Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1292: Phật môn ngũ giới (2)

"Lý thí chủ, phật môn ngũ giới đã có từ xa xưa, cũng không giống như lời ngươi nói, theo Nhất Thiết Kinh Âm Nghĩa, một giới Như Lai, Bì Lô che kia phật, tì, lượt vậy; lư che kia, chiếu sáng vậy; vị phật lấy thân trí không ngại quang minh, lượt chiếu không có gì ngại pháp giới vậy" . Lời nói lượt người, phổ tuần pháp giới vậy; chỉ riêng người, vị nguyên nhân không ngại, cách ám cảm giác chiếu... ."
Hai tay Lý Hỏa Vượng túm chặt lấy cổ áo đối phương, nhấc mạnh lên: "Ngậm miệng! Ta không rảnh ở chỗ này nghe hòa thượng nhà ngươi niệm kinh! Bây giờ điểm mấu chốt là cái này sao? Cái này quan trọng không? Bây giờ cuối cùng người nào am hiểu lịch sử lại xuống ta với chúng ta cơ chứ! Động cơ của bọn họ cái gì!"
Lý Hỏa Vượng thả hòa thượng Thiền Độ ra, gãi đầu của mình, sau đó lại quay vòng tại chỗ, xoay một hồi, bỗng nhiên hắn bật cười thành tiếng: "Không phải Cao Chí Kiên, hắn không muốn giết ta!"
Vừa nghĩ tới đó, tảng đá trong lòng Lý Hỏa Vượng cũng lập tức rơi xuống, đúng là đồ ngốc đó đã thay đổi, nhưng hắn ta cũng không thay đổi nhiều đến như vậy.
Hắn ta vẫn là huynh đệ của mình, là đồ ngốc vào sinh ra tử!
Trong nháy mắt khi tảng đá trong lòng rơi xuống, Lý Hỏa Vượng bỗng có loại cảm giác dẫm trên bông, người khác không phản bội hắn.
Đã có năm hướng lịch sử, hiềm nghi về Cao Chí Kiên chớp mắt được hạ xuống thấp nhất.
Dù sao bên kia cũng luôn theo dõi hắn ta, nếu như hắn ta xuống tay với mình, chắc chắn nàng sẽ nói với hắn.
Nhưng Lý Hỏa Vượng vừa buông được một nỗi lo lắng trong lòng lại chợt nổi lên một mối nghi ngờ khác: "Là ai muốn giết ta?"
Nếu như nói người của ba hướng lịch sử, nhưng bản thân hắn cũng vừa mới biết đến sự tồn tại của ba hướng lịch sử này, mình quá khứ không thể có khả năng kết thù với bọn họ được.
Vô duyên vô cớ, những người này uống lộn thuốc sao? Tại sao lại muốn ra tay với ta?
Hẳn là trong khoảng thời gian ta ra khỏi Thanh Phong Quan đã từng vô tình kết thù với bọn họ chăng?
Sau một hồi ngẫm nghĩ nhưng vẫn không có thu hoạch gì Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn về phía Thiền Độ bên cạnh: "Phương trượng, ngươi nghĩ tại sao bọn họ lại ra tay?"
Thiền Độ nghiêm túc suy nghĩ, bấm phật châu trong tay chậm rãi lắc đầu: "Bần tăng không biết, trải qua bên trên nói tới phật môn ngũ giới là pháp tính bản sơ phật."Bản sơ phật" chính là tâm gốc rễ thể, hóa hiện ba Như Lai giấu, đạt thiền mã, kim cương tổng trì, kim cương tát đóa, tức nhất tâm hóa tam tàng... ."
Lý Hỏa Vượng thở dài một hơi: "Ai hỏi ngươi cái này?"
Thấy hỏi phương trượng cũng vô dụng, Lý Hỏa Vượng chỉ có thể tự ngẫm nghĩ, ban đầu đối tượng hắn nghi ngờ đầu tiên là Bắc Phong.
Trước đó lúc Xúc Xắc cướp đoạt long mạch, ông ta đã từng nói, để đối phó Đấu Mẫu, ông ta sẽ thanh trừ sạch sẽ Tọa Vong Đạo Đại Lương.
Nhưng nhìn lại kết quả mà xem, quả thật đã thanh trừ sạch sẽ, nhưng Bắc Phong cũng không bị giết, mà dựa vào năng lực đặc biệt của mình để chạy đến một hướng lịch sử quan trọng khác để tránh thoát khỏi thủ đoạn của Xúc Xắc.
"Nàng đang lừa dối mọi người sao? Lừa gạt những người coi trọng lịch sử xuống tay với ta?" Lý Hỏa Vượng cẩn thận suy nghĩ, nhưng lại cảm thấy hình như không có khả năng.
Chưa bao giờ nghe nói hung thủ đa mưu túc trí sau màn lại chạy ra tuyến đầu để bán mạng.
Tọa Vong Đạo là kẻ dối trá chứ không phải kẻ ngu, mấy chuyện mạo hiểm thế này, chắc hẳn bọn họ sẽ đi lừa gạt người khác lên trước mới đúng. Hơn nữa đây cũng không phải là phong cách của Tọa Vong Đạo.
Có thể bọn họ sẽ tự đi lừa lọc người khác, nhưng chúng tuyệt đối sẽ không tự mình ra tay.
Chắc chắn phía sau Bắc Phong có người khác, cho dù bọn họ bị cưỡng ép hay chỉ đang giao dịch thì cuối cùng đều lợi dụng sức mạnh kỳ quái của Bắc Phong để đấu với hắn.
"Lý thí chủ, trước kia ngươi có liên quan đến Tâm Bàn không?" Thiền Độ tiến lên hai bước, nghiêm túc nói với Lý Hỏa Vượng.
"Hả?" Lý Hỏa Vượng khẽ nhíu mày nhìn ông ấy: "Ngươi hỏi chuyện này là có ý gì?"
Thiền Độ liếc nhìn Tích Cốt Kiếm trên lưng Lý Hỏa Vượng: "Từ xa xưa, phật môn ngũ giới luôn độc lập và không can thiệp vào việc nội bộ của nhau, ngoại trừ thế giới cực lạc Đại Bồ Tát Đại Phật Tổ bên ngoài có thể tới lui bình thường, chỉ còn lại Tâm Bàn."
"Tâm Bàn nằm ngoài ngũ giới, không trong ngũ hành, đám người bọn họ mang theo nhân quả và công đức lớn lao của Bồ Tát Phật Tổ đại nhân. Mỗi một Tâm Bàn đều ở giữa hai giới và có thể du hành giữa chúng."
"Nói nhảm, ta cũng là Tâm Bàn, nhưng sao ta lại không thể du hành giữa hai giới?"
"Hơn nữa, chắc chắn trong quá khứ ta chưa từng có khúc mắc gì với thế giới Tâm Bàn kia. Người Tâm Bàn duy nhất mà ta quen thì ngươi cũng biết, hắn ta là Gia Cát Uyên, hắn ta có thể du hành giữa Đại Lương và Đại Tề, không đến một hướng lịch sử kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận