Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 835: Tư Thiên Giam (2)

"Vì vậy, ngươi muốn lợi dụng bổn tọa?”
Những lời của Tư Thiên Giam khiến trái tim Lý Hỏa Vượng ớn lạnh, đối phương quá cảnh giác với mình rồi, nếu không đã trực tiếp nói ra sự thật.
“Tại hạ không dám lợi dụng đại nhân, chỉ là tại hạ thấy, về loại chuyện đại sự mưu giết Xúc Xắc này, tại hạ và đại nhân là người cùng đường.”
"Coi như ngươi thẳng thắn bộc trực, thôi được, bổn tọa quả thực muốn giết chết Xúc Xắc.”
Nghe thấy lời này, trái tim của Lý Hỏa Vượng vừa hạ xuống thì một lời trên môi của Tư Thiên Giam lại khiến nó treo lên lại.
“Thế nhưng, hiện tại bổn tọa còn phải đi làm chút chuyện, tạm thời không rảnh rỗi, cần qua một khoảng thời gian.”
"Còn phải chờ sao?" Lý Hỏa Vượng lại lần nữa vô thức ngẩng đầu lên nhìn về phía Tư Thiên Giam ngồi trên kiệu, nhìn chằm chằm bóng đen phía đầu đạo bào và nói: “Tư Thiên Giam đại nhân, giờ khắc này, rốt cuộc còn có chuyện gì quan trọng hơn việc giết Xúc Xắc chứ?”
Bộ quần áo kỳ lạ trên người Giam Thiên Tư khẽ rung lên, như thể là đang lắc đầu: “Ngươi không hiểu, trên thế gian này có rất nhiều chuyện còn quan trọng hơn ông ta.”
"Quên đi, nói rồi ngươi cũng không hiểu, khoảng thời gian này ngươi đừng nhàn rỗi, nhân khoảng thời gian này giúp bổn tọa có cơ duyên trùng hợp một lần, tìm được Thượng Cực Quán Khẩu, giúp bổn tọa có được một số bí mật của Thượng Cực Quán Khẩu.”
Mặc dù Lý Hỏa Vượng rất muốn từ chối nhưng trong loại cục diện như hiện tại, Lý Hỏa Vượng chỉ đành đồng ý, cho dù nói thế nào thì Tư Thiên Giam đã đồng ý giúp mình đối phó với Xúc Xắc rồi, nếu chỉ là đợi mấy ngày cũng không sao, chí ít là tốt hơn rất nhiều so với cục diện trong tưởng tượng của hắn.
Lý Hỏa Vượng không biết ông ta có ý nghĩ gì khác không, hiện tại điều duy nhất hắn muốn chính là lấy mạng Xúc Xắc.
“Ngươi yên tâm đi, chờ ngươi mang theo bí mật của Thượng Cực Quán Khẩu trở về, bổn tọa đại khái cũng có thể dành ra thời gian đối phó với Xúc Xắc rồi.”
"Tư Thiên Giam đại nhân, thuộc hạ có thể giúp ngài tìm Thượng Cực Quán Khẩu nhưng bí mật đủ lớn đổi lấy một bí mật, ngài có bí mật đủ lớn để trao đổi với Thượng Cực Quán Khẩu?”
"Yên tâm, thứ bổn tọa biết vĩnh viễn nhiều hơn ngươi rất nhiều, lui xuống đi, ngươi cũng nên tỉnh rồi.”
"Chờ đã, Tư Thiên Giam đại nhân, những bí mật kia ngài làm thế nào đưa... cái gì... tỉnh rồi?”
Ngay khi Lý Hỏa Vượng hiểu ra ý của câu nói cuối cùng kia của ông ta, mọi thứ xung quanh, cho dù là cây cối, dòng suối hay là chiếc kiệu khổng lồ kia, đều biến mất như một làn khói.
Quang cảnh xung quanh đã thay đổi, cách đó không xa bên trái vẫn còn có một hàng người xếp hàng, phía bên đó chính là cổng thành của Thượng Kinh.
Lý Hỏa Vượng đứng tại chỗ, không chút hoàn hồn lại, hắn hoàn toàn không hiểu vừa rồi mình đã trải qua điều gì, tất cả mọi thứ vừa rồi giống như nằm mơ vậy.
"Cùng số đạt biến, nhân hình di dị giả, tùy khởi tùy diệt, vị chi hóa, vị chi hoan. Không hổ là Tư Thiên Giam của Đại Lương, thuật biến hóa lợi hại thật.” Gia Cát Uyên nhìn vết xe ngựa in sâu trên mặt đất, trên mặt lộ ra vẻ kính phục hiếm thấy.
“Thuật biến hóa?” Lý Hỏa Vượng suy xét những từ mới từ trong miệng Gia Cát Uyên, thì ra sau khi mình ra khỏi cổng thành, mọi chuyện trải qua đều là ảo hóa, đều là giả.
Nghĩ thông toàn bộ những chuyện này, Lý Hỏa Vượng có một loại cảm giác ớn lạnh trong lòng, vậy mà mình lại trúng kế của đối phương trong vô thức, nếu vừa rồi ông ta có ác ý với mình, há chẳng phải mình không có bất cứ cơ hội phản kháng sao?
Trong trận đại chiến trước đó, Lý Hỏa Vượng không có mặt tại hiện trường, nhưng bây giờ hắn mới cảm nhận được thực lực của người nắm quyền tối cao của Giam Thiên Tư rốt cuộc đáng sợ như thế nào.
"Lý huynh, đừng hoảng, nếu ông ta đã ở trong cảnh ảo hóa đồng ý với ngươi rồi thì có lẽ sẽ không tùy ý thay đổi ý định đâu.”
Nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng gật gật đầu, trong lòng thầm nghĩ: "Quả thực như vậy, nếu Tư Thiên Giam này đứng về phía mình, vậy đương nhiên càng lợi hại càng tốt.”
Nghĩ đến đây, Lý Hỏa Vượng rút Tích Cốt Kiếm ra, nói với thiếu nữ yểu điệu có nốt ruồi mỹ nhân trên khóe miệng bên cạnh: “Chúng ta cũng đừng chậm trễ nữa, đến Đại Tề tìm Thượng Cực Quán Khẩu một lần nữa.”
“Ừ.” Nữ nhân kia mang theo ý cười trên khuôn mặt, ngọt ngào đồng ý.
"Lý huynh!"
Lý Hỏa Vượng giơ kiếm lên, vừa định dùng sức, giọng nói nghiêm túc dị thường của Gia Cát Uyên khiến hắn dừng lại.
"Đừng nhìn ta, cũng đừng nói chuyện với ta! Nữ nhân bên cạnh ngươi có vấn đề! Không thể để cho nàng ta biết bên cạnh ngươi có ảo giác.”
Lý Hỏa Vượng nghi hoặc, trong lòng thầm nói với Gia Cát Uyên: "Gia Cát huynh, rốt cuộc ngươi đang nói gì vậy? Nàng ta không phải Thượng Quan Ngọc Đình sao?”
"Ngươi nghĩ kỹ lại xem, khoảng thời gian này, bên cạnh ngươi nào có Thượng Quan Ngọc Đình. Nàng ta là giả.” Gia Cát Uyên nói xong, hòa thượng và ảo giác Tọa Vong Đạo kia cũng cùng thuyết phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận