Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 319: Bành Long Đằng (1)

Lý Hỏa Vượng vẫn chưa dừng lại, lại lần nữa chặt đứt hai ngón tay của mình.
Những chiếc gai xương sắc nhọn khoan từ trong những ngón tay sưng tấy ra, xoay tròn lại, bay về phía bên đó.
Tiếp theo đó, Lý Hỏa Vượng vén y phục lên, cậu lấy con dao găm ra, thuận theo vùng bụng của mình, cắt vào một cách thành thạo.
Hai tay nắm chặt lấy hai bên vết thương, Lý Hỏa Vượng mặt nổi gân xanh, gầm lên giận dữ.
Cùng với âm thanh máu thịt bị xé rách, nước bọt lẫn với máu nhỏ trên mặt đất, cả mảnh gia người bị cậu ném mạnh lên trên “Đại Thiên Lục”.
Tặc phối quân tổn thất nặng nề dưới đòn tấn công của Lý Hỏa Vượng, Bành Long Đằng không thể để mặc cho Lý Hỏa Vượng tùy ý tấn công ở bên này nên bèn bắt đầu chia quân.
Một nửa tặc phối quân tiếp tục vây quét Bạch Linh Miểu, nửa còn lại bắt đầu đánh trả dưới sự dẫn đầu của Bành Long Đằng.
“Hỏa Vượng?” Một giọng nói mơ hồ vang lên bên tai Lý Hỏa Vượng đang đau đến suýt ngất đi.
Cậu lắc lắc đầu, âm thanh đó lại biến mất.
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu lên, lúc nhìn thấy những kỵ binh kia đang xông về phía mình, cậu cười.
"Ta cũng đã từng xem qua binh thư, chiêu này của ta gọi là khổ nhục kế.”
Sau khi Bành Long Đằng cưỡi ngựa lại lần nữa xuất hiện trước mặt cậu một cách từ trên cao nhìn xuống, Lý Hỏa Vượng đã hét lên với nàng ta: “Nào! Chúng ta đấu một chọi một!"
Nhưng thứ xông tới lại là một cây cự kích đang gào rít phóng qua.
"Tiểu tử! Ngươi thật sự cho rằng ta không đối phó được ngươi? Chỉ là tổn thất quá lớn, không muốn dùng mà thôi.”
Bành Long Đằng giơ cây kích nặng trong tay lên vung về phía sau, các binh khí lộn xộn xung quanh đồng thời hướng về phía trước.
Ngay sau đó, một âm thanh cực kỳ chói tai lập tức bao phủ lấy toàn bộ biên giới.
Đó không phải là âm thanh vũ khí va chạm, mà là âm thanh đáng sợ phát ra từ sâu trong miệng của tất cả tặc phối quân, loại tiếng gào đó nghe vô cùng khó chịu, quân đội gào thét rồi.
Cùng với âm thanh gào thét, mắt mũi miệng tai của những tặc phối quân bắt đầu chảy máu, nhưng máu vừa chảy ra liền bốc hơi mất.
Không khí màu màu được bốc hơi ra dần dần bao trùm lấy tất cả bọn họ.
Trong đây thậm chí còn bao gồm cả máu của Bành Long Đằng từ từ chảy ra từ hai hố mắt trên chiếc mặt nạ của nàng ta.
Máu của bọn họ đang không ngừng chảy ra hết, trở nên không còn giống người nữa.
Bị khí tức màu đỏ bao trùm, tặc phối quân lúc này biến thành từng con ác quỷ trong sương mù, trong mắt không có bất kỳ cảm xúc nào, chỉ có sát ý vô tận.
Trường kiếm trong tay Lý Hỏa Vượng đột nhiên phản ứng lại với những luồng sát khí này, run lên một tiếng rồng ngâm, tựa hồ đang đáp ứng cái gì đó.
“Xoẹt!” Những vũ khí bị huyết khí bao trùm của những tặc phối quân đâm qua.
Lý Hỏa Vượng muốn chuyển đổi vị trí.
Nhưng lần này đối phương đã hoàn toàn dự định dùng lực phá mánh, căn bản không có ý thăm dò xem Lý Hỏa Vượng đang ở vị trí nào, đâm vào khắp toàn bộ không gian trong một lần.
Một giọt máu từ cơ thể của Lý Hỏa Vượng rơi xuống đất, trộn lẫn với loại sương máu đó.
Khoảnh khắc tiếp theo, tất cả tặc phối quân lập tức đều nhìn qua, bọn họ nhìn thấy rồi.
Lý Hỏa Vượng nhìn thấy sự tham lam và ham muốn trong mắt bọn họ.
Bọn họ đã từng ăn thịt người, hơn nữa đã từng ăn rất nhiều. Lý Hỏa Vượng giường như đã phán đoán ra vào lúc này.
"Các anh em! Ăn thịt thôi! Thoải mái mà ăn!"
Đám tặc phối quân chảy nước dãi, quỷ khóc sói gào lao về phía Lý Hỏa Vượng như một con ma đói, nhất thời Lý Hỏa Vượng nguy khốn.
Cậu muốn sử dụng "Đại Thiên Lục" để chống lại, nhưng bọn họ sẽ không để cho loại chuyện này xảy ra.
Cứ khi nào Lý Hỏa Vượng trải "Đại Thiên Lục" ra trên mặt đất, nhất định sẽ bị họ làm phiền, căn bản không thể sử dụng.
Tình hình của Lý Hỏa Vượng ngày càng trở nên nguy cấp, sắp toi mạng rồi. “Thùng thùng thùng!” Tiếng trống vang lên.
Một tên kỵ binh ngay lập tức bị một người phụ nữ trùm khăn trùm đầu màu đỏ kéo xuống ngựa, đầu lìa khỏi người.
Ngay sau đó, hai vị Du lão gia bay tới, xuyên qua cơ thể của một tên tặc phối quân.
Sự xuất hiện của đám người Bạch Linh Miểu, đã cho Lý Hỏa Vượng trong vòng bao vây có một chút thời gian nghỉ xả hơi.
"Không được! Sử dụng Đại Thiên Lục như thế này quá lộ rồi.”
Không chút do dự, Lý Hỏa Vượng cắm thanh kiếm đầy máu vào vỏ.
Ngay sau đó, cậu dùng tay nắm lấy mép da mình, dùng sức xé ra.
Thủ Tam lúc trước đã truyền cảm hứng cho cậu, chỉ cần trở nên giống hắn ta, vậy thì mình sẽ có thể hiến tế Ba Hủy mọi lúc mọi nơi.
Cùng với tiếng hét thảm của mình, Lý Hỏa Vượng nhét mạnh "Đại Thiên Lục" đã trải ra vào phía dưới lớp da của mình.
Cả cuộn Đại Thiên Lục cứ như vậy bị mắc kẹt trong cơ thể của Lý Hỏa Vượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận