Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1228: Ngao Ma Yết

Không rảnh tạm dừng, Lý Hỏa Vượng nhìn xuống dưới, phát hiện hơi thở khủng bố kia đến từ bóng tối nhìn không thấu, sóng nhiệt cuồn cuộn giống như hô hấp từng đợt truyền đến.
Long Vương Miếu phát hiện tiếng ken két chậm rãi rơi vào trong đó, bị hắc ám hoàn toàn cắn nuốt, không để lại chút dấu vết.
Thấy cảnh này, Lý Hỏa Vượng mới hơi thở phào, may mắn phút cuối cùng lao ra, nếu không thì trời biết lúc này mình nằm trong bụng thứ gì.
Lý Hỏa Vượng cảnh giác nhìn một lúc, thứ trong bóng tối không đi ra tấn công, hắn thở phào một hơi.
Tầm mắt của Lý Hỏa Vượng từ phía dưới chuyển đến trên đỉnh đầu của mình, rất hiển nhiên động tĩnh lớn như vậy làm kinh động tất cả.
Bên trên đầu cơ hồ không có nước biển, các thứ lướt qua trong bóng tối giống như nắp to ụp lên đầu họ.
Lý Hỏa Vượng cúi đầu nhìn hai long mạch bị sâu mềm bao bọc, hắn cắn răng, dẫn đầu mang theo tất cả mọi người vọt lên đỉnh nắp, quyết đụng rách lao ra.
Tuy những thứ không biết xuất hiện từ đâu này khí thế kinh người, nhưng ở trước mặt Lý Hỏa Vượng thì hơi yếu, hắn sớm đã không phải đạo sĩ nhỏ mơ hồ đi ra từ Thanh Phong Quan.
Các kẽ nứt của hai đoạn lịch sử bị Tích Cốt Kiếm chém bay ra ngoài, nhanh chóng đụng vào máu thịt, cắt đứt tất cả, từ trong kẽ nứt ứa ra chất lỏng kỳ lạ, thứ gì đụng phải nó bắt đầu vặn vẹo nhiễu sóng.
Thể hỗn hợp tụ tập tua trắng máu thịt và sâu mềm giống như cá mập biển sâu, cắn nuốt mọi thứ chạm vào, thân phàm xác thịt tựa như tờ igấy đối với chúng nó.
Bọn họ một đường xông pha một đường giết chóc, lên đến độ sâu vốn có Long Vương Miếu.
Khi Lý Hỏa Vượng cho rằng bọn họ lập tức ngoi lên mặt nước thì thứ trên đỉnh đầu tản ra, lộ ra mặt nước mông lung.
Giây sau, mặt nước mơ hồ bị mảng lớn bóng đen phủ lên, một đoàn bóng đen lớn còn hơn núi cùng với tiếng gầm rú đè xuống chỗ họ.
“Cẩn thận, thứ như núi kia sắp đến!” Lý Hỏa Vượng một bên nhắc nhở người khác, một bên tập trung tinh thần hai trăm phần trăm.
Nhưng khi thứ kia dần dần tới gần thì, Lý Hỏa Vượng há hốc mồm, vừa rồi hắn đoán sai:
“Đây không phải giống núi mà là núi thật! Mau tránh ra!"
Lúc này nói lời như vậy dường như đã hơi muộn rồi, đường sống hoàn toàn bị núi to kia ngăn chặn, nơi này là rãnh biển, đại điện chỗ né.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lý Hỏa Vượng cấp tốc bay đến phần đầu ngọn núi kia, hai tay mạnh nâng cao kiềm chặt đỉnh núi:
“Tất cả ra sau lưng ta!”
Lý Hỏa Vượng vừa nói xong, chỗ bị hai tay hắn chạm vào phát sinh biến hóa, đá núi cứng rắn nhanh chóng mềm, cuối cùng biến thành đậu hũ trắng mềm nhũn.
Đậu hũ biến ra từ đá bị Lý Hỏa Vượng bóp nát dễ dàng, lộ ra nham thạch ở phía sau. Những nham thạch này cũng tiếp tục biến thành đậu hủ, nhất giếng đậu hủ treo ngược không ngừng bị đào sâu cứ như vậy hình thành.
Có Lý Hỏa Vượng ở bên trên chống, Vũ Sư Cung và tín chúng Áo Cảnh Giáo ở phía sau hắn vô cùng an toàn, không bị tổn thất chút nào.
Cứ như thế, Lý Hỏa Vượng móc ra một đường hầm từ đỉnh núi thông lên chân núi, rốt cuộc thoát khỏi rắc rối bị núi to đè đầu.
Khi nghe tiếng gầm rú phát ra từ vực sâu, Lý Hỏa Vượng cũng biết ngọn núi kia tám phần là rớt vào bóng tối, mặc kệ lúc trước có thứ gì trong bóng tối, có vẻ như đã bị ngọn núi này đập bẹp.
Lý Hỏa Vượng chưa kịp vui vẻ vài giây thì hơi thở khiến hắn rợn tóc gáy từ phía dưới truyền đến.
Ngay sau đó, cùng với sóng nhiệt, một đống thịt nát to trộn lẫn vảy rồng từ dưới lên trên bay về phía Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng lập tức phản kích, Tích Cốt Kiếm chém mạnh, mấy kẽ nứt thời không rơi nhanh về phía đó.
Cục kia và vài kẽ nứt va vào nhau, trước kia kẽ nứt có thể cắt nát bất kỳ thứ gì giờ đây giống như thủy tuy bị nháy mắt đập nát.
Lý Hỏa Vượng cấp tốc thay đổi vị trí, phi thường miễn cưỡng tránh thoát một kiếp, đợi hắn lại ổn định thân hình trong nước thì cũng thấy rõ bộ dạng của thứ kia.
Lý Hỏa Vượng đã thấy nó rồi, là thứ trong tranh trước bàn thờ trong Long Vương Miếu, Ngao Ma Yết.
"Nó ... Nó cư nhiên ở bên dưới? Tư Mệnh này ở phía dưới?!”
Ý nghĩ này mới nhảy ra khỏi óc Lý Hỏa Vượng thì đoàn thịt nát dị dạng với vảy rồng cắm vào bao trùm hắn.
Thấy Lý Hỏa Vượng bị đánh lén, sâu và tua trắng ở một bên nhanh chóng bao vây lại, nhưng công kích của chúng nó vô dụng, ngược lại khi đụng vào cục thịt, vô luận là tua trắng hay sâu đều tách khỏi bản thể, không nhúc nhích được.
Lý Hỏa Vượng trông thấy cảnh này lập tức biết lai lịch của đối phương:
“Cẩn thận! E rằng tên này đã hút long khí của long mạch, thần thông bình thường vô hiệu với nó!”
Có thể hoàn toàn không nhìn kẽ nứt, Lý Hỏa Vượng chỉ thấy long mạch làm được điều đó, e rằng thứ này không dễ chọc.
Vừa nói xong, thứ kia lại lần nữa đi tới trước mặt Lý Hỏa Vượng, xúc tu toàn thân hắn vung nhanh, cực kỳ miễn cưỡng tránh thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận