Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1453: Tư Mệnh (1)

Khoảnh khắc tiếp theo, kinh văn máu thịt đứt đoạn, kẽ nứt trong không trung vỡ ra, nhanh chóng lan tràn trên và dưới, xé nát toàn bộ thế giới.
Một bàn chân khổng lồ to như quả núi bước ra, một bàn chân khác bước ra tiếp.
Cuối cùng, một người khổng lồ đúng như câu đầu đội trời chân đạp đất đứng ở Đại Tề, người này không phải người khác, đúng là cung phụng của Thiên Trần Quốc Tả Khâu Vịnh mới bị giết!
Lúc này, nhìn cảnh tượng trước mắt, Lý Hỏa Vượng cuối cùng cũng hiểu được Tư Mệnh thân thể là tồn tại như thế nào, rốt cuộc biết lúc trước chính mình lừa dối thì đối phương vội vàng chạy gấp về là vì đề phòng cái gì.
Tả Khâu Vịnh lúc trước chỉ là một tiểu hóa thân để tiện làm việc, thân thể thật sự luôn nằm ở Thiên Trần Quốc! Cũng chỉ có tồn tại không ngừng sinh trưởng đến như vậy mới có tư cách dùng thân thể khống chế Thiên Đạo sinh trưởng, thì ra đây mới Tả Khâu Vịnh thật sự!
Khi Tả Khâu Vịnh đứng đó, cả thế giới như một bức tranh bị lõm vào, toàn bộ không tự chủ được nghiêng hướng hắn ta.
"Lý Hỏa Vượng!" Tùy theo Tả Khâu Vịnh mở miệng, trên trời nổi gió to: “Hôm nay gia sẽ cho ngươi chết thấu suốt, gia cho ngươi biết rốt cuộc ngươi chọc phải cái gì!"
Tùy theo Tả Khâu Vịnh cúi đầu, cái đầu chui ra từ tầng mây nhìn về phía Lý Hỏa Vượng.
Giây sau, Lý Hỏa Vượng cảm giác được lòng bàn chân đau nhức, chưa đợi hắn phản ứng rốt cuộc phát sinh chuyện gì, cảm giác đau thấu óc tràn ngập toàn thân, mấy cây gai măng đẫm máu đâm rách yết hầu chui ra từ miệng của hắn.
Cùng với tiếng lốp bốp sinh trưởng, thân thể của Lý Hỏa Vượng bị mấy cây măng mọc ra từ lòng đất xuyên thủng, xiên giữa không trung.
Măng ở trong người Lý Hỏa Vượng không ngừng bất động, nó không ngừng xé rách máu thịt bên trong cơ thể hắn.
Lý Hỏa Vượng bị đóng đinh trên măng, thân thể không cách nào động đậy, chỉ có thể bị động cảm thụ thứ trong người không ngừng sinh trưởng.
Mà ngay lúc này, Bạch Linh Miểu xông đến trước mặt Lý Hỏa Vượng, móng tay đen sắc bén của Nhị Thần vung mạnh, măng dưới thân hắn đứt tận gốc.
Huyền Tẫn tranh thủ đi tới trước mặt Lý Hỏa Vượng, nhanh chóng vung xúc tu, rạch một đường máu trên trán Lý Hỏa Vượng.
Bốn tay cầm hai bên người Lý Hỏa Vượng xé mạnh, không đợi Lý Hỏa Vượng phản ứng lại, thân thể của hắn nháy mắt rách thành hai nửa.
Huyền Tẫn vươn tay kéo măng không ngừng mọc trong mặt cắt thân thể của Lý Hỏa Vượng ra, sau đó nhanh chóng ghép hai nửa thân thể lại.
Huyền Tẫn nhanh chóng dùng tay xẹt qua, vệt máu rách từ giữa thân thể Lý Hỏa Vượng bị hắn ta lau đi.
Huyền Tẫn mang theo Lý Hỏa Vượng cấp tốc lùi lại phía sau, cố gắng hết sức rời xa phạm vi ảnh hưởng của Thiên Đạo của Tả Khâu Vịnh.
Nói đến thì rất dài, nhưng tất cả điều này chỉ phát sinh trong vài giây ngắn ngủi, Lý Hỏa Vượng chẳng những thoát khỏi khống chế, thân thể bị thương cũng hoàn toàn khôi phục.
Tuy rằng tạm thời thoát khốn, nhưng mà giờ này khắc này, trên mặt Lý Hỏa Vượng không có chút gì là vui vẻ, hắn nhìn Tả Khâu Vịnh to lớn như ngọn núi.
Lần này kẻ địch quá mạnh, áp lực nặng nề đè ngộp thở, hắn biết phần thắng của mình rất nhỏ, thậm chí có thể nói cơ hồ không có.
Nhưng dù vậy, Lý Hỏa Vượng hiện tại vẫn không muốn buông bỏ. Bởi vì Tả Khâu Vịnh muốn lấy mạng của Bạch Linh Miểu, Lý Tuế đã mất, cô là người cuối cùng mà hắn quan tâm.
Nhanh chóng suy tư qua đi, đối diện Tư Mệnh thân thể, Lý Hỏa Vượng phát hiện chỉ dựa vào bản thân thì không thể đối phó, phải nhờ vào sức mạnh bên ngoài mới có một cơ may sống.
"Huyền Tẫn... . Huyền Tẫn!" Trán nổi gân xanh, Lý Hỏa Vượng bỗng nhiên điên cuồng lớn tiếng hỏi: "Ngươi nói cho ta biết! Tuế Tuế thật đã chết rồi sao?"
"Không sai, muốn ta nói cho ngươi bao nhiêu lần nữa, nữ nhi của ngươi đã chết rồi!”
Lần này, Lý Hỏa Vượng không lựa chọn trốn tránh, mà là hoàn toàn tin lời của đối phương, hắn cần nỗi đau tột độ trong tim khi biết Lý Tuế chết.
Muốn nhờ vào sức mạnh bên ngoài thì cần trả giá đắt, đối với Lý Hỏa Vượng thì cái giá đó là xé mạnh vết thương đẫm máu trong lòng, rắc muối thô rồi hai tay dâng cho Ba Hủy ở bên ngoài Thiên Ngoại Thiên.
Khi trong lòng hoàn toàn công nhận sự thực là Lý Tuế không còn trở về nữa, Lý Hỏa Vượng ngũ quan vặn vẹo, tan nát cõi lòng hét to, giờ phút này hắn cảm giác có nghìn vạn cây kim nung đỏ đâm thủng trái tim.
Hai tay hắn đâm vào cổ họng, cùng với máu loãng tung tóe, móc nguyên bộ yết hầu và lưỡi ra ném mạnh xuống Đại Thiên Lục tỏa ánh sáng đỏ kỳ dị ở dưới đất.
Cùng với lưỡi và yết hầu rơi vào Đại Thiên Lục thì thẻ tre này chớp mắt sống lại.
"Nhất thiệt chuyển luân, nhất tiệp đại thiên, nhãn nhiếp liệt khuyết, hỏa khu khanh, ý tạo chư huyễn, phá hỗn độn tiên, thiên hảo thần quỷ, đắc vô khí tuyên, ngô chủ chí cao, an cảm kinh yên!"
Đọc xong Đại Thiên Lục, cảm giác ngũ quan của Lý Hỏa Vượng bắt đầu chồng lên nhau, đau đớn thể xác và tinh thần dần biến hóa, hình thành một loại vật chất khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận