Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1444: Đánh nhau (2)

“A!” Lý Hỏa Vượng vươn một tay chộp lấy, một quả cầu sắt to xuất hiện trên tay hắn, cầm nó đập mạnh vào đầu mình. Thoạt nhìn quả cầu sắt rất nặng, rất cứng, đập vài cái làm Lý Hỏa Vượng đầu rơi máu chảy, xương sọ hơi lõm vào.
Lúc Bạch Linh Miểu tới ngăn cản, Lý Hỏa Vượng đã dừng lại, vươn tay nắm lấy tay cô, không ngừng lắc đầu khiến đau nhức một bên lan tràn toàn bộ đầu.
"Không sao, không sao ... Ta đỡ hơn nhiều." Lý Hỏa Vượng thì thào. Trong tình huống này chỉ có thể dùng cách ngốc lúc trước, đau đớn từ Ba Hủy mới có thể khiến suy nghĩ của hắn lại ổn định.
Lý Hỏa Vượng từ chối Bạch Linh Miểu nâng, lại nhìn về phía Tả Khâu Vịnh đứng gần đó, đây là thời khắc mấu chốt nhất, không thể phạm sai lầm gì.
Cuối cùng, dưới cái nhìn của Lý Hỏa Vượng, Tả Khâu Vịnh nhúc nhích, hắn ta hếch lên cái cằm không râu, hắng giọng, nhìn về hướng Xúc Xắc: "Hừ!"
"Tiểu Xúc Xắc, tài ăn nói của ngươi quả nhiên không tệ, ta bị ngươi nói động lòng, nhưng có một vấn đề, tại sao ta phải tin Tọa Vong Đạo nhà ngươi? Một điều nữa.”
Nói tới chỗ này, Tả Khâu Vịnh ngừng lại một chút, dường như đang ủ thứ gì đó, cơ thể từ từ bay lên trong tầm nhìn của mọi người, một áng mây trắng bay dưới chân hắn ta:
“Một điều nữa là, chỉ bằng vào mấy người như các ngươi mà cũng xứng nói chuyện này với ta? Các ngươi có tư cách gì?"
“Mấy năm nay ta từ Đại Tề đến Thiên Trần, từng bước một leo lên trên là vì khiến mọi người chỉ xứng quỳ nói chuyện với ta!”
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, áp lực to lớn như núi đè lên lưng Lý Hỏa Vượng, kéo cả người hắn lún xuống đất.
Nhìn mọi người đều bị chính mình đè ép không thở nổi, Tả Khâu Vịnh cười tà:
“Muốn dùng kiềm kẹp thì cũng nên là ta và Tư Mệnh khác làm, các ngươi là cái thá gì mà muốn kiềm kẹp với ta?”
Sau khi Tả Khâu Vịnh nói xong, giơ tay phải lên, một khúc xương sống lưng thò ra từ ống tay áo, hắn ta cầm xương sống lưng vung lên, trời đất biến đổi, bọn họ lại ở trong Thượng Kinh Thành Đại Lương.
Nhưng vào lúc này, Đại Lương vốn bình tĩnh đã trở nên hỗn loạn, đại quân không thể nói và Binh Gia thổ phỉ của Thiên Trần Quốc đang điên cuồng lùng sục trong thành.
Bất cứ tín chúng Bạch Liên và ai dám ngăn trở bọn họ đều bị chém chết, trong Thượng Kinh Thành liên tục vang tiếng hét thảm. Binh Gia và Giam Thiên Tư của Đại Lương đều hành động, nguyên Thượng Kinh Thành hoàn toàn biến thành chiến trường.
Bay lơ lửng trên không, Tả Khâu Vịnh nhìn những chúng sinh đang khổ sở chạy trốn dưới chân mình, trên mặt có chút hài lòng:
"Các ngươi dường như quên một việc, ta tốn nhiều công sức như vậy không chỉ là vì chỉ giết một Bạch Liên Thánh Nữ, ta muốn toàn bộ Bạch Liên Giáo bị hủy!”
Tả Khâu Vịnh vừa dứt lời, một cái lỗ từ trên cao mở ra, người dân Thiên Trần Quốc giống như hạt mưa rơi xuống.
Nhìn qua cái lỗ có thể thấy người đi cà kheo mặt hồ ly đang dần vươn cao hơn, xem ra Tâm Bàn Cao Trí Kiên Đại Tề và Đại Lương đã bị hắn ta hấp thu.
"Tên này đang dương đông kích tây! Ngay từ đầu hắn đã muốn đối phó toàn bộ Bạch Liên Giáo!" Lý Hỏa Vượng đạp mạnh xuống đất nhảy về phía Tả Khâu Vịnh.
Giờ phút này hắn phi thường kiên định rằng lát nữa có thể giết hắn ta, tuyệt đối có thể giết chết Tả Khâu Vịnh!
Lý Hỏa Vượng vung kiếm, dễ dàng chém đối phương thành hai khúc, nhưng Tả Khâu Vịnh cười khúc khích, hai nửa thân thể nhanh chóng mọc ra khép lại, không lâu sau, trước mặt Lý Hỏa Vượng xuất hiện hai Tả Khâu Vịnh nguyên vẹn.
“Thằng nhóc, quỳ xuống cho ta!”
Khi Tả Khâu Vịnh chỉ vào Lý Hỏa Vượng, thân thể Lý Hỏa Vượng nhanh chóng già đi, ngũ khổng thất khiếu nhanh chóng dung hợp cùng nhau.
Khi Lý Hỏa Vượng dùng móng tay xé mí mắt, hắn nhìn thấy thân thể rộng lớn của Lý Tuế đứng trước mặt mình, chặn áp lực khổng lồ của Tả Khâu Vịnh.
Áo đạo sĩ màu đỏ của Huyền Tẫn rơi ra, lộ thân thể đầy xúc tu của Lý Tuế.
Những xúc tu đen dày đặc tiếp tục lan rộng, một vài thứ chui ra từ sâu bên trong xúc tu.
Đó là đầu người, đầu người với ngũ quan bị xúc tu quấn, không chỉ có đầu của Thượng Quan Ngọc Đình, còn có đầu chó, đầu gấu, đầu thiếu niên, có đủ loại đầu của nam nữ già trẻ.
Trong mớ xúc tu màu đen đung đưa, đầu người ngay ngắn xếp thành bảo tháp xương sọ chậm rãi dâng lên, che giữa Lý Hỏa Vượng và Tả Khâu Vịnh.
Đây là lần đầu tiên Lý Tuế lộ ra bộ dáng thật của mình trước mặt Lý Hỏa Vượng, trước đây nó luôn dùng ma pháp biến hóa để che đậy dung mạo thật của mình.
Mà khi nhìn thấy ánh mắt Lý Hỏa Vượng nhìn mình, trái tim vốn treo cao của Lý Tuế rốt cuộc rơi xuống, nên đến thì rồi cũng phải tới.
Ngay sau đó, Lý Hỏa Vượng nhìn thấy đầu chó Màn Thầu đã lâu không gặp há mỏ nói với mình:
“Phụ thân, con sẽ ngăn ở chỗ này, phụ thân hãy đi kêu người của tông môn khác và Giam Thiên Tư đến giúp, hiện giờ chỉ có phụ thân mới làm được chuyện này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận