Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1452: Tư Mệnh thân thể

Hiển nhiên đây là Bạch Linh Miểu ra lệnh, nhưng cô cũng không đi xa, mà đứng cách đó không xa, không ngừng nghẹn ngào.
Hiển nhiên, cô cũng nghe thấy lời Huyền Tẫn vừa nói, như vậy không phải lặp lại lần thứ hai cũng tốt.
"Được rồi, tiếp theo chúng ta nói về chia long mạch.” Nói xong về chuyện cá nhân, Huyền Tẫn bắt đầu nói đến việc công.
“Lúc trước Pháp Giáo đã diệt nhiều long mạch, cho nên Đại Lương cần bù đắp lại phần bị thiếu.”
“Nhưng ngươi hãy yên tâm, ta tự nhiên sẽ suy xét cho nơi khác nữa. Đại Lương chỉ bổ sung hai con, Xúc Xắc lấy đi một con, Đại Tề và Thiên Trần chia mười hai con còn lại."
“Vừa lúc mỗi bên có sáu con, tuy rằng một ngày chỉ có sáu canh giờ thì hơi ít, nhưng dùng được, cùng lắm người ở hai nơi này ngày trôi qua nhanh chút.”
“Hiện giờ Tư Mệnh Phúc Sinh Thiên như hổ rình mồi, bên chúng ta cần càng đông người càng tốt.”
Huyền Tẫn nói xong nhưng không được chút đáp lại, lúc này Lý Hỏa Vượng hoàn toàn đắm chìm trong sự tuyệt vọng và bi thương con gái biến mất, căn bản không để ý long mạch phân phối như thế nào.
Nhìn thấy biểu cảm của Lý Hỏa Vượng cực độ thống khổ dùng tay nắm chặt ngực mình, Huyền Tẫn không muốn chờ đợi mà đưa tay ra, rút thanh Tích Cốt Kiếm từ sau lưng hắn ra.
Vụt!
Tay Lý Hỏa Vượng nắm chặt thân kiếm, đôi mắt của hắn đỏ bừng nhìn Huyền Tẫn ở trước mắt:
"Không! Vẫn còn có cơ hội! Lý Tuế chưa chết!"
"Lý Tuế chưa chết! Nó chỉ trở thành một bộ phận của ngươi! Nó vẫn còn trong cơ thể ngươi!” Lý Hỏa Vượng lặp lại lần nữa. Đôi mắt của hắn kiên định và cố chấp.
"Nếu là bởi vì nó đoạt xá người khác mới sẽ biến thành bộ dạng hiện tại, vậy chỉ cần nghĩ biện pháp khiến người bị nó đoạt xá trong một trăm sáu mươi năm phun ra ngoài hết thì nó có thể sống lại!"
"Đúng! Có cách! Nhất định phải có cách! Ta là Quý Tai! Ta là Tư Mệnh chưởng quản Mê Võng!”
Lý Hỏa Vượng không ngừng lặp lại, dường như tin tưởng vào điều này hắn mới cảm thấy nhẹ lòng hơn.
Huyền Tẫn ẩn trong áo đạo sĩ màu đỏ khẽ thở dài:
"Lý Hỏa Vượng, ngươi đừng tự lừa dối mình, ngươi chẳng những không có khả năng khiến Lý Tuế sống lại, còn có thể hại chết ta."
"Một chậu nước lớn được đặt trước mặt ngươi, ngươi có thể tìm ra giọt nước nào là giọt đầu tiên không?"
Nói xong, Huyền Tẫn đột nhiên rút Tích Cốt Kiếm ra khỏi tay Lý Hỏa Vượng, dù tay hắn bị cắt máu thịt nhầy nhụa thì hắn ta cũng không chút do dự.
Huyền Tẫn chém mạnh Tích Cốt Kiếm, kẽ nứt từ Đại Lương đến Đại Tề ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt hai người.
Nhưng đúng lúc này, một loại phập phồng kỳ lạ tuôn ra từ kẽ nứt.
"Không tốt! Có tình huống lạ!" Huyền Tẫn nhanh chóng kéo Lý Hỏa Vượng, đi qua kẽ nứt đến Đại Tề.
Vừa đến Đại Tề, Huyền Tẫn lập tức phát hiện Thiên Đạo quanh Đại Tề khác lạ, rõ ràng Đại Tề không có mặt trời mọc hay lặn vậy mà lúc này bị khu rừng rậm rạp phủ lên.
U Đô Thành mới được Mặc Gia dựng lên không lâu gần như bị vùi lấp trong đó, cơ hồ hoàn toàn không nhìn thấy.
"Lý Hỏa Vượng, nghiêm túc chút! Hiện tại không phải lúc ủy mị, tình huống dường như không thích hợp!"
Lý Hỏa Vượng hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc mãnh liệt trong lòng:
“Tư Mệnh Tả Khâu Vịnh chưởng quản Thiên Đạo sinh trưởng đã chết rồi, có thiên tai rất bình thường."
Hắn không dễ bỏ cuộc, chắc chắn còn cơ hội cứu về Lý Tuế! Nhất định! Chỉ là chính mình tạm thời không tìm được biện pháp mà thôi.
"Không ... Không đúng, đây không phải là thiên tai ... " Huyền Tẫn nhanh chóng dẫn Lý Hỏa Vượng tiến về phía trước, cuối cùng nhìn thấy thân thể Phật Tổ to lớn như ngôi chùa trên một bãi đất trống.
Phật Tổ khổng lồ xuất hiện khiến Lý Hỏa Vượng bất chấp bi thương, e rằng mọi chuyện sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy!
Mỗi một cục u trên đầu Phật bằng ngọc khổng lồ kia đều chôn một hòa thượng, phương trượng Thiền Độ ngồi giữa hai chân mày Phật Tổ Chính Đức Tự.
Phật Tổ máu thịt to lớn như ngọn núi ngồi khoanh chân bên ngoài điện, miệng rậm rạp mọc từ đầu tới chân liên tục tụng kinh.
Tiếng rụng kinh vang vọng không ngừng, một vầng Phật quang màu đỏ máu thoắt ẩn thoắt hiện sau đầu Phật Tổ.
Phía đối diện Phật Tổ, không gian vỡ ra một khe nứt không ngừng mở rộng, các thứ sinh trưởng chui ra lan tràn bốn phía.
Nhìn thoáng qua giống như một con rết không ngừng biến lớn đang vặn vẹo trong không trung.
Lý Hỏa Vượng có thể cảm giác được, hiện giờ Đại Tề phát triển điên cuồng như vậy là vì Thiên Đạo sinh trưởng không ngừng tuôn ra từ kẽ nứt.
Kinh Phật không ngừng quanh quẩn, cuối cùng hóa thành kinh văn có máu thịt, giống như những sợi xích trói kẽ nứt.
Hiển nhiên Phật Tổ của Chính Đức Tự muốn khép lại kẽ nứt, nhưng tồn tại phía bên kia kẽ nứt không muốn làm như vậy.
Xoẹt!
Một con mắt khổng lồ chui ra từ trong khe hở ra, nhìn chằm chằm Lý Hỏa Vượng.
Khi con mắt xuất hiện, cả thế giới Đại Tề bị nó lôi kéo. Bên trong Đại Tề dù sống hay chết đều điên cuồng sinh trưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận