Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 496: Quái vật

Mặc dù Lý Hỏa Vượng liên tục vung thanh trường kiếm trong tay để chặn, nhưng cơ thể mới vừa khỏi lại chưa bao lâu của cậu vẫn dần dần bị tàn phá.
"Keng" Hỏa liêm được làm từ đá đánh lửa xuất hiện trong tay Lý Hỏa Vượng, cậu đầy vẻ hung dữ muốn hướng nó về phía làn da của mình.
Chuyện lần này lẽ ra là công việc của Thác Bạt Đan Thanh, chuyện có thể khiến hắn xuất thủ thì tuyệt đối không phải chuyện nhỏ, Lý Hỏa Vượng rơi vào loại tình cảnh như hiện tại cũng dường như là tất yếu.
Tuy rằng loại quá trình hiến tế toàn bộ da trên người để lấy được sức mạnh từ Ba Hủy đau đớn đến cực độ, nhưng trước khi đến, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng cho một trận tử chiến.
Tuy nhiên, đạo nhân nhân tiêu dẫn dầu ở phía xa dường như nhìn ra được Lý Hỏa Vượng muốn làm gì, hắn nhanh chóng lấy phất trần màu đen trên cổ xuống, một tay kháp quyết, nhanh chóng viết mấy chữ lên trên đó.
Mái tóc lẽ ra phải mềm mại kia lập tức biến thành một quan đao, bay thẳng về phía Lý Hỏa Vượng.
Vào khoảnh khắc Lý Hỏa Vượng vừa đốt cháy lòng bàn tay của mình, quan đao kia cũng đến rồi, trực tiếp chém đứt bàn tay trái của Lý Hỏa Vượng đang bị ngọn lửa quấn quanh.
Ngay sau đó, lại một tiếng niệm chú khó hiểu khác vang lên, quan đao ngưng tụ từ phất trần kia mang theo bàn tay trái của Lý Hỏa Vượng nhanh chóng bay trở lại, trở về trong tay nhân tiêu kia.
Nhìn thấy hỏa liêm trên cánh tay bị đứt kia, nhân tiêu nhếch chiếc miệng hung dữ kia lên cười gằn, hai chân dùng lực nhảy lên, giơ cao quan đao bổ về phía đầu của Lý Hỏa Vượng.
Mấy lá bùa màu tím từ phía sau bay tới, dính vào trên thân quan đao màu đen, khí đen nồng nặc đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt, chiếc quan đao kia lập tức có được khí thế như Thái Sơn đè đầu.
Lý Hỏa Vượng không biết mình có thể chống đỡ được hay không, nhưng bây giờ cậu chỉ có thể thử một chút, cậu đầy vẻ dứt khoát cầm kiếm tiền đồng trong tay lên.
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, trong đầu Lý Hỏa Vượng vang lên âm thanh đứt quãng: “Ngươi là đang nói tiếng quỷ quái gì vậy.”
Nhưng nhìn thấy quan đao từ xa đang nhanh chóng tiếp cận, Lý Hỏa Vượng gào thét xong, hạ quyết tâm dùng hay tay nắm lấy kiếm tiền đồng, trực tiếp cắm thẳng vào bụng mình.
Tình cảnh phải chết còn có cơn đau dữ dội khiến cậu vào lúc này như điên như dại.
"Mở ra cho ta!"
Cùng với việc Lý Hỏa Vượng với vẻ mặt hung dữ dùng một cánh tay phát lực, xương sống theo tiếng mà gãy, vậy mà cậu lại chém đứt cả lưng của mình.
Sau đó từng cái xúc tu màu đen vươn ra từ vết đứt gãy, dính đầy máu đỏ tươi, những chiếc xúc tu chi chít giẫm đạp mạnh, đẩy nửa thân trên của Lý Hỏa Vượng, trong nháy mắt tránh khỏi phạm vi tấn công của quan đao kia.
Chiếc quan đao quét qua nửa thân dưới còn ở nguyên tại chỗ của Lý Hỏa Vượng, đập mạnh xuống đất.
Một tiếng ‘ầm’ lớn, cả hang động lập tức đất động núi rung, từng khối thạch nhũ không ngừng từ trên trời rơi xuống, khí đen cũng nhanh chóng lan tràn trên mặt đất, làm mục nát mọi thứ trên mặt đất.
May mắn thay, Lý Hỏa Vượng đã tránh được, nếu không tránh đi, cậu chắc chắn không chống đỡ được đòn này.
Một đòn không trúng, nhân tiêu đạo nhân kia cầm phất trần không còn lại bao nhiêu lông kia, từ trên mặt đất bò dậy, vẻ mặt hung tàn nhìn về phía kẻ địch đã dùng cách thức cực kỳ kỳ dị né tránh đòn tấn công của mình ở phía xa.
Người kia chỉ còn lại nửa thân trên, từng chiếc xúc tu vặn vẹo dính chất nhầy giơ ra từ vết chém kia, giống như mấy chiếc chân ghế chống đỡ lấy cơ thể cậu.
Rõ ràng trên người đối phương có vết cắt lớn như vậy, nhưng bên trong lại chỉ có máu chảy, ngay cả tim gan cũng không rơi ra chút nào.
Nhìn con quái vật đáng sợ với phần trên là người và phần dưới là bạch tuộc trước mặt, lúc này nhân tiêu mới biết mình gặp phải đá hộc rồi.
Hắn giật lấy thanh kiếm gỗ đào trong tay đồ đệ bên cạnh, nghịch kiếm, đâm xuống đất, chọn một lá bùa đen vào mũi kiếm.
Một bên là Lý Hỏa Vượng nửa người nửa xúc tu, tay cầm kiếm tiền đồng buộc dây đỏ.
Một bên là nhân tiêu đạo nhân tứ chi vặn vẹo, móng tay dài ngoằng, tay cầm kiếm gỗ đào có bùa phù đen.
Cảnh tượng kinh hãi này khiến những người già còn sống sót ớn lạnh đến đỉnh đầu: “Đây... đây... đây là cái gì...”
Đôi mắt đầy tia máu kia của Lý Hỏa Vượng nhìn chằm chằm vào nhân tiêu đạo nhân kia trước mặt, hiện tại cậu cũng đã nhìn ra, cho dù là trộm cắp trẻ em hay là nhiều nhân tiêu như vậy, toàn bộ sự việc đều là do tên nhân tiêu trước mặt gây ra.
Chỉ có diệt trừ nhân tiêu này, chuyện này mới có thể hoàn toàn được giải quyết.
“Tiến lên!” Hắc Thái Tuế dưới thân Lý Hỏa Vượng lập tức di chuyển, nó nhanh chóng vung vẩy xúc tu đẩy cậu lao về phía nhân tiêu đạo nhân kia.
Nhưng nhân tiêu đạo nhân kia cũng không hề hoảng sợ, dẫn theo một đám đồng loại xông ngược lại về phía Lý Hỏa Vượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận