Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1206: Thiên Ngô (1)

Xúc tu của Lý Tuế cầm Tử Tuệ Kiếm, chui ra khỏi cơ thể Lý Hỏa Vượng, chém về phía bên chân Lý Hỏa Vượng, tuy nhiên sau khi chém một vòng, vẫn không hề chạm vào bất cứ thứ gì.
"Không phải vật ẩn thân! Là dòng nước này! Nước này có sự sống!"
Khoảnh khắc tiếp theo, cùng với âm thanh xé rách tâm can của máu thịt, hai chân của Lý Hỏa Vượng trực tiếp bị xé ra khỏi cơ thể hắn.
“Phập…” Một chiếc ô cũ nát đã được xếp lại không biết từ đâu chui ra, đâm thẳng vào ngực Lý Hỏa Vượng.
Lúc nhìn thấy chiếc ô kia chuẩn bị bung ra, muốn cưỡng ép xé rách Lý Hỏa Vượng thành từng mảnh, Lý Hỏa Vượng dùng xúc tu quấn chặt lấy ô, không để cho đối phương đạt được ý đồ.
Tuy nhiên, loại ngăn cản này dường như vô ích, các Vu Thần Pháp Giáo khác nhao nhao vây đến.
Lý Hỏa Vượng nhìn con mắt híp dài trong chiếc lọ tro cốt vỡ nứt kia của mình, đột nhiên bật cười, cười rất to.
"Nếu đã biết các ngươi đang theo dõi ta, muốn hãm hại ta, vậy thì bọn ta bên này sao có thể không có phòng bị chứ? Sao? Ta giả vờ có giống không? Hahaha! Vậy mà các người lại tin thật!"
"Ngươi cho rằng ngươi đang phục kích ta? Thực ra bọn ta đang phục kích các ngươi! Không nhìn thấy Thiền Độ đã biến mất rồi sao? Thực ra ta chỉ là mồi nhử thôi, dùng để dụ các ngươi đấy!"
Nghe thấy lời này, các Vu Thần Pháp Giáo trong nước lập tức trở nên căng thẳng, nhao nhao quan sát xung quanh, đề phòng đòn phản công của đối phương.
Nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ, miệng của Lý Hỏa Vượng càng lúc càng há to ra, bật cười lớn trong dòng nước, cười đến nước mắt sắp chảy cả ra.
"Ha ha ha ha! Ta lừa các ngươi đấy! Vậy mà các ngươi lại tin! Hahaha!"
Khi cảm nhận được sự tức giận mãnh liệt toả ra từ những bóng đen trong nước kia, Lý Hỏa Vượng lại càng cười to hơn, không có chút sợ hãi gì.
"Ngươi sau này không còn mạng để cười rồi!" Chiếc ô rách nát đâm vào bụng Lý Hỏa Vượng, nhanh chóng vặn vẹo, trực tiếp vặn đứt các xúc tu của Lý Hỏa Vượng.
Ngay sau đó, cùng với việc Nhục Sinh ấn vào cán ô, chiếc ô rách nát đột ngột bung ra, khung ô nối với mặt ô trực tiếp bung cơ thể Lý Hỏa Vượng ra thành từng mảnh, máu đỏ thẫm và nước sông vàng nâu bao phủ lấy thi thể của Lý Hỏa Vượng, chìm xuống dưới.
Nhìn thấy Nhục Sinh cầm cây quạt rách nát trước mặt, nụ cười trên khuôn mặt Lý Hỏa Vượng, người mà thân thể đã bị xé thành nhiều mảnh, lại càng thêm rạng rỡ.
Đột nhiên, xúc tu màu đen vặn vẹo chui ra từ trong mỗi một mảnh thi thể, nhanh chóng thắt nút vào với nhau rồi dùng sức kéo mạnh, cơ thể bị xé thành nhiều mảnh của Lý Hỏa Vượng lại được ghép lại.
"Ta nói là lừa các ngươi thì nhất định không có mai phục sao? Chẳng lẽ bản thân các ngươi không tự đi xem xem sao?"
Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời, toàn bộ nước sông cuồn cuộn nhanh chóng rút xuống, trở nên khô cạn với tốc độ cực nhanh, khe hở trên bờ kè sông đã được đắp lại.
Khi Lý Hỏa Vượng giẫm lên lòng sông bùn lầy, thoát khỏi sự khống chế của nước sông, hắn nhìn kẻ thù trước mặt cùng với những đồng minh đang vây quanh những kẻ thù này ở vòng ngoài.
Chính Đức Tự, Trung Âm Miếu, La Giáo, Mặc gia, Áo Cảnh Giáo, binh gia, trong đó bao gồm cả một số môn phái mà Lý Hỏa Vượng chưa từng gặp qua cũng phái người tới, bao vây toàn bộ các cao thủ này của Pháp Giáo.
Đây là một cuộc phục kích đối với kẻ thù phục kích Lý Hỏa Vượng, một cuộc vây giết. Cục diện còn rất nguy cấp đối với Lý Hỏa Vượng vừa rồi trong phút chốc đã đảo ngược.
Lý Hỏa Vượng lại quan sát kẻ địch trước mắt, vừa rồi ở trong nước, bởi vì nước quá đục, hắn chỉ có thể nhìn thấy mấy cái bóng đen, hiện tại nước đã rút đi, hắn cuối cùng cũng có thể thấy rõ tướng mạo của bọn chúng.
Ngoài Nhục Sinh cầm bốn chiếc ô đã gặp qua hai lần trước đó, còn có mấy gương mặt mới.
Trong đó gây chú ý nhất là một đám lông tóc màu đen ướt nhẹp tụ tập lại với nhau, có điều sau khi nhìn kỹ hơn một chút thì phát hiện đó là một đàn khỉ nước co cụm lại thành đống, bọn chúng đứng sát lại với nhau như thể đang bảo vệ thứ gì đó.
Không có sự phù trợ của nước sông, hiển nhiên thực lực của bọn chúng bị giảm đi rất nhiều.
Bên cạnh khỉ nước là người đàn ông chân gà đeo mặt nạ nội tạng, từng sợi bông màu đỏ bẩn thỉu rủ xuống phía dưới mặt nạ. Lý Hỏa Vượng nhận ra hắn ta, đã từng chiến đấu qua với loại người này.
Bên cạnh người đàn ông chân gà là một sự tồn tại mà Lý Hỏa Vượng chưa từng thấy, đó là một người đeo mặt nạ đá. Mắt mũi của chiếc mặt nạ kia được chạm rỗng, vành tai tròn, sống mũi cao, miệng rộng và hơi hé mở, tạo hình rất uy nghiêm thần thánh.
Nó có phần giống với chiếc mặt nạ mà Lý Hỏa Vượng nhìn thấy trên tường của hoàng cung Đại Lương, chỉ có điều cái kia được làm bằng đồng đen, trong khi chiếc mặt nạ này được làm bằng đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận