Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1168: Họ Ba (2)

Cái lỗ được bấm trên đôi tai bị hai cái khuyên kéo căng rất to, khi anh ta nói chuyện với Thanh Vượng Lai, những chiếc khuyên trên đầu lưỡi cũng hiện lên lấp ló.
Nhìn sắc mặt của những người khác, hẳn là họ cũng biết người này, Lý Hỏa Vượng từ từ hạ tay cầm cán dao xuống.
Thế nhưng, rõ ràng người này vô cùng cảnh giác, Lý Hỏa Vượng vừa đến gần thì lập tức ngậm miệng lại, nhìn hắn với ánh mắt cực kỳ cảnh giác.
"Đây là..." Lý Hỏa Vượng vừa định mở miệng nói gì đó, nhưng sau khi người đó ném một ánh nhìn cảnh giác cho Thanh Vượng Lai, thì lại cứ như vậy mà rời đi.
Cho đến khi nhìn thấy phía sau gáy anh ta, Lý Hỏa Vượng mới phát hiện, bộ tóc ngắn của tên này cũng là hiệu quả của việc xăm hình, anh ta bị hói, mái tóc ngắn trên đầu là do xăm hình mà thành.
"Người này ở đâu tới vậy?" Lý Hỏa Vượng hỏi Thanh Vượng Lai với vẻ nghi ngờ.
"Còn nhớ trước đây tôi từng nói, không chỉ có những người chúng ta mới ý thức được bản thân là người hình chiếu không? Ngoài chúng ta ra, còn có một số người không thể khai thông với cả không muốn gia nhập. Ngay cả anh ta cũng không muốn gia nhập."
"Vậy sao hôm nay anh ta lại đến gặp cậu? Định làm việc với chúng ta à?
"Không phải, cho dù gặp phải vấn đề gì, anh ta luôn nghĩ bản thân có thể giải quyết được, chẳng qua là anh ta nhận ra bên chúng ta đã ra tay, cho nên đến đây xác nhận thôi."
"Thật không hiểu nổi, đã đến mức này rồi, vậy mà còn không muốn tham gia."
"Mỗi người một chí hướng, người như anh ta rất quái gở, nếu đã không muốn nhúng tay vào, chúng ta cũng không thể ép anh ta giúp được."
"Người này tên gì?"
"Họ Ba, tên Ba Thành Thanh, có mở một tiệm xăm, kỹ thuật xăm hình rất đỉnh, nếu có nhu cầu về mặt này thì có thể chăm lo việc kinh doanh."
"Ba Thành Thanh? Đúng là cái tên xấu."
"Có người họ Ba, nhưng rất ít, tôi nghi ngờ anh ta là người dân tộc thiểu số, chẳng qua là không chịu nói cho chúng ta biết thôi." Ngũ Kỳ ở bên cạnh lên tiếng.
Sau khi ghi nhớ cái tên này trong lòng, Lý Hỏa Vượng mở điện thoại xem giờ, hắn mở miệng nói: "Ta về trước, nếu quá lâu không về nhà, rất dễ bị người nhà nghi ngờ, ở đây có tiến triển gì thì thông báo ngay cho ta."
Sau khi nhìn lại các tù binh trên mặt đất, Lý Hỏa Vượng xoay người rời khỏi tầng hầm.
"Này, lần sau tới, mọi người nhớ mang theo chút đồ ăn vặt hay gì đó nhé, cái nơi tồi tàn này không có gì hết." Trần Hồng Du lên tiếng than phiền.
"Biết rồi." Lý Hỏa Vượng vừa lên xe đạp công cộng, hắn khẽ sửng sốt, cảm thấy đoạn nói chuyện này vô cùng quen thuộc.
"Hỏa Vượng, anh sao vậy?" Dương Na mở miệng hỏi.
Lý Hỏa Vượng lắc đầu, lập tức rời đi.
Ngay khi vừa rời khỏi đảo Quất Tử, chuông điện thoại đột ngột vang lên, là một người không ngờ tới gọi đến, Dịch Đông Lai.
"A lô, bác sĩ Dịch, có chuyện gì sao?" Lý Hỏa Vượng hỏi.
"Gọi hỏi thăm chút thôi, dạo này sao rồi? Còn xuất hiện ảo thính hay ảo giác không? Với cả trước đây cậu có triệu chứng nào khác không?"
"Không có, khỏe lắm, ta khỏi bệnh thật rồi, cảm ơn bác sĩ Dịch nhiều nhé, cờ thưởng của mẹ ta đúng là không tặng sai người."
Đúng lúc này, Lý Hỏa Vượng nhìn thấy một chiếc xe máy đậu ở ngã tư đằng xa, người lái xe máy không ai khác chính là Ba Thành Thanh, người trước đó đã nói chuyện với Thanh Vượng Lai.
Khi Lý Hỏa Vượng nhìn anh ta, đối phương cũng nhìn lại, lúc này, Lý Hỏa Vượng phát hiện ra một chi tiết, dường như tròng mắt của đối phương cũng có hình xăm.
Trên tròng mắt vẫn có thể xăm hình, đây thật sự là lần đầu tiên Lý Hỏa Vượng nhìn thấy.
"A lô? Lý Hỏa Vượng, cậu có nghe tôi nói không?"
"Ồ, nghe chứ, bác sĩ Dịch, anh nói đi."
"Tôi hỏi cậu, gần đây cậu vẫn uống thuốc đúng giờ chứ?"
"Có chứ, có chứ." Lý Hỏa Vượng nói cho có lệ, đương nhiên là hắn không uống.
Kể từ khi bắt được những người này, hắn đã ngừng uống thuốc hoàn toàn.
Chính xác là có người theo dõi hắn, chính xác là có người muốn bắt cóc hắn, hắn hoàn toàn không có bệnh thì uống thuốc làm gì.
Những loại thuốc tâm thần như vậy có tác dụng phụ rất lớn, nếu cứ tiếp tục uống, e là không có bệnh thì cũng uống đến thành bệnh.
"Vậy thì tốt, nhớ đấy, nhất định phải uống thuốc đúng giờ, nếu không uống thuốc đúng giờ, xuất hiện một số triệu chứng, bản thân cậu cũng không phân biệt được."
Thấy người họ Ba đó lái xe máy đến gần, Lý Hỏa Vượng vội vàng gật đầu: "Ừm, ta biết rồi, bác sĩ Dịch, ta còn chút việc phải làm, hôm nay nói đến đây thôi."
"Lý Hỏa Vượng?" Tiếng nổ đùng đoàng vang lên, một chiếc mô tô hạng nặng màu đen dừng ngay bên cạnh Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng nhìn người đàn ông xăm hình trước mắt, người đàn ông này tên Ba Thành Thanh, hình xăm trên mặt đối phương khiến Lý Hỏa Vượng có ấn tượng vô cùng xấu với người này.
Dù trong đầu suy nghĩ như vậy, nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn đưa tay về phía đối phương, suy cho cùng, sau này giữa họ có giao thiệp hay không, bây giờ vẫn thật sự khó nói: "Rất hân hạnh được gặp anh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận