Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 690: Phiền toái

Nếu Liễu Tông Nguyên ở đây, vậy đương nhiên không có khả năng đi tu chân rồi, lúc này Lý Hỏa Vượng dẫn theo người này tới phòng khách uống trà.
Nâng trà lên uống một ngụm, Lý Hỏa Vượng ôm theo một chút tò mò mở miệng hỏi: "Liễu huynh, ngày hôm nay huynh cố ý đến đây, có phải Giam Thiên Tư có giao phó chuyện tồ gì rồi không?"
Tuy Liễu Tông Nguyên cũng là người của Giam Thiên Tư, nhưng hắn ta cũng không cảm thấy người này là đến đây vì sự kiện lớn đi lên Kinh Thành kia, dù sao khi ấy thứ hắn dùng đều là dụng cụ tùy trên người nữ nhân Bắc Phong kia, làm sao cũng không tra ra được đến trên người hắn.
Rất nhanh lời nói của Liễu Tông Nguyên cũng đã chứng thực suy đoán của Lý Hỏa Vượng.
"Ui, còn không phải nghe nói nơi này lại có người ở rồi sao, còn tưởng lại có một đám Bạch Liên tà giáo rồi, liền đặc biệt chạy tới nhìn một cái, thật sự không nghĩ tới gặp được ngươi ở đây."
"Ừ, nơi quá náo nhiệt thật sự phiền, cho nên liền nghĩ tới tìm một chỗ ở hẻo lánh chút, ".
"Không quan trọng, hai chúng ta là quan hệ gì, huynh yên tâm đi, địa giới này nếu huynh chiếm rồi, vậy ta trở về nói một câu, vậy đất này thôn này chính là của huynh, bất kể là ai cũng không nói lý được!"
"Vốn chính là vậy mà, lúc trước hang ổ lớn kia của Bạch Liên Giáo không phải là bị một mồi lửa của huynh thiêu cháy rồi, nếu bọn họ là huynh giết, vậy địa giới của bọn họ thuộc về huynh cũng là điều đương nhiên."
Tuy Liễu Tông Nguyên dường như là có ý muốn cho Lý Hỏa Vượng mặt mũi, nhưng lời này nghe qua lỗ tai của hắn lại có vẻ có chút chói tai.
Liễu Tông Nguyên cẩn thận liếc mắt nhìn ra cửa một cái, cơ thể hơi nghiêng về hướng Lý Hỏa Vượng, giọng nói cố ý áp đến rất thấp rồi mới nói: "Ài, sự kiện kia trên thượng kinh huynh nghe nói chưa? Hiện giờ lòng người trong Tư đang rất dao động đấy."
"Ừ, ta nghe nói rồi, hình như là Tọa Vong Đạo bố trí đạo chúng ta."
"Cũng không chỉ như vậy đâu, nghe nói bọn họ đại chiến ba ngày ba đêm trong cung! Hoàng Đế kia của chúng ta đã bị Tọa Vong Đạo đánh thương, sắp chết rồi, hiện giờ Tu Lăng sợ là tụt lại phía sau rồi, chẳng qua Tọa Vong Đạo cũng không chiếm được chỗ tốt gì, đã chết hơn phân nửa, thậm chí đến cả Xúc Xắc cũng đã chết một tên rồi!"
"Hửm? Tin tức có đáng tin không?"
"Câu hỏi này của ngươi là xem thường ai đấy hả? Ngươi đã quên ta là người của Nguyệt Lượng Môn rồi? Trong Giang Nam ai có tin tức linh thông như ta?"
Lý Hỏa Vượng hơi nhíu mày, dường như bản thân sau khi rời khỏi thượng kinh, thế lực hai phương cũng không có ý định từ bỏ, ngược lại đấu tới một cái chính là ngươi chết ta sống.
Thấy biểu cảm của Lý Hỏa Vượng khác thường, Liễu Tông Nguyên vội vàng an ủi: “Huynh yên tâm đi, không có chuyện gì, một tên Hoàng Đế chết mà thôi, Thái Tử cũng đã đợi rồi, chỉ cần vừa chết liền lập tức chúng ta nên như thế nào thì vẫn nên như thế đó."
"Liễu huynh hiểu lầm rồi, ta thật sự không phải lo lắng mấy đại nhân vật đó, bọn họ có chết hay không cũng không liên quan gì đến chúng ta cả. Ta chỉ cảm thấy thế đạo này loạn thôi." Lý Hỏa Vượng dứt lời bưng trà lên tiếp tục uống một ngụm.
"Đúng vậy, thật loạn mà, đều là người loạn giày vò mà ra, huynh nói xem mấy đại nhân vật đó rốt cuộc nghĩ như thế nào, an ổn mà sống không được sao? Trên mặt mọc cái miệng bên dưới chạy gãy chân. Nếu phải ta thèm muốn chút đồ kia của Giam Thiên Tư, ta đã sớm mụ nội nó mặc kệ rồi."
"Nhĩ Cữu à, vẫn là huynh nghĩ thoáng, trực tiếp nấp ở trong cái thôn hẻo lánh này, chuyện tồi cũng không nhận, càng cái gì cũng không. Kỳ Tương mới tới còn tưởng rằng không có người như huynh đấy."
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng đảo vài vòng trong đầu, lúc này cảm thấy người của Giam Thiên Tư này cần lung lạc, bên trong Giam Thiên Tư có một người bằng hữu như vậy ở đây, có ích không có hại với hắn, nhỡ ra tuyến này cũng có thể chuẩn bị dùng tới bất cứ lúc nào.
"Liễu huynh, nghe lời huynh nói thì Tọa Vong Đạo chết nhiều người như vậy, quả nhiên thật sự được xả giận nha, trước tiên đừng đi vội, ta làm chủ, chúng ta không say không về!"
"Được đấy, bụng ta đúng lúc đói đây này! Không định khách khí với huynh đâu, chỉ chờ mấy lời này của huynh thôi."
Nghe thấy Lý Hỏa Vượng phân phó, Dương Tiểu Hài sử dụng bản lĩnh toàn thân, lấy bình Trạng Nguyên Hồng ra, một bữa cơm khiến Liễu Tông Nguyên ăn uống thật sự tận hứng.
Đến cuối buổi rượu, hắn say khướt kề vai sát cánh đi theo Lý Hỏa Vượng, dáng vẻ muốn giết gà đốt tiền vàng kết bái thành huynh đệ.
Chẳng qua, Lý Hỏa Vượng lại thấy dáng vẻ mười tình tám khổ không biểu hiện ra bên ngoài.
Tọa Vong Đạo trước sau cho rằng bất luận kẻ nào cũng đều có mấy loại gương mặt, chỉ là có cái thì biểu hiện ra ngoài, có cái thì không kích phát mà thôi.
Đối với Liễu Tông Nguyên trong ngoài không đồng nhất, Lý Hỏa Vượng kỳ thật không sao cả, bản thân làm sao mà không nếm ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận