Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 601: Người thuyết thư

Khi sự thực bày ra trước mắt, Lý Hỏa Vượng đã không cách nào biện giải cái gì, chính mình làm Tâm Tố, xác thực có loại năng lực đặc biệt, nhưng trước kia hắn vô tình sử dụng nó mà không hay biết.
"Đợi đã! Ta đã có được loại năng lực này, ta trừ khiến Đan Dương Tử thành Tiên ra còn dùng ở chỗ nào nữa không?”
Lý Hỏa Vượng cố gắng suy nghĩ, dọc đường đi trải qua rất nhiều chuyện, nhưng hắn nghĩ mãi vẫn không phân rõ ràng, rốt cuộc nào là chân thật, cái nào là hiện thực bị chính mình vận dụng năng lực sáng tạo ra.
"Rốt cuộc cái gì là thật sự?"
Trong lúc Lý Hỏa Vượng còn suy tư về vấn đề này thì Gia Cát Uyên giơ quạt huơ trước mặt hắn:
“Sao rồi, giờ thì Lý huynh đã hiểu trừ tìm biện pháp từ Bắc Phong ra còn đường khác để đi chứ?”
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng lấy lại tinh thần, thận trọng gật đầu: “Đa tạ Gia Cát huynh chỉ điểm bến mê! Như vậy là ta xác thực lại thêm một đường để chọn, dám hỏi về cái gọi là công pháp tu chân nên luyện như thế nào? Làm sao lợi dụng tiên thiên nhất khí trong người của ta?”
“Cái này thì ...” Trên khuôn mặt trắng trẻo của Gia Cát Uyên nổi lên một chút ngượng nghịu: “Trách tiểu sinh vô năng, ta không thể giúp được gì trong chuyện này. Ta chỉ vô tình đọc một cuốn sách tạp có ghi về công pháp này, chú ý nhớ một chút, còn về công pháp ở đâu thì không để ý kỹ.”
Nghe hết nửa ngày Lý Hỏa Vượng cũng nghe hiểu ý của đối phương.
Nói trắng ra, Gia Cát Uyên nói cho Lý Hỏa Vượng biết chuyện này với mục đích là có đường chính đạo để chọn, không cần thiết ở bên cạnh hắn ta mai phục Bắc Phong, miễn cho nguy hiểm.
“Nhưng bây giờ chỉ biết ta có loại năng lực này, căn bản không biết cách lợi dụng nó, muốn tìm được công pháp tu chân thì ta càng mù tịt, kế tiếp nên đi đâu tìm?”
Thấy sắc mặt của Lý Hỏa Vượng không tốt, Gia Cát Uyên an ủi:
“Lý huynh đừng hoảng, tiểu sinh sẽ lưu ý giúp ngươi, nếu như có tin tức, ta nhất định sẽ báo cho ngươi biết.”
Nhìn bộ dạng ung dung của đối phương, trong lòng Lý Hỏa Vượng sốt ruột, biết nếu đối phương không rõ về tình cảnh của mình e rằng sẽ không đồng ý.
Lý Hỏa Vượng xắn tay áo lộ ra cánh tay đầy máu đọng thành mài ghẻ, hắn lấy ra Tử Tuệ Kiếm gọt mạch như gọt mía, máu thịt đóng cục hiện ra ở trước mặt Gia Cát Uyên.
Trong mỗi mạch máu lớn nhỏ đều có xúc tu màu đen kích cỡ khác nhau mấp máy. Một số xúc tu suýt chui ra, đung đưa như giòi bọ.
“Gia Cát huynh, ta cũng muốn làm từ từ, nhưng ngươi hãy nhìn xem, ta thật sự là không có thời gian, Hắc Thái Tuế tuy rằng có thể giúp ta áp chế ảo giác, nhưng nó mỗi phút giây đều xâm thực thân thể của ta."
"Ta không biết còn bao nhiêu lâu, nhưng e rằng sắp tới lúc rồi, nếu ta từ từ tìm cái gọi là công pháp tu chân thì Hắc Thái Tuế đã sớm đoạt xá thân thể của ta!"
“Hu hu hu ...” Tiếng khóc tội nghiệp của Lý Tuế vang lên trong óc Lý Hỏa Vượng, nó đã học được dùng khóc biểu đạt đau lòng.
Tuy rằng có chút không nhẫn tâm, nhưng lúc này nhất định phải nói rõ với Gia Cát Uyên. Tuy công pháp tu chân rất hấp dẫn, nhưng Bắc Phong ngay trước mắt, không thể từ bỏ dễ dàng như vậy.
Lý Hỏa Vượng vừa thầm an ủi Lý Tuế vừa căng thẳng nhìn biểu cảm của Gia Cát Uyên.
“Gia Cát huynh, chẳng lẽ không có một loại khả năng Bắc Phong cũng dùng loại công pháp tu chân này sao?”
Gia Cát Uyên thoạt trông dường như rất khó lựa chọn, quạt nhẹ phe phẩy.
“Thật sự phải như vậy? Không có Hắc Thái Tuế áp chế thì Lý huynh cùng lắm là thấy ảo giác, sẽ không chết, cần gì nóng lòng trong một chốc.”
Chỉ tưởng tượng cảnh đó đã khiến con ngươi Lý Hỏa Vượng nở to, hô hấp dồn dập: “Ngươi không biết ta ở bên kia làm cái gì! Ta biết bên kia là ảo giác, nhưng ta thà chết cũng không muốn lại lần nữa rơi vào ảo giác! Ta thật sự không muốn ... không phân biệt rõ ràng ...”
Trong lầu trúc nháy mắt an tĩnh lại, hai người giống như pho tượng ngồi yên tại đó. Một con chim bói cá bay đến trên bệ cửa, dùng mỏ chim mổ nhẹ giỏ trúc rồi xoay người nhanh chóng bay đi.
“Ài, nếu chuyện này khiến Lý huynh khó xử như thế thì được rồi, chờ khi nào Tọa Vong Đạo đến trả thù, ngươi nhớ theo sát chút.”
"Đa tạ Gia Cát huynh ra tay tương trợ!" Lý Hỏa Vượng vui vô cùng, bất kể như thế nào, mục đích đến Hạnh Đảo của hắn đạt tới rồi!
Chẳng những như vậy, bên cạnh mình còn thêm một giúp đỡ mạnh mẽ, dù Bắc Phong mạnh tới đâu thì hắn cũng có tự tin.
Nếu đối phương có cách thoát khỏi ảo giác mà mình không tìm hiểu được thì không cam lòng.
Nhìn vẻ mặt hớn hở của Lý Hỏa Vượng, Gia Cát Uyên thầm thở dài, sợ rằng chính mình không đồng ý, Lý huynh cũng sẽ trộm đi theo.
Đã như vậy, chẳng bằng trực tiếp đồng ý, ở ngoài sáng cũng tiện chăm sóc, đều là người đáng thương hàng chữ tâm, có thể giúp đỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận