Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 788: Giết

“Đứng lại, đã mấy giờ rồi chứ, các ngươi muốn làm gì?” Một lão thái giám mặt đầy sương muối bước ra chặn trước mặt cung nữ.
“Bẩm Tào công công, công chúa nói nhìn thấy ban ngày thái hậu bái Phật mệt mỏi tinh thần cho nên muốn kính chút hiếu tâm.”
Lão thái giám đứng ở cửa thiền phòng nghe thấy cung nữ nói như vậy, lúc này ông ta mới khẽ gật gật đầu.
“Như vậy sao, các ngươi ở đây đợi đi, ta phải đi bẩm báo với thái hậu sau đó rồi tính.” Ông ta mở hé cửa thiền phòng ra, chui vào trong.
Một lúc sau, ông ta dẫn theo hai hòa thượng tuấn tú ăn mặc chỉnh tề bước ra từ trong phòng: “Ừ, khiêng vào đi, thái hậu đang đợi.”
"Cha, bọn họ đang làm cái gì vậy?"
Câu hỏi của Lý Tuế khiến Lý Hỏa Vượng không thể đáp lại, dưới sự quan sát của vị Bồ Tát to lớn như vậy trên đỉnh đầu mà còn có thể trắng trợn làm ra chuyện như vậy, trong lòng bọn họ chẳng lẽ không có chút kính sợ sao?
Cuối cùng, Lý Hỏa Vượng cũng không giải thích gì với Lý Tuế, từ từ lần mò qua đó.
Lúc thuận theo xà nhà tiến vào, Lý Hỏa Vượng nhìn thấy một cảnh dâm loạn mà ở Chính Đức Tự cũng chưa từng nhìn thấy, khóe mắt giật giật.
Vừa rồi vậy mà mình lại còn nghĩ rằng bà ta là vì muốn đối phó với con trai ruột của mình mà cảm thấy hổ thẹn nhục nhã, loại nữ nhân dâm loạn này, trong lòng sao có thể còn lại chút hổ thẹn nhục nhã nào chứ.
Sau khi nhìn xung quanh một vòng, hai chân Lý Hỏa Vượng dùng lực giẫm lên tường, nhún người nhảy về phía chiếc giường lớn.
Vì sợ hoàng thái hậu trong đống người kia chạy thoát, Lý Hỏa Vượng ở giữa không trung không chút do dự móc mắt trái mình ra, đột nhiên bóp chặt trong tay.
Một đường sáng kỳ dị trong nháy mắt bao trùm mọi thứ trên giường, khiến động tác của mọi người đều dừng lại, thời khắc tiếp theo, Lý Hỏa Vượng giơ cao Tích Cốt Kiếm trong tay một cách dũng mãnh, thô bạo bổ xuống phía dưới.
Khi nhìn thấy vết nứt lịch sử Đại Tề sắp xé hoàng thái hậu Đại Lương này thành hai nửa, cả chiếc giường lớn đột nhiên bị kéo sang trái một trượng, trong gang tấc thoát khỏi đòn tấn công của Lý Hỏa Vượng.
Cơ hội chớp mắt liền biến mất, Lý Hỏa Vượng sao có thể từ bỏ, hắn há miệng ra nhổ từng chiếc răng hàm về phía hoàng thái hậu.
Mà khi một bóng người từ trong bóng tối chui ra đứng trước mặt thái hậu, khua vẫy thủy tú màu trắng trong tay chặn những chiếc răng hàm lại, một bàn tay bị chặt đứt của Lý Hỏa Vượng với tốc độ cực nhanh xuyên qua bụng nàng ta, cắm thẳng vào ngực hoàng thái hậu.
Nhìn thấy ánh mắt của hoàng thái hậu máu chảy nơi khóe miệng đang dần dần mờ đi, Lý Hỏa Vượng không chút do dự lao thẳng về phía cửa: “Chúng ta đi! Đi giết trưởng công chúa!"
Các xúc tu của Lý Tuế chui ra từ trên bàn tay bị gãy của Lý Hỏa Vượng, duỗi dài ra và quấn lấy cánh tay ngắn của Lý Hỏa Vượng đang bay ra ngoài, nhập lại vào cơ thể của Lý Hỏa Vượng, phần rìa của cánh tay bị gãy nhanh chóng được khâu lại bằng những xúc tu nhỏ mảnh: “Cha, tay của cha.”
Lúc Lý Hỏa Vương lần nữa xông tới cửa của trưởng công chúa, hắn lại phát hiện người khác đã chặn hậu phía sau, trong đình ngọc phía xa, các vệ binh và thái giám đang vây chặt lấy trưởng công chúa chạy trốn ra ngoài.
Lý Hỏa Vượng không ngờ tới điều này, đối phương căn bản không muốn chiến đấu chút nào, vừa nhìn thấy thích khách đã trực tiếp rút lui.
“Cút ra!” Lý Hỏa Vượng cầm Tích Cốt Kiếm dùng lực quét về phía đám người phía trước, mà phía sau hắn, Lý Tuế đang dùng động tác tương tự với thanh kiếm tiền đồng.
Để bảo vệ trưởng công chúa, những thái giám và hộ vệ này không ngại hi sinh mà lao về phía Lý Hỏa Vượng, nhưng lại không thể ngăn cản được dù chỉ một giây.
Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng giết đến đỏ mắt cách trưởng công chúa càng lúc càng gần, tiếng chuông ‘ring ring’ lanh lảnh vang lên, một hồ cơ nhỏ bé xinh đẹp đeo mạng che mặt trong suốt mơ hồ trên mặt, tha thướt yểu điệu thi triển các dáng múa bước về phía trước mặt hắn.
- Giải thích, "hồ cơ" là chỉ người phụ nữ bán rượu trong các tửu quán. Hết giải thích.
Cùng với tư thế múa, từ những chiếc chuông trên cổ tay và cổ chân của nàng ta liên tục phát ra tiếng nhạc lanh lảnh mà mơ màng, từng sợi tơ vàng mọc ra từ trong lông tóc nàng ta, nàng ta cả người mọc đầy tơ vàng, lắc lư theo điệu nhạc.
Thần sắc của Lý Hỏa Vượng sững sờ trong giây lát, đến khi hắn lại lần nữa nhìn về phía hồ cơ kia, trong lòng nổi lên một sự xung động mãnh liệt không thể giải thích được, tất cả cảm xúc của mình đối với Bạch Linh Miểu và Dương Na đều chuyển sang trên người nàng ta vào lúc này.
Hồ cơ đến bên cạnh Lý Hỏa Vượng, dùng thân hình cực kỳ quyến rũ dán vào hắn và nhảy múa, từng sợi tơ vàng trên người nàng ta kia đung đưa và xuyên vào cơ thể Lý Hỏa Vượng theo những điệu múa.
Mặc dù toàn thân thương thế đầy mình nhưng Lý Hỏa Vượng không những không cảm thấy đau đớn mà ngược lại còn cảm một loại khoái cảm, giống như những sợi tơ vàng kia là bàn tay nhỏ bé của Bạch Linh Miểu và Dương Na đang vuốt ve toàn thân hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận