Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1404: Điều không ngờ tới (1)

Có điều may mà Triệu Sương Điểm đã tới giúp chuyện này: "Tôi có thể bảo bảo mẫu của tôi chăm sóc bạn gái của cậu một thời gian, có điều Lý Hỏa Vượng, nếu sớm hay muộn cũng phải quay lại nút thời gian trước đó, cậu làm như vậy có gì khác chứ?"
Lời nói của cô ta không ngăn được những lời thì thầm giữa Lý Hỏa Vượng và Dương Na, khuyên can mãi Dương Na cuối cùng cũng đồng ý Vô Sinh Lão Mẫu giúp đỡ từ xa, lúc này mới chuẩn bị xuất phát.
"Chúng ta kỳ thật không cần gấp như vậy, chỉ cần giết chết tên bác sĩ kia, tìm chỗ chôn anh ta là được." Lời nói của Ba Nam Húc khiến những người khác đều nhìn về phía cô ta.
"Không được, cắt đứt trật tự trong thời gian ngắn cũng không có ý nghĩa gì, như vậy sẽ chỉ thu hút thêm trật tự tới. Xuất phát." Thanh Vượng Lai quyết định dứt khoát, bảo tất cả mọi người lên xe đến bến tàu.
Trên đường đi Lý Hỏa Vượng không ngừng suy nghĩ, suy nghĩ về tiền căn hậu quả của toàn bộ sự việc cùng với những lời mà Dịch Đông Lai đã nói kia.
Đúng lúc này, giọng nói của Triệu Sương Điểm từ bên cạnh truyền vào tai hắn.
"Lý Hỏa Vượng, liên quan đến sự đảo ngược thời gian và không gian mà cậu đề cập trước đó, tôi đây có một giả thuyết khác, có biết về thế giới song song không?"
"Có lẽ cậu không phải đang đảo ngược thời gian và không gian. Trước đây tiếp xúc với cậu, bọn tôi có lẽ đang ở trong một thế giới song song khác, bởi vì xảy ra chuyện gì đó, có thể là Tư Mệnh tử vong hoặc chuyện gì khác."
"Cậu bị luồng sức mạnh này đẩy cậu nhảy sang thế giới song song tiếp theo, làm quen lại với chúng tôi một lần nữa và bắt đầu lại những chuyện tương tự."
"Thế giới song song?" Lý Hỏa Vượng có chút do dự nhìn người phụ nữ trước mặt.
“Đúng vậy, thế giới song song, một giả thuyết khác tương đối nhất quán.” Gió biển mặn ẩm thổi tung tóc mái của Triệu Sương Điểm.
"Bằng chứng đâu? Chị dựa vào cái gì mà lại cho rằng như vậy?"
“Không có bằng chứng vậy nên mới chỉ là giả thuyết mà thôi, một giả thuyết táo bạo”.
Lý Hỏa Vượng cúi đầu nhìn làn sóng trắng bị chân vịt khuấy động kia: "Nếu đã chỉ là giả thuyết, vậy chị cho ta biết điều này thì có ích lợi gì? Còn có thể mong đợi ta giúp chị xác minh hay sao?"
"Không, tôi chỉ muốn cậu hiểu nhiều hơn một chút, kiến thức của con người kỳ thực có liên quan đến nhận thức, càng hiểu nhiều nói không chừng lại càng tiến đến gần sự thật."
"Ý chị là gì? Chị cho rằng ta biết chưa đủ? Kiến thức của ta không đủ nhưng chí ít hiện tại thế giới quan của ta có thể có bằng chứng, cái này của chị chỉ là giả thuyết mà thôi!"
Triệu Sương Điểm khẽ cau mày, sau đó chậm rãi thả lỏng: "Lý Hỏa Vượng, cậu không cần căng thẳng như vậy, cậu không cần cứ phải nhận định rằng thế giới quan hiện tại của cậu là sự thật, thứ này càng hiểu biết nhiều càng có lợi."
"Ý chị là, cho dù ta đưa bằng chứng ra trước mặt chị, chị vẫn cho rằng thế giới của ta là giả?"
“Tại sao cứ bắt buộc phải không đen thì trắng vậy? Bản thân thế giới không nhất thiết phải phân biệt đúng sai rõ ràng, sao phải nhận định một loại khả năng như vậy chứ? Chẳng lẽ không có khả năng rằng thế giới con voi mà chúng ta thăm dò được một chút xíu sự thật kia không phải chỉ mang tính đơn nhất, mà là một loại trạng thái quấn buộc vô cùng kỳ lạ sao?" Triệu Sương Điểm cố gắng hết sức để thuyết phục Lý Hỏa Vượng.
"Rốt cuộc chị muốn nói gì?"
Đúng lúc này, tiếng bước chân vang lên từ phía sau Lý Hỏa Vượng: "Điều chị ấy muốn nói là thế giới chân lý chiếu ra tất cả chúng ta kia có thể chính là con mèo của Schrödinger. Trước khi mở hộp, con mèo này là trạng thái chồng chất của sự sống và cái chết."
Lý Hỏa Vượng quay người lại, phát hiện người nói lời này là Thanh Vượng Lai.
"Cái gì? Theo ý cậu là chúng ta hiện tại đang ở thế giới này, còn có ở trạng thái chồng chất của tồn tại và không tồn tại sao?" Lý Hỏa Vượng cảm thấy rất buồn cười.
"Ai dà, ý của tôi không phải vậy, anh chờ đã, để tôi nghĩ xem nên giải thích thế nào cho anh." Thanh Vượng Lai đưa tay vò vò sống mũi.
"Được rồi, đừng giải thích. Ta biết ý của cậu, loại chuyện này các người tự mình suy nghĩ đi! Phát điên rồi thì đừng lôi ta theo." Lý Hỏa Vượng nói xong, trực tiếp quay người rời khỏi boong phía sau.
Hắn không muốn thêm bất cứ điều gì vào thế giới quan của mình nữa, tiếp tục lắng nghe những điều vô nghĩa của bọn họ chẳng có tác dụng gì ngoài việc khiến đầu óc mình thêm loạn.
“Đại Tư Mệnh vô vãng diệc vô tiền, Tư Mệnh chi đàn nhi lai tòng chi diệc như chi."
Nghĩa là, Đại Tư Mệnh không có quá khứ cũng không có tương lai, vượt qua sự tồn tại của thời gian, Tâm Bàn của Tư Mệnh đến vì Tư Mệnh, đi theo Tư Mệnh.
Đây chính là bí mật mà lúc trước Gia Cát Uyên trao đổi với Thượng Cực Quán Khẩu, mình đã biết đoạn lời này có ý gì, hơn nữa thông qua sự chứng thực trước sau, đã chứng minh được chuyện này là thật, hơn nữa có thể giúp mình đạt được mục tiêu của mình, như vậy là đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận