Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1465: Đánh nhau (1)

Lưỡi đao sắc bén huơ trước cổ họng đối phương mãi không đâm vào được, đột nhiên một lưỡi dao bén chui ra từ mé trong cổ họng, chém đứt cổ người kia.
Dưới ánh mắt khó tin của đối phương, thân thể gã dần dần mềm nhũn, ngã xuống đất.
Khi cơ thể gã rơi xuống đất, Dương Na xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng với máu phun đầy mặt.
Cô đứng đó thở hổn hển, đao quân dụng trên tay nhỏ máu tí tách.
Hiển nhiên vừa rồi Dương Na nắm chặt đao quân dụng đâm từ gáy Tư Mệnh này, cứu Lý Hỏa Vượng.
Dương Na bình tĩnh lại một chút, nhìn thi thể nằm trên mặt đất, trên mặt nở nụ cười xinh đẹp:
“Em là Vô Sinh Lão Mẫu, em không thể trốn, không có em thì các người giết không được bọn họ."
Dương Na nhìn về hướng Lý Hỏa Vượng, rất là tự nhiên nói:
“Đừng lo, Quý Tai, bên ngoài đang đánh kịch liệt, mau đi giúp.”
Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng trong khoảnh khắc nét mặt có chút hoảng hốt, giống như nhìn thấy Dương Na biến thành một tồn tại khác.
Đoàng!
Tiếng súng nổ khiến Lý Hỏa Vượng tỉnh táo lại, hắn kéo Dương Na nằm xuống đất:
“Theo sát ta!”
“Tốt!”
Như được Lý Hỏa Vượng khích lệ, Dương Na lúc này chẳng những không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn rất hưng phấn.
Lý Hỏa Vượng nằm sấp dưới đất bắt đầu xác định vị trí đại khái của kẻ địch.
Rất hiển nhiên đối phương là chuẩn bị rồi mới đến, hơn nữa chọn xong vị trí trước khi ra tay, mỗi điểm dễ phòng thủ nhưng khó tấn công đều bị người chiếm, còn có thể phối hợp cho nhau.
Nhìn ra được Phúc Sinh Thiên phản kích rất gắt, vì phá hủy Bạch Ngọc Kinh ít nhất dùng mười lăm Tư Mệnh.
Rắc rối lớn nhất chính là hai người Tư Mệnh ở trên nóc biệt thự đối diện.
Bọn họ nằm đó không ngừng bắn, có thể dễ dàng đánh trúng phía dưới, Thanh Vượng Lai và Triệu Sương Điểm rất khó tấn công phía trên, trong một chốc, tình thế của bọn họ rất bị động.
Lý Hỏa Vượng vắt óc suy nghĩ nhanh, lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Thanh Vượng Lai.
“Alo, ta đây! Ta và Dương Na ra ngoài giúp đỡ, bên trong cũng không an toàn. Ngươi ở hướng mười giờ cố gắng thu hút sự chú ý, ta thử xem có thể giải quyết hai người nằm trên nóc nhà không!”
"Đừng nói nhảm với ta nữa! Tam Thanh! Nếu ngươi có năng lực thì đừng để họ nổ hang ổ của mình!” Lý Hỏa Vượng nói xong trực tiếp cúp điện thoại.
Lý Hỏa Vượng nằm ở trong rừng trúc, lợi dụng bụi cây che phủ, chờ Thanh Vượng Lai tới giúp đỡ.
Tuy nhiên, thời gian dần dần trôi qua, Lý Hỏa Vượng bắt đầu cảm thấy tay mình đau, càng ngày càng đau.
Dương Na đang cầm súng của địch lập tức nhận ra Lý Hỏa Vượng không ổn, vội vàng thân thiết hỏi: "Thế nào? Không sao chứ? Hay là em dìu anh rời ra khỏi đây trước."
Lý Hỏa Vượng lắc đầu, tay đứt đập xuống đất, cơn đau dữ dội khiến hắn tỉnh táo ngay lập tức.
"Không, lúc này ta không thể tin tưởng bọn họ. Hơn nữa, nếu lần này chúng ta thất bại, ta sợ ngay cả Bạch Ngọc Kinh cũng sẽ không còn nữa. Chúng ta có thể trốn đi đâu đây?"
Vừa nói, Lý Hỏa Vượng vừa xích lại gần Dương Na:
"Không sao đâu, chỉ hơi đau một chút thôi, chỉ cần em ở đây, ta sẽ không chết."
Liếc nhìn vẻ lo lắng trên mặt Dương Na, Lý Hỏa Vượng làm ra vẻ thoải mái nói thêm: "Không sao, chỉ cần giết chết Tư Mệnh của Phúc Sinh Thiên, tay ta sẽ mọc lại.”
Nhưng thật ra trong lòng Lý Hỏa Vượng không dám chắc, hắn không biết nhân quả tay đứt này nằm ở Tư Mệnh nào của Phúc Sinh Thiên.
Nghe vậy, Dương Na thầm vui mừng: "Còn mắt của anh thì sao? Nếu chúng ta thắng tất cả các trận chiến, tức là mắt của anh cũng có thể trở lại sao?"
Lý Hỏa Vượng nghe vậy sửng sốt, đưa tay sờ vào hốc mắt trống rỗng của mình:
“Không biết, chắc là được.”
“Ừ! Chắc chắn sẽ trở về!" Dương Na kiên định gật đầu, trong lòng lặng lẽ hạ quyết tâm, chính mình nhất định phải tìm đủ mọi cách lấy lại con mắt đại biểu cho hỗn loạn của Lý Hỏa Vượng.
Trên đầu bỗng vang tiếng ù ù lớn, máy bay không người lái nhấp nháy đèn xanh vụt nhanh qua bầu trời, thu hút sự chú ý của mọi người có mặt.
Khi nhìn thấy ba chiếc máy bay không người lái, Lý Hỏa Vượng giật nảy mình, lập tức hiểu Tam Thanh cuối cùng là bắt đầu ra tay.
Hắn lăn nhanh trong rừng tre, vừa gọi điện thoại vừa nhanh chóng dẫn Dương Na đi về phía cửa sổ tầng một của biệt thự.
"Ta ra tay! Để người của ngươi yểm trợ cho ta! Thiên Đạo tử vong ở chỗ ta, ngươi giết người đều vô dụng, chỉ có ta giết người mới được!”
Tiếng súng vang lên, chiếc máy bay không người lái vừa bay lên trời nhanh chóng bị bắn hạ, nhưng Lý Hỏa Vượng đã đến dưới cửa sổ biệt thự.
Một tay nắm chặt đao quân dụng, hắn dùng tay cầm đập vào kính nhiều lần, khi nghe thấy tiếng kính vỡ, Lý Hỏa Vượng trực tiếp nhảy vào.
Bên trong tối tăm và bẩn thỉu, hình như chưa được trang hoàng đầy đủ, nghe tiếng súng nổ trên đầu, Lý Hỏa Vượng nắm chặt đao, dọc theo thang chậm rãi đến gần mái nhà.
Trái tim hắn thít chặt, cơn đau trong cơ thể hắn nhanh chóng biến mất, toàn thân căng cứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận