Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1394: Dựa thế (2)

Hắn ta nhìn chằm chằm Lý Hỏa Vượng một lúc lâu, dùng khăn tay che miệng cười khúc khích: "Ta nghe nói ngươi và Toạ Vong Đạo có chút quan hệ, có điều ngươi muốn dùng trò này để lừa gạt ta thì quá khinh người rồi, tiểu tử, muối ta ăn nhiều hơn cơm ngươi ăn đấy."
Lý Hỏa Vượng ôm bụng cười điên cuồng: "Ha ha ha! Được! Ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, dù sao Tư Mệnh ra tay, hiện tại ngươi chạy về cũng sợ không kịp nữa rồi."
Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời, trời đất đột ngột biến đổi, Lý Hỏa Vượng lập tức cảm nhận được đau đớn trên người mình biến mất rồi, thứ biến mất không chỉ có sự đau đớn mà còn có sự thối rữa.
Thiên tai rồi, hơn nữa còn là thiên tai biến mất hai đường thiên đạo.
"Hahahaha!" Lý Hỏa Vượng đưa tay ra, chỉ vào Tả Khâu Vịnh và cười lớn: "Tên thái giám chết tiệt! Thế nào, bây giờ thì tin rồi chứ, lần này ta thắng rồi!"
Ngay khi Tả Khâu Vịnh tỏ vẻ không chắc chắn thì lại một đường thiên đạo biến mất, lần này là sự từ bi.
Lúc này, Tả Khâu Vịnh không thể ngồi yên được nữa, cùng với việc hắn ta dùng một tay kéo, sợi chỉ dài trong cơ thể Lý Hỏa Vượng nhanh chóng xê dịch, toàn bộ cơ thể Lý Hỏa Vượng trong nháy mắt bị cắt thành mấy đoạn.
Hắn ta thậm chí còn không có thời gian để ý đến Tâm Bàn của Vô Sinh Lão Mẫu là Bạch Linh Miểu này, dường như có thứ gì đó còn quan trọng hơn cô rất nhiều, lập tức trực tiếp nhảy lên lưng rồng, cưỡi mây bay về phía chính đông.
Cùng với sự rút lui của Tả Khâu Vịnh, cộng thêm trời đất đột ngột biến đổi, ai ai cũng biết rằng đã có biến cố lớn rồi, đại quân Thuyết Bất Đắc và Tâm Bàn mặt cáo kia lập tức rời đi theo Tả Khâu Vịnh.
Không lâu sau, xung quanh chỉ còn lại Bạch Linh Miểu và những mảnh thi thể của Lý Hỏa Vượng.
Một mảng da người nhẹ nhàng chui ra từ mảnh thi thể, hơn nữa còn nhanh chóng lớn dần và dài ra, cùng với việc nó hút hết tất cả bóng hình rải rác xung quanh vào trong miệng, Lý Hỏa Vượng lại lần nữa sống lại.
Bạch Linh Miểu khoanh tay trước ngực nói với Lý Hỏa Vượng: "Nhìn xem, những thiên đạo khác, bọn bọ có thể kêu là đến liền đuổi là đi ngay, chỉ duy nhất nói dối là không được, trên đường thiên đạo này, người có thể linh hoạt sử dụng chỉ có Toạ Vong Đạo bọn ta! Cho dù có lợi hại đến đâu cũng sẽ mắc lừa thôi."
Lý Hỏa Vượng cúi xuống nhặt Tích Cốt Kiếm trong vũng máu lên: "Mau rút lui thôi, ngộ nhỡ Tả Khâu Vịnh biết được ta chỉ là đang mượn thiên tai để lừa hắn ta, đến lúc đó muốn đi cũng không đi được rồi."
Vừa rồi chỉ là một cú lừa mà thôi, Lý Hỏa Vượng đã lợi dụng thế của thiên tai để ép lui Tả Khâu Vịnh.
Vô Sinh Lão Mẫu căn bản không động thủ, Lý Hỏa Vượng thậm chí còn không biết hiện tại Tả Khâu Vịnh căng thẳng như vậy rốt cuộc là đang sợ hãi điều gì.
Vết nứt dẫn đến Đại Lương nhanh chóng được chém ra, hai người lập tức đi vào vết nứt trở lại Đại Lương.
So với Thiên Trần Quốc hỗn loạn và Đại Tề, Đại Lương rõ ràng vô cùng an nhàn, phía bên Đại Lương này là ngự hoa viên, một số nương nương đang thưởng trà ngắm hoa dưới sự hầu hạ của cung nữ và thái giám.
Sự xuất hiện của Lý Hỏa Vượng trần truồng đã cắt đứt sự nhàn hạ ở bên đây, tiếng la hét không ngừng vang lên.
Lý Hỏa Vượng tóm lấy một thái giám, cởi y phục trên người hắn ta xuống khoác lên người mình, nói với nữ nhân đầu đội mũ phượng ở một bên: "Ngươi là vợ của Cao Trí Kiên? Mau đi gọi hắn tới đây, nói rằng phiền phức lần này tạm thời ứng phó được rồi."
Khi nhìn thấy nữ nhân kia khóc sướt mướt chạy đi, lúc này Lý Hỏa Vượng mới hít một hơi thật dài, thần kinh căng thẳng lúc này mới được thả lỏng, cục diện vừa rồi thực sự là ngàn cân treo sợi tóc, sai lầm một chút thôi là sẽ chết trong tay Tả Khâu Vịnh.
"Đúng vậy ! cũng chỉ là tạm thời ứng phó được, bọn họ còn quay lại." Bạch Linh Miểu bước đến trước bàn, bưng trà lên nếm thử.
"Đổi mặt đi! Ta thấy mà khó chịu!"
Bạch Linh Miểu vén tay, một con Xúc Xắc mười hai mặc với các con số không ngừng biển đổi xuất hiện trước Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng nhíu chặt mày nhìn ông ta: "Sao ngươi biết sắp có thiên tai?"
Nếu thiên tai không xảy ra đúng lúc, sợ rằng không doạ được Tả Khâu Vịnh rút lui.
Xúc Xắc cười ha ha, cầm tách trà lên và uống thêm một ngụm. "Chuyện này thì ngươi đừng quan tâm, ta có quan hệ."
"Quan hệ?" Lý Hỏa Vượng nhìn Xúc Xắc trước mắt, trong lòng không khỏi cảm thấy chán ghét đối với kiểu nói một nửa giấu một nửa của ông ta: "Đã đến lúc này rồi, ngươi còn định giấu đến khi nào? Rốt cuộc thiên tai này là sao vậy? Rốt cuộc ngươi còn biết chuyện gì?"
Xúc Xắc bật cười haha: "Hồng Trung ơi, ta nói cho ngươi biết thì có thể làm gì chứ? Hiện tại ngươi còn có thời gian quan tâm đến chuyện khác sao? Hiện tại không phải ngươi đang nghĩ cách đối phó với tên ái nam ái nữ kia sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận