Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1531: Tử vong (2)

Hắn gắng gượng nhìn những người khác, phát hiện tình trạng của những người khác cũng không khá hơn là mấy, ngã trái ngã phải nằm trên mặt đất.
Ngũ Kỳ khuôn mặt tái nhợt đang tự rút máu mình, như thể đang tìm cách chữa trị.
"Na Na! Na Na!" Lý Hỏa Vượng loạng choạng bước tới đỡ Dương Na đang ôm bụng đứng thẳng lên.
Vẻ mặt Dương Na đau đớn, khóe mắt ngấn lệ cắn chặt môi, tựa vào lòng Lý Hỏa Vượng, giọng nói như muỗi kêu:
“Hỏa Vượng, bụng ... đau quá ... có phải em sắp chết không?”
Nhìn bộ dáng thê thảm của Dương Na, hơi thở của Lý Hỏa Vượng đột nhiên có chút hỗn loạn, sau đó hắn đặt tay lên bụng Dương Na, xoa nhẹ cách lớp áo:
“Đừng sợ, sẽ có cách, em sẽ không chết, ta sẽ tìm cách! Cố lên."
“Ha ha ha!” Tiếng cười chói tai đột nhiên vang lên từ bên cạnh:
“Cậu mà nghĩ ra được cách gì? Cậu sắp tới nơi rồi, ha ha ha ha ha ha!”
Lý Hỏa Vượng đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy là Xúc Xắc phát ra âm thanh, hắn ta suy yếu chỉ vào Lý Hỏa Vượng, cười lớn trêu cợt.
Lửa giận xộc lên não, Lý Hỏa Vượng muốn gầm rống nhào lên cầm đao quân dụng loang lổ vết máu đâm vào ngực đối phương.
Nhưng hắn cố gắng kìm nén cơn tức giận, Lý Hỏa Vượng mắng Xúc Xắc: "Sao ngươi lại cười! Đừng quên, ngươi cũng bị Tam Thanh lừa!"
"Ngươi tham lam Tam Thanh giúp ngươi biến thành Tư Mệnh, kết quả hắn tham mạng của ngươi! Uổng cho ngươi là thủ lĩnh Tọa Vong Đạo, kết quả bị người ta dắt mũi như lừa! Mất mặt, quá xấu hổ!”
Lý Hỏa Vượng mắng xong lập tức đổi chủ đề và nói: "Xúc Xắc! Mặc kệ lúc trước như thế nào, hiện tại chúng ta ở trên một chiếc thuyền, có hậu chiêu gì thì mau sử dụng, nếu không sẽ mất mạng!”
Xúc Xắc giơ ngón tay đẩy kính mát lên trên một chút, thờ ơ lắc đầu: “Tôi không có phương án dự phòng, tôi dám chơi dám chịu. Người ta dùng mạng sống bố cục, xứng đáng.”
"Không! Điều này không thể nào!" Lý Hỏa Vượng xông đến túm Xúc Xắc kéo lên:
“Xúc Xắc! Đấu với ngươi nhiều lần như vậy, ta rất hiểu rõ ngươi! Ngươi chắc chắn sẽ chừa một đường đúng không? Ngươi không thể nào không đề phòng Thanh Vượng Lai!”
Nhưng trước câu hỏi của Lý Hỏa Vượng, Xúc Xắc há miệng lười biếng ngáp một cái, sau đó đưa tay phải gãi nách trái:
“Ài, tôi tưởng đến đây sẽ thú vị hơn, kết quả chỉ có thế này?”
Xúc Xắc rút tay phải ra, trên tay lại cầm một khẩu súng. Ngay khi Lý Hỏa Vượng siết chặt đao quân dụng, hắn nhìn thấy đối phương chĩa súng vào huyệt Thái Dương của chính mình.
"Không vui, không vui chút nào. Không chơi vui bằng lúc trước.”
Xúc Xắc bóp cò, viên đạn xuyên qua huyệt Thái Dương, hắn ta vậy mà trực tiếp tự sát.
"Mẹ kiếp!" Lý Hỏa Vượng tức giận đá vào người Xúc Xắc, nhìn quanh tìm biện pháp khác để phá cục.
Tuy nhiên, vì đạt được mục đích của mình, Thanh Vượng Lai không thể nào để người khác dễ dàng phá hủy kế hoạch của mình.
Chất độc đã phát huy tác dụng, còn là độc cấp tính, trong tình cảnh phải chết này căn bản không tìm được bất cứ cơ may sống nào.
Bộp!
Một tiếng vang khẽ, Trần Hồng Du miệng ngậm một cây xúc xích gục đầu ngã xuống đất, không còn sự sống, cô ta đã chết.
Lý Hỏa Vượng hiểu rằng đây chỉ là sự khởi đầu, khi chất độc của Thanh Vượng Lai tăng mạnh thì toàn bộ Tư Mệnh của Bạch Ngọc Kinh đều sẽ chết hết!
Bụng đau đớn và thân thể lạ thường dần nặng hơn, trong mắt Lý Hỏa Vượng lộ ra mãnh liệt không cam lòng, hắn không cam lòng chết đơn giản như vậy, hắn không cam lòng người mình quan tâm chết dễ như thế.
Lần này hắn hướng tầm mắt về phía Triệu Sương Điểm, đi tới chỗ người phụ nữ, tay cô ta vẫn còn đặt trên bàn phím.
Nhưng cô ta không gõ bàn phím, nhiều loại dữ liệu liên tục hạ xuống như thác nước trên màn hình, dường như đang tự động tính toán điều gì đó.
Khi Lý Hỏa Vượng nghiến răng đỡ Triệu Sương Điểm dậy, hắn phát hiện ra rằng cô ta không còn thở và đã chết.
“Ngươi có thể hữu dụng một chút được không!” Lý Hỏa Vượng nổi gân xanh trên trán quát vào mặt Triệu Sương Điểm.
“Hỏa ... Hỏa Vượng.”
Nghe tiếng kêu yếu ớt, Lý Hỏa Vượng nhanh chóng thả cơ thể Triệu Sương Điểm xuống, đi về phía Dương Na.
"Hỏa Vượng ... xin lỗi ... dường như em ... sắp chết ... anh phải sống sót ... hu hu.” Dương Na nức nở, nước mắt hòa chút máu chảy xuống từ khóe mắt cô.
Dương Na khóc một lúc thì im lặng, đôi bàn tay trắng nõn vô lực trượt xuống khỏi tay Lý Hỏa Vượng.
"Na Na!" Tiếng gào xé rách tim gan của Lý Hỏa Vượng vang vọng toàn bộ trong phòng, Dương Na chết rồi, chết trong vòng tay hắn.
Nhìn Dương Na nằm trong ngực yên bình chết đi, Lý Hỏa Vượng cảm giác như có một con dao cùn gỉ sét đâm vào tim mình, không ngừng khuấy động.
"Đừng lo lắng, bình tĩnh! Bình tĩnh lại, chúng ta vẫn chưa thua! Chúng ta chưa thua! Có cách!" Lý Hỏa Vượng thở hổn hển, cắn răng, cầm chuôi đao liên tục gõ vào đầu, muốn dùng đau đớn khiến chính mình tỉnh táo lại.
Nhưng biện pháp luôn linh nghiệm này đã vô dụng, hắn gõ bao nhiêu lần cũng không cảm nhận được đau đớn, Tư Mệnh đau đớn cũng chết rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận