Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1461: Thoát khốn (1)

Khi bàn tay cuối cùng của lão ăn mày thối rữa thành xương rơi xuống đất, thứ trong tay lão xoay tròn lăn đến chân Lý Hỏa Vượng.
"Đây là ... ."
"Đừng nhìn!" Tuy rằng không biết là ai nhắc nhở nhưng đã có chút muộn, Lý Hỏa Vượng vẫn là nhìn thấy thứ kia.
Công kích của Tư Mệnh Phúc Sinh Thiên không phải là thứ gì đáng sợ, cũng không phải là sự tồn tại nguy hiểm, nó chỉ là một chiếc cúc áo trên mẫu áo khoác nữ bình thường.
“Cúc ... áo?” Lý Hỏa Vượng nhìn chằm chằm cúc áo, sửng sốt một lát, chiếc cúc này dường như có sức hấp dẫn nào đó.
“Sao rồi? Có có sao không?" Khi Huyền Tẫn cầm Tích Cốt Kiếm mang theo một đám người vội vàng chạy tới liền nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ trước mắt.
Lý Hỏa Vượng hoàn toàn không nghe thấy âm thanh xung quanh, chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào cúc áo, một số hình ảnh chồng chéo quanh hắn bắt đầu rung với tần suất nhanh.
Đột nhiên Lý Hỏa Vượng cử động, cúi người xuống nhặt cúc áo lên:
“Ta nhớ ra rồi, nhớ ra, đây là cúc áo của mẹ ta. Bà rất thích bộ đồ này.”
Lời này vừa nói ra, đồng tử của hắn trong nháy mắt co rút lại, sau đó Lý Hỏa Vượng đột nhiên ngẩng đầu nhìn bầu trời thủng lỗ.
Hắn nhớ ra rồi, hắn rốt cuộc nhớ ra, ngày xưa khi ở An Từ Am hắn từng muốn phân biệt hai bên rốt cuộc là thật hay giả, cố ý trộm giấu một chiếc cúc áo của mình.
Nhưng sau khi hắn quay về thì không tìm thấy cúc áo nào, nên kết luận thế giới hiện thực là giả!
“Nếu ... ngày xưa ta thật sự mang cúc áo này quay về thì nghĩa là ... thế giới kia là thật?"
"Chờ một chút! Thế giới kia? Thế giới kia là thế giới nào?!"
Ý tưởng này vừa hiện ra trong đầu Lý Hỏa Vượng, trong nháy mắt đủ loại thông tin, hình ảnh nhanh chóng đổ vào đầu hắn.
Hắn nhớ ra rồi, hắn rốt cuộc nhớ ra, ngày xưa bởi vì Dịch Đông Lai thôi miên mà quên hết thảy, vào giây phút này hắn rốt cuộc nhớ lại hết!
“Ta căn bản không phải người ở đây! Ta là người xuyên việt từ thế giới hiện đại đến!”
Bụp!
Có thứ gì đứt, Lý Hỏa Vượng ôm đầu đau nhức loạng choạng ngã xuống đất.
Khi hắn mở mắt ra lần nữa, hắn phát hiện bảy vòng trong người quay về sáu vòng, những biến hóa xung quanh đều biến mất.
"Không được! Không thể quay về vào lúc này! Tư Mệnh của Phúc Sinh Thiên ở ngay bên cạnh ta! Không có bảy vòng thì ta không đánh thắng nổi!”
Thủ đoạn tấn công của đối thủ kỳ quái đến mức Lý Hỏa Vượng không ngờ một cúc áo sẽ khiến chính mình từ bảy vòng rút xuống sáu vòng.
Đối thủ ở ngay bên cạnh, nhưng lúc này sức mạnh của hắn bị giảm đi rất nhiều, trong trường hợp này, hắn sẽ phải trả giá bằng mạng sống!
Lý Hỏa Vượng có sáu vòng không thể nào đánh lại Tư Mệnh Phúc Sinh Thiên, càng miễn bàn bây giờ có đến hai đối thủ!
Lý Hỏa Vượng toát mồ hôi lạnh, cắn răng cố gắng lặp lại trong đầu rằng trong cơ thể mình có bảy vòng, mình có bảy vòng.
Tùy theo Lý Hỏa Vượng không ngừng lặp lại, hoàn cảnh xung quanh hắn lại lần nữa phát sinh biến hóa, sắp dính nối liền cùng nhau.
Nhưng đối phương khó khăn lắm mới thi triển ra thủ đoạn khiến Lý Hỏa Vượng thoát khỏi trạng thái đó, sao có thể để hắn biến về dễ như vậy?
Ngay khi Lý Hỏa Vượng không ngừng lặp lại, bản thân bị thôi miên thực sự muốn tin vào điều đó thì một lỗ đen to bằng ngón tay xuất hiện trên đầu hắn, sau đó tiếp tục sinh ra lỗ đen mới.
Chốc lát sau đã lan khắp mặt Lý Hỏa Vượng, những ý tưởng kiên định không ngừng nảy ra trong óc hắn nhanh chóng biến thành thực chất chảy ra khỏi lỗ hổng rơi xuống chân.
Loại biến đổi này, chẳng những khiến Lý Hỏa Vượng không thể tập trung chú ý, càng khiến chân hắn sắp bước qua vòng bảy bị rút về.
Dù hiện tại Lý Hỏa Vượng không ngừng dùng ngón tay móc thứ trong lỗ hổng trên mặt ra cũng vô ích, những cái lỗ lan tràn nhanh hơn hắn làm.
Cuối cùng thậm chí xuất hiện tình huống một lỗ hổng có đến mấy con sâu, chuyện này xảy ra khiến toàn bộ đầu của Lý Hỏa Vượng trở nên sưng tấy vô cùng, trông đặc biệt đáng sợ.
Bùm!
Một con sâu thịt to như căn nhà chui ra từ lỗ thủng trên mặt Tả Khâu Vịnh, trên người nó nhớp nháp chất lỏng bắn về phía Lý Hỏa Vượng.
Cùng với tiếng xương gãy vang lên, xương cốt và gân xanh trên người Lý Hỏa Vượng đều bị vỡ vụn, sâu trong lỗ thủng trên mặt hắn cũng bị đập nát, từ bên trong phun ra một vệt dài trắng toát.
Tuy nhiên, chuyện này vẫn chưa kết thúc, khi con sâu thịt trên người Lý Hỏa Vượng không ngừng vặn vẹo cơ thể, trên người nó cũng nổi lên nhiều lỗ đen, một đám người rỗng hình thành từ lỗ đen chui ra.
Họ loạng choạng như mới tập đi, chân chạm tới đâu là lỗ hiện ra, mỗi bước đi đều sinh ra sâu.
Nhìn thấy những người này vây quanh định tấn công mình, Lý Hỏa Vượng lập tức chuẩn bị dùng năng lực tu chân của mình phản kích, nhưng giờ phút này hắn căn bản không thể tập trung sự chú ý, không thể tu được, vô luận hắn giờ phút này có ý niệm gì đều rơi ra từ lỗ trên đầu, bọc chất lỏng chất đống dưới đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận