt Tử Tuệ Kiếm, một tay nắm chặt thanh kiếm tiền đồng.
Khoảnh khắc tiếp xúc với con rồng khói kia, hắn trực tiếp đan chéo hai thanh kiếm trừ tà diệt ma này lại với nhau, đâm về phía trước.
Làn khói hình đầu rồng ngay lập tức bị cắt thành hình chữ thập, vào lúc Lý Hỏa Vượng trong làn khói không chút do dự mà lao về phía những Đản dân kia, bích hoạ trên bức tường cùng với toàn bộ bức tường đều nện về phía Lý Hỏa Vượng.
“Ầm!” Cùng với việc đất rung núi lắc, cả bức tường chia năm xẻ bảy, đè ép Lý Hỏa Vượng trong đó.
Nhưng đợi đến khi khói tan, Lý Hỏa Vượng lại đứng ra từ phía sau thân hình cao lớn kia của Bành Long Đằng, vào thời khắc then chốt, Bành Long Đằng đã có vai trò làm tấm khiên che chắn.
Hắn cầm hai thanh kiếm, nhìn bích hoạ nứt vỡ trên mặt đất rồi lại nhìn về phía những Đản dân đang không ngừng dập đầu quỳ lạy với biển cả phía xa: "Chỉ có vậy? Chỉ vậy thôi sao?"
Vào lúc hắn đang nghĩ như vậy, hắn liền cảm nhận được mặt biển đen kịt phía xa kia dường như trở nên càng tối tăm hơn một chút, dường như có một dãy núi cực kỳ áp chế được dựng lên ở đó.
“Dãy núi?” Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu Lý Hỏa Vượng, mồ hôi lạnh toát ra trên người hắn: "Không! Đó không phải là dãy núi, đó là sóng thần!"
Khoảnh khắc tiếp theo, cơn sóng thần ở phía xa kia cuộn lấy những chiếc thuyền của Đản dân và căn nhà gỗ được dựng trên biển của bọn họ, mang theo khí thế dời non lấp biển áp về phía Lý Hỏa Vượng.
“Cẩn thận!” Lý Hỏa Vượng vội vàng vươn tay đón lấy thùng nước trong tay Dương Na đang thất tha thất thểu. May mà nước bẩn trong thùng không tràn ra ngoài cả.
“Này, đại tiểu thư, em ở yên có được không, đừng làm việc nữa." Lý Hỏa Vượng xách thùng, đến nhà vệ sinh, đổ hết nước trong thùng vào trong đó.
Dương Na có chút uất ức bĩu môi: "Em... em chỉ là muốn giúp thôi, làm gì mà hung dữ với em chứ, em cũng không làm gì sai."
“Xem em kìa, anh tùy tiện nói một chút, sao lại không vui rồi." Lý Hỏa Vượng đặt thùng trong tay xuống, bước tới bên cạnh cô, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
"Không sao! Không sao cả rồi! Các ngươi mau rời khỏi nơi này, nơi tồi tàn này không ổn." Lý Hỏa Vượng trong cơn mưa như trút nước hét lớn với những người khác.
"Lý sư huynh, huynh cũng mau đi đi!"
Lý Hỏa Vượng nửa người đứng trong nước dùng tay xoa mặt, lại lần nữa hét lên với những người khác: "Đừng phí lời, trời mưa to như vậy, rất không đúng! Ta chặn phía sau, các ngươi mau đi đi!"
Lý Hỏa Vượng vừa nói xong liền cảm thấy hai chân đau nhói, trong nước có thứ gì đó!
Hắn lấy ra mấy viên đá huỳnh quang trực tiếp ném vào trong nước, ánh sáng lờ mờ vừa toả ra, mấy bóng đen vây xung quanh lập tức tản ra.
Nhìn thấy một số bóng đen đang lao về phía xe ngựa, Lý Hỏa Vượng vươn tay, trực tiếp thò xuống nước, dùng sức kéo.
Nước mưa cao hơn nửa người trên mặt đất bị kéo cuộn lại như chăn bông trên giường, đương nhiên cũng không thể tới gần xe ngựa.
Năng lực tu chân của Lý Hỏa Vượng đã tăng lên ba vòng, hắn đương nhiên học được một số thủ đoạn mới.
Mặc dù năng lực của Lý Hỏa Vượng đã được nâng cao lên một chút nhưng trong tình thế không tìm được đối phương ở đâu, có sức cũng không sử dụng được.
Đây rốt cuộc là thứ gì? Lý Hỏa Vượng nhíu mày quan sát xung quanh, có chút không hiểu chiêu trò của đối phương.
Trận chiến lớn như vậy, nhìn cũng không giống tà tuý thông thường: "Cơn mưa lớn như vậy, không phải là Long Vương Gia hô mưa gọi gió đấy chứ?"
Ngay khi Lý Hỏa Vượng đang nghĩ như vậy, nhờ đá huỳnh quang, hắn lại lần nữa nhìn thấy mấy bóng đen dưới đáy nước đang lao về phía mình.
"Tuế Tuế! Xương sườn!" Cùng với việc Lý Hỏa Vượng cầm lấy xương sườn, hai tay đan chéo, đâm vào ngực mình, những bóng đen kia lập tức dừng lại tại chỗ và bắt đầu quằn quại.
Một xúc tu rút thanh kiếm tiền đồng ra, vung mạnh về phía một bóng đen dưới nước, cùng với việc tiền đồng sột soạt kéo dài ra, kéo người kia lên khỏi mặt nước.
Người này có hình xăm trên nửa thân trên để trần, chứng tỏ hắn ta là một hội với người trước đó, nhưng lúc này trên khuôn mặt hắn ta lại đeo một chiếc mặt nạ gỗ, đó là một cái đầu rồng.
"Là ai đang làm pháp? Hắn ta ở đâu?"
Lý Hỏa Vượng tức giận bóp lấy cổ hắn ta và hỏi, đối phương tức giận đáp lại. "Long Vương Gia hiển linh rồi. Ngươi dám đắc tội với Long Vương, ngươi chết chắc rồi!"
“Mẹ kiếp!” Lý Hỏa Vượng tức giận há rộng miệng, xúc tu mang theo gai nhọn từ trong cổ họng chui ra ngoài, trực tiếp phủ lên trên cổ của hắn ta, xé rách phần lớn máu thịt trên cổ hắn ta.
"Đồ rác rưởi Pháp Giáo các ngươi! Các ngươi ra đây cho ta!" Lữ Tú Tài ở một bên đứng trong nước mà gầm lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận